Xuyên Nhanh: Ký Chủ Luôn Bị Bức Hôn - Chương 58: Bị Tổng Tài Theo Dõi (19)

Cập nhật lúc: 2025-10-09 08:12:09
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nguyên Cảnh chở Nguyên Dao về căn hộ của .

Sau khi đỗ xe xong, tắt máy, đầu sang cô gái đang ngủ say bên ghế phụ.

Bình thường khi ngủ, trông cô lúc nào cũng yên tĩnh, sắc mặt hồng hào, khiến nỡ đ.á.n.h thức.

hôm nay, khuôn mặt cô tái nhợt, đôi mày khẽ nhíu , hàng mi dài run rẩy như thể phiền bởi một giấc mơ yên.

Nguyên Cảnh cô một lúc lâu, mới dời mắt .

Lần đầu tiên, cảm thấy bất lực như .

Anh yên trong xe một lát, đó mới xuống xe, vòng sang ghế phụ, mở cửa.

Cẩn thận tháo dây an cho cô, luồn tay ôm lấy cô từ ghế ngoài.

Có lẽ vì bất chợt nhấc lên trung, Nguyên Dao cảm thấy bất an, vô thức vòng tay ôm lấy cổ .

Nguyên Cảnh khựng một chút.

Anh cúi xuống cô.

Lúc , cô đang tựa sát , gương mặt áp lên cổ , đôi môi khẽ hé, thở ấm áp phả nhẹ lên da , mang theo chút nóng bỏng.

Nguyên Cảnh siết chặt tay, ôm cô chắc hơn, bước nhanh trong nhà.

---

Khi tỉnh dậy, trời tối.

Nguyên Dao mở mắt , căn phòng tối đen, nhất thời kịp định thần.

Ký ức cuối cùng của cô là lúc xe Nguyên Cảnh buổi sáng. Sau đó thì nhớ gì nữa, cũng bằng cách nào giường.

Cô dụi mắt, dậy, kéo chăn thử.

Ngoài chiếc áo khoác cởi , quần áo cô vẫn nguyên vẹn.

Ngay lập tức, cô đoán chắc hẳn là Nguyên Cảnh bế lên giường.

Nghĩ , cô bỗng cảm thấy áy náy.

Anh bận rộn như , mà cô còn khiến chăm sóc. là phiền quá .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-ky-chu-luon-bi-buc-hon/chuong-58-bi-tong-tai-theo-doi-19.html.]

Nguyên Dao giường, tự trách bản một hồi, dậy khoác áo, mở cửa bước ngoài.

Vừa mở cửa, cô thấy Nguyên Cảnh đang một ghế sofa.

Anh chỉ mặc một chiếc áo len mỏng cùng quần dài màu xám, tay cầm ly rượu vang, nhẹ nhàng lắc nhẹ.

Đèn trong phòng khách bật, chỉ ánh sáng từ chiếc đèn bàn bên cạnh sofa hắt xuống, phủ lên một tầng ánh sáng mờ ảo, khiến vẻ lạnh lùng thường ngày dịu vài phần.

Trông lúc còn vẻ nghiêm nghị như thường ngày nữa.

Nguyên Dao khựng .

Nguyên Cảnh thấy tiếng động, ngước mắt cô:

“Dậy ?”

Cô gật đầu, liếc đồng hồ tường.

Đã hơn 7 giờ tối, nhưng vẻ như vẫn ăn tối.

Quả nhiên, ngay đó, Nguyên Cảnh đặt ly rượu xuống bàn , dậy về phía bếp.

Nguyên Dao chần chừ một giây vội vàng bước theo .

Khi mở tủ lạnh, cô bất ngờ vươn tay giữ lấy tay , chớp mắt lấy lòng:

“Nếu … để em nấu cho?”

Nguyên Cảnh xuống tay cô, im lặng vài giây hỏi:

“Em chắc chứ?”

Nguyên Dao: “...”

Giọng điệu của chẳng chút cảm xúc gì, nhưng cô cảm thấy rõ ràng đang nghi ngờ.

Vì thế, cô lập tức khẳng định:

“Em sống ở nước ngoài suốt bốn năm đấy!”

Nguyên Cảnh thoáng dừng , gì nữa.

Anh lùi sang một bên, dựa tường, hai tay đút túi quần, lặng lẽ quan sát cô.

 

Loading...