Một tuần trôi qua, khi nắm vững công việc của , Nguyên Dao cũng chính thức buổi phỏng vấn đầu tiên.
Hôm nay, Ôn Noãn dẫn cô và một đồng nghiệp phim đến một tòa nhà văn phòng trong trung tâm thành phố.
Họ đến gặp một công ty khởi nghiệp đầy ba năm nhưng nhanh chóng chỗ ở thành phố A. Điều đó cho thấy năng lực của vị CEO hề tầm thường.
Tuy nhiên, vì công ty còn nhỏ, họ vẫn cần quảng bá thương hiệu, nên khi Ôn Noãn hỏi về việc tham gia một cuộc phỏng vấn, phía bên sẵn lòng đồng ý.
Buổi phỏng vấn diễn khá suôn sẻ.
Nguyên Dao dựa theo dàn ý mà Ôn Noãn đưa , đặt một câu hỏi, và vị CEO đó cũng cởi mở, trả lời nhiệt tình ngừng.
Khi kết thúc, Ôn Noãn vui vẻ nhận xét:
“Lần dữ liệu quá phong phú, chỉ cần chọn lọc vài góc độ là thể một bài chất lượng cao !”
Nguyên Dao cũng giấu sự hào hứng.
---
Lúc rời khỏi tòa nhà văn phòng, trời gần 5 giờ chiều.
Hết giờ nên họ cần công ty nữa.
Sau khi chào tạm biệt đồng nghiệp, Nguyên Dao định về thẳng nhà.
bao xa, cô bỗng gọi từ phía .
“Nguyên Dao ~”
Cô ngẩn , đầu .
Là Từ Oánh.
Chị mặc một bộ vest đỏ rực, cạnh chiếc xe thể thao màu trắng.
Tông màu nổi bật đáng lẽ trông chói mắt, nhưng khi cùng với khí chất sắc sảo của Từ Oánh, nó mang đến cảm giác mạnh mẽ, cuốn hút một cách đầy tự tin.
Tim Nguyên Dao đập nhanh.
Cơ hội đến .
Cô chớp mắt, nở nụ ngoan ngoãn: “Chào chị Từ Oánh!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-ky-chu-luon-bi-buc-hon/chuong-55-bi-tong-tai-theo-doi-16.html.]
---
Từ Oánh dẫn cô đến một quán cà phê gần đó.
Hai chọn một góc yên tĩnh xuống, Từ Oánh đưa thực đơn cho cô, hào sảng :
“Cứ gọi thoải mái, chị mời.”
Nguyên Dao nhận lấy, khách sáo, chỉ mỉm đáp: “Vậy em cảm ơn chị.”
Từ Oánh phẩy tay, hiệu cần khách sáo.
Nguyên Dao cúi xuống xem thực đơn, từng trang lật nhẹ qua tay cô.
Trong lúc đó, Từ Oánh chống cằm, chậm rãi quan sát cô gái đối diện.
Lần gặp trong phòng ánh sáng mờ, chị kịp rõ.
thì khác.
Cô gái nhỏ , từ nhan sắc đến khí chất đều thể chê . Dù cô cũng là con gái nhà họ Nguyên, nuôi dạy chỉn chu từ nhỏ.
điều thu hút nhất ngoại hình, mà chính là đôi mắt.
Đôi mắt trong veo, sáng rực, như thể chẳng chút bụi trần nào chạm đến.
Từ Oánh thậm chí thể tưởng tượng—nếu đôi mắt lộ chút ấm ức, lẽ ai thấy cũng sẽ kìm lòng mà bảo vệ cô đến cùng.
Không lạ khi một đàn ông lạnh lùng như Nguyên Cảnh cũng thoát khỏi sức hút .
một điều khiến Từ Oánh khó hiểu.
Mấy năm , khi nhắc đến cô em gái , Nguyên Cảnh chỉ hờ hững : “Nó phạm nên đưa nước ngoài.”
Vậy mà bây giờ…
Từ Oánh còn kịp nghĩ sâu thêm, Nguyên Dao chọn xong một ly latte, đưa thực đơn cho chị .
Tạm gác nghi vấn, Từ Oánh tùy tiện gọi một ly Americano đá, để nhân viên phục vụ rời .
Chị mỉm :
“Nghe em mới về nước lâu. Lần gặp vội quá, chị còn kịp giới thiệu đàng hoàng.”
Nguyên Dao mỉm :
“Không ạ. Em chị với trai em thiết, chắc chắn là bạn .”