Xuyên Nhanh: Ký Chủ Luôn Bị Bức Hôn - Chương 49: Bị Tổng Tài Theo Dõi (10)

Cập nhật lúc: 2025-10-09 08:12:00
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cái gì đây? Sao nhiều quần áo thế ?!

Hơn nữa, nhiều bộ xếp ngay ngắn mà cứ nhét bừa .

Nguyên Dao đống quần áo chất đống trong vali, chỉ ôm đầu than thở.

Dọn dẹp thế thì bao giờ mới xong đây…

Hay là thôi sắp xếp nữa?

Cứ để nguyên trong vali, khi nào cần mặc thì lôi một bộ là xong?

Nghĩ , cô cảm thấy đây cũng ý tồi, thế là định nhét hết quần áo vali đóng .

vấn đề là… dù cô cố gắng ép thế nào, thậm chí đè cả lên, cái vali vẫn thể đóng .

Ngược , cô thở hổn hển vì mệt.

Nguyên Dao bệt xuống đất nghỉ một lúc. Cuối cùng, bất lực thở dài, cô đành chấp nhận phận, mở vali nữa, lôi hết quần áo giường bắt đầu phân loại.

Không thể thừa nhận, chủ cũ của cơ thể đúng là tiểu thư nhà giàu du học sinh.

Ngoài quần áo mặc hàng ngày để học, còn nguyên một bộ sưu tập đồ dành cho những sự kiện khác .

Có đồ dành cho sinh viên học, đồ dự tiệc thời trang, lễ phục dự hòa nhạc, thậm chí cả mấy bộ đồ nóng bỏng để hộp đêm.

Nguyên Dao cầm lên một chiếc váy nhung đỏ khoét sâu và một chiếc áo croptop đen, sang mấy bộ áo hai dây gợi cảm khác giường, bỗng nhiên trầm mặc.

Rất rõ ràng, mấy bộ cô chắc chắn sẽ mặc .

Thế là cô cầm lấy mấy chiếc váy ngắn, suy nghĩ xem nên xử lý thế nào.

lúc , tiếng gõ cửa.

Nguyên Dao giật , theo phản xạ ngẩng đầu lên.

Nguyên Cảnh đang ở cửa, ánh mắt lướt qua đống quần áo giường, dừng vài giây chiếc váy ngắn trong tay cô, cuối cùng mới thẳng khuôn mặt đang đờ của cô.

“…”

Anh còn kịp gì, thì Nguyên Dao hồn, đột nhiên cảm thấy chút… hổ.

Cô vội vàng nhét chiếc váy trở vali, dậy, quan tâm tóc tai rối, gượng:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-ky-chu-luon-bi-buc-hon/chuong-49-bi-tong-tai-theo-doi-10.html.]

“Anh về .”

Nguyên Cảnh ánh mắt vẻ lảng tránh của cô, giọng điềm tĩnh :

“Sắp xếp xong thì ngoài, đưa em ăn tối.”

Nguyên Dao , lập tức ngoan ngoãn đáp:

“Dạ!”

Anh cô thêm một cái, xoay rời .

Nguyên Dao thở phào nhẹ nhõm, nhưng đó thấy khó chịu.

Không hiểu căng thẳng như .

Rõ ràng chẳng gì sai, nhưng cứ mặt cảm giác như bắt quả tang chuyện gì đó nên .

---

Nguyên Cảnh lái xe đưa Nguyên Dao đến nhà hàng Michelin hàng đầu trong thành phố.

Dưới sự hướng dẫn của nhân viên, đưa cô đến một căn phòng riêng khá kín đáo.

Sau khi xuống, đưa thực đơn cho cô:

“Xem thử ăn gì .”

Nguyên Dao nhận lấy, lật vài trang, phát hiện mỗi trang đều hình ảnh các món ăn.

Những món ăn bày trí tinh tế, chỉ ảnh thôi cũng thấy thèm.

Cô lật hết một lượt, từ đầu để xem nữa.

vấn đề là… món nào cô cũng thử, chọn món nào nhất.

Đang lúc cô còn do dự, Nguyên Cảnh dường như hiểu suy nghĩ của cô.

Anh nhấp một ngụm , bình thản :

“Cứ cầm luôn thực đơn về . Sau ăn gì thì gọi điện đặt món.”

Loading...