Xuyên Nhanh: Ký Chủ Luôn Bị Bức Hôn - Chương 42: Bị Tổng Tài Theo Dõi (3)

Cập nhật lúc: 2025-10-09 08:11:53
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Không thể phủ nhận rằng, dù nguyên chủ mất lý trí khi yêu, nhưng ở những lĩnh vực khác, cô cực kỳ thông minh.

nghiệp xuất sắc ở nước ngoài, thậm chí còn nhận lời mời việc từ tạp chí danh tiếng trong nước – Dư Mặc. Ngay khi về nước, cô lập tức đến thủ tục nhận việc.

Sau khi tất thủ tục, giám đốc nhân sự liếc hai chiếc vali lớn của cô để bên cạnh, trong lòng càng thêm hài lòng với thái độ nghiêm túc của cô.

Ông niềm nở :

“Cô mới về nước, cứ dành vài ngày để nghỉ ngơi và điều chỉnh múi giờ . Thứ hai tuần hãy bắt đầu việc chính thức.”

Nguyên Dao gật đầu, cảm ơn, kéo vali rời .

Khi xuống sảnh tầng một, cô cầm điện thoại tra địa chỉ căn hộ thuê, suy nghĩ nên ghé siêu thị mua ít đồ .

Bất ngờ, cô va một .

Điện thoại tuột khỏi tay, rơi mạnh xuống đất.

sững .

Người va cô cũng vẻ kịp phản ứng. Anh nhanh chóng cúi xuống nhặt điện thoại lên, đưa cho cô vội vàng xin :

“Xin cô, —”

Câu bỗng chững , ngay đó, giọng đột nhiên cao hơn tám tông, đầy kinh ngạc:

“Cô chủ!?”

Nguyên Dao nhận điện thoại, thấy giọng sửng sốt của .

Cô ngẩng lên, khó hiểu.

...Đây là ai?

Nguyên Dao bắt đầu lục trí nhớ.

Hoa Hoa thấy cô do dự, chút bất lực.

Quả nhiên, Dao Dao vẫn là Dao Dao. Nếu thật sự cần thiết, cô sẽ tuyệt đối chủ động nhớ những nhân vật mới.

Nguyên Dao còn nghĩ , đàn ông mặt lấy điện thoại gọi cho ai đó.

Anh vài câu, khi cúp máy, liền nghiêm túc cô:

“Cô chủ, hôm nay ông chủ tình cờ cuộc gặp khách hàng ở đây. Xin cô chờ một lát.”

Nguyên Dao lục lọi trí nhớ lâu mà vẫn chẳng chút manh mối nào.

Cô nhíu mày, hỏi thẳng:

“Anh là ai?”

Người đàn ông: “...”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-ky-chu-luon-bi-buc-hon/chuong-42-bi-tong-tai-theo-doi-3.html.]

Mặt thoáng cứng .

Anh cô tiểu thư nhà họ Nguyên đang cố tình châm chọc , thật sự quên mất .

Nguyên Dao thấy im lặng, nghiêng đầu, nghĩ lẽ nhận nhầm .

, cô định kéo vali vòng qua rời .

đúng lúc , đàn ông bỗng nghiêm mặt, cung kính về phía cô, :

“Ông chủ!”

Nguyên Dao khựng , theo phản xạ đầu theo ánh mắt .

Chỉ thấy một đàn ông mặc vest chỉnh tề đang bước từ thang máy cách đó xa.

Anh dáng cao ráo, khí chất mạnh mẽ, cả toát vẻ kiêu ngạo và lạnh lùng của một sinh để đỉnh cao.

Nguyên Dao chớp mắt.

Trông vẻ quen quen.

kịp nhớ , giọng của Hoa Hoa bỗng vang lên:

“Phát hiện mục tiêu nhiệm vụ!”

Nguyên Dao sững sờ.

Nhanh ?

Khi Nguyên Cảnh bước đến mặt cô, thấy rõ vẻ mặt rối rắm của cô—giống như thấy , nhưng chút nào.

Anh thoáng dừng , nhưng gì bất ngờ phản ứng của cô.

Ánh mắt lướt qua hai chiếc vali bên cạnh cô, giọng điềm nhiên hỏi:

“Về nước báo với gia đình một tiếng?”

“...”

Nguyên Dao còn kịp tiêu hóa xong chuyện nhiệm vụ đến quá nhanh, giờ hỏi như , cô càng trả lời thế nào.

Cô mím môi, gì.

Nguyên Cảnh vẻ ương bướng, cũng ép.

Anh liếc mắt hiệu cho Diêu Lương, cô.

Diêu Lương lập tức hiểu ý, bước lên nhận lấy hai chiếc vali từ tay Nguyên Dao, đó thẳng về hướng bãi đỗ xe.

 

Loading...