Xuyên Nhanh: Ký Chủ Luôn Bị Bức Hôn - Chương 47: Bị Tổng Tài Theo Dõi (8)

Cập nhật lúc: 2025-10-09 08:11:58
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nguyên Dao sang bác gái :

“Bác ơi, báo công an , đừng để lát nữa chạy mất.”

Bác gái sực nhớ , vội vàng gật đầu, buông tay cô lấy điện thoại gọi 110.

Nguyên Dao xoa tay, thở phào nhẹ nhõm.

Lúc , Nguyên Cảnh mới tiến gần.

Anh liếc tay cô lạnh nhạt :

“Cho của chủ nhà.”

Nguyên Dao ngớ :

“...Làm gì ?”

Hiếm khi thấy sắc mặt Nguyên Cảnh chút khó chịu:

“Em còn định tiếp tục ở đây ?”

ngập ngừng:

“Em…”

“Đưa đây.”

Ánh mắt nheo .

Nhìn vẻ nghiêm túc đáng tin của , Nguyên Dao im lặng một lúc đành ngoan ngoãn lấy điện thoại , tìm của chủ nhà cho .

Sau khi giải quyết xong việc hủy hợp đồng thuê nhà và thủ tục tại đồn cảnh sát, Nguyên Dao xe của Nguyên Cảnh, ánh đèn rực rỡ bên ngoài cửa sổ, cảm thấy ngày hôm nay thật giống như một bộ phim đầy kịch tính.

Không ngờ bao nhiêu chuyện cuối cùng vẫn chỗ ở của .

so với việc về nhà đối mặt cả gia đình họ Nguyên, thì ở đây, chỉ đối diện với một Nguyên Cảnh, vẫn dễ chịu hơn nhiều.

Nghĩ , cô cũng còn bận tâm nữa.

Có lẽ đây là ưu điểm lớn nhất của cô—thích nghi nhanh chóng và lo lắng quá nhiều về tương lai.

Về đến nhà, Nguyên Cảnh đưa cô một phòng khách, giới thiệu sơ về vị trí các đồ dùng cơ bản định rời .

Nhìn bóng lưng , Nguyên Dao do dự một lát, khẽ gọi:

“Anh.”

Nguyên Cảnh dừng bước, nghiêng đầu cô.

Gương mặt chút cảm xúc, khiến cô vô thức nắm nhẹ góc áo, chần chừ lên tiếng:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-ky-chu-luon-bi-buc-hon/chuong-47-bi-tong-tai-theo-doi-8.html.]

“Chuyện em về… thể đừng với bố ?”

Nguyên Cảnh cô nhưng đáp.

Bị ánh mắt chằm chằm, Nguyên Dao cảm thấy một áp lực vô hình, khiến cô khó thở.

thể thẳng rằng sợ phiền phức, nên đành kiếm cớ:

“Em vẫn nghĩ … nên đối mặt với họ thế nào.”

Nguyên Cảnh cúi mắt, giọng điềm tĩnh:

“Tùy em.”

Nói xong, xoay rời .

Nguyên Dao cánh cửa đóng mặt, chớp chớp mắt.

Đợi chắc chắn sẽ nữa, cô mới thả lỏng.

Ngay lập tức, cô cởi giày, nhảy lên giường, lăn một vòng, cảm nhận độ mềm mại mà thích, thỏa mãn nheo mắt, thoải mái thở dài một tiếng.

Cuối cùng cũng chiếc giường yêu dấu của !

Nghĩ , cô nhảy xuống, mở vali, chỉ lấy đồ vệ sinh cá nhân và bộ đồ ngủ , nhanh chóng phòng tắm.

Ừm, tắm rửa sạch sẽ ngủ một giấc , mấy chuyện sắp xếp hành lý để mai tính!

---

Hôm , Nguyên Dao ngủ thẳng đến khi mặt trời lên cao.

Cô lười biếng giường thêm một lúc mới chậm rãi dậy, bước ngoài phòng.

Nguyên Cảnh thấy , chắc là từ sớm.

Cô cũng quan tâm lắm.

Xoa bụng một chút—đói quá, ăn !

Nghĩ , cô loanh quanh trong bếp, định tìm gì đó để nấu ăn đơn giản. phát hiện bàn một tờ giấy, ghi điện thoại, kèm theo dòng chữ:

“Gọi nếu mang đồ ăn đến.”

Nguyên Dao tò mò dãy , suy nghĩ một lúc, quyết định cầm điện thoại lên, thử gọi xem .

 

Loading...