Xuyên Nhanh: Ký Chủ Luôn Bị Bức Hôn - Chương 296: Bị Thiếu Niên Ma Vực Nhặt Về (22)
Cập nhật lúc: 2025-10-10 07:37:48
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nguyên Dao sửng sốt, “ là Ma Tôn mà...”
Ninh Chiêu lặng lẽ nàng, “Ta là Ma Tôn, nhưng cũng là phu quân của nàng, chuyện là chuyện khác quyền nghi ngờ.”
Nguyên Dao trầm mặc một lúc, đổi cách , “Dù , là chính đạo, là một kẻ vô dụng, dù gả cho , họ cũng sẽ dễ dàng chấp nhận ...”
Thực , Nguyên Dao chuẩn tâm lý cho việc trong Ma Vực khinh thường, nhưng thật bất ngờ, mỗi nàng gặp đều tỏ tôn trọng nàng, điều khiến nàng bớt lo lắng. Tuy nhiên, sự thuận lợi quá mức khiến nàng cảm thấy chút kỳ lạ.
Ninh Chiêu chỉ nhạt, nhẹ nhàng véo má nàng, “Nàng cứu , chính là ân nhân của bộ Ma Vực, ai dám bất kính với nàng?”
Nguyên Dao ngạc nhiên, “Ta cứu khi nào?”
Nàng nhớ rõ, luôn là Ninh Chiêu cứu nàng, ?
Ninh Chiêu khẽ , “Lần thứ ba tìm Hứa Nguyện Thạch, quên ? Nếu nàng , chắc sẽ mất cả tháng mới thể tìm hết.”
Nguyên Dao bừng tỉnh, ánh mắt sáng lên, “Thì là thế.”
Ninh Chiêu bắt đầu nhớ cảnh tượng ngày đó, vui vẻ nhắm mắt , “Nói , hôm đó nàng chẳng lựa chọn mà chút do dự ...”
Nguyên Dao: “......”
Kỳ thật, lúc đó nàng chẳng nghĩ nhiều, chỉ đơn giản là giúp tìm Hứa Nguyện Thạch thôi.
với Ninh Chiêu, đó là dấu hiệu nàng ngầm hứa hẹn với .
Hắn bắt đầu phân tích, càng nghĩ càng cảm thấy đúng, “Nàng sai, quả nhiên lo xa, nàng thể thích ? Rõ ràng mới là lựa chọn một của nàng...”
Nguyên Dao: “......”
Nguyên Dao "Chàng vui là ", nhưng véo cằm nàng, nhất quyết nàng thừa nhận.
Nguyên Dao còn cách nào, đành đáp " ", và ngay đó, Ninh Chiêu phủ lên môi nàng một nụ hôn nhiệt tình như "khen thưởng".
Nàng bỗng cảm thấy, cung điện cũng còn lạnh lẽo và đáng sợ như .
Sau một thời gian, Nguyên Dao ngoài tẩm cung của còn đến hai nơi khác.
Thỉnh thoảng, nàng đến hậu hoa viên, trò chuyện với Xuân Yến và chơi đùa cùng những bông hoa xinh , thỉnh thoảng đến chủ điện để giúp Ninh Chiêu giải quyết công việc của Ma Cung.
Cuộc sống trong Ma Cung, dù vẻ nguy hiểm và sâu sắc trong mắt ngoài, nhưng với nàng, vô cùng an bình và .
Trong suốt thời gian , nàng cũng gặp Vệ Mông vài , nhưng chủ yếu chỉ là những xã giao ngắn ngủi.
Cho đến một ngày, khi nàng từ hậu hoa viên trở về, thấy thời gian còn sớm, liền định tìm Ninh Chiêu. Khi nàng đang bước , tình cờ gặp Vệ Mông từ bên ngoài cung trở về.
Nàng nghĩ bọn họ chắc chuyện quan trọng cần trao đổi, nên dừng bước, định lặng lẽ rút lui.
Không ngờ , Vệ Mông gọi nàng .
Hắn hành lễ với nàng, đó cung kính , “Vẫn là phiền phu nhân tạm thời chờ một chút bên ngoài, thần sẽ chiếm dụng nhiều thời gian của tôn chủ.”
Nguyên Dao hổ, sờ mũi, “Không , cần để ý đến , việc gấp, vẫn nên để các việc quan trọng hơn.”
Vệ Mông bất đắc dĩ đáp, “ nếu tôn chủ ngài đến mà tìm , chỉ sợ sẽ giận dữ, và đổ hết trách nhiệm lên đầu thần.”
Nguyên Dao sửng sốt, “Không, đến mức đó ...”
“Phu nhân, tôn chủ thật sự coi trọng ngài.”
Vệ Mông nhẹ nhàng cắt ngang lời nàng.
Vệ Mông thấy vẻ nghi hoặc của Nguyên Dao, khỏi hỏi: “Phu nhân chắc hẳn kỳ quái, vì ngài thể thuận lợi gả Ma Cung mà ai phản đối?”
Nguyên Dao gật đầu.
Vệ Mông nhẹ nhàng thở dài: “Thực , chỉ vì ngài là ân nhân cứu mạng của tôn chủ, mà còn vì tôn chủ công khai tuyên bố rằng, chỉ cần ngài ở bên cạnh, sẽ bảo đảm thế gian bình yên.”
Nguyên Dao ngơ ngẩn, “Vì như ?”
Vệ Mông khẽ , “Thần cũng hỏi qua tôn chủ, tôn chủ , vốn ràng buộc gì, cho dù là hòa bình chiến tranh, đối với đều chỉ là hai trạng thái sống khác . hy vọng ngài thể sống trong bình an, bất kỳ phiền muộn nào quấy rầy. Người bảo vệ ngài, và cũng bảo vệ cả thế gian .”
“......”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-ky-chu-luon-bi-buc-hon/chuong-296-bi-thieu-nien-ma-vuc-nhat-ve-22.html.]
Nguyên Dao cảm thấy chút ngạc nhiên.
"Vì ," Vệ Mông nghiêm túc , “Thần hy vọng ngài sẽ luôn ở bên tôn chủ, vì tôn chủ, cũng vì thế gian , đừng phản bội .”
Nguyên Dao trầm mặc một lúc, gật đầu một cách kiên định, “Ta sẽ.”
Sau khi Vệ Mông , Nguyên Dao tiếp tục chờ bên ngoài.
Một lát , Vệ Mông trở , thông báo xong việc, Nguyên Dao mới hít một thật sâu và chậm rãi bước chủ điện của Ma Cung.
Khi đẩy cửa , một bàn tay từ bên cạnh cửa duỗi , kéo nàng trong.
Ninh Chiêu ôm nàng lòng, khẽ trách, “Sao ở bên ngoài lâu như mới ?”
Nguyên Dao chớp mắt, “Chỉ là vài câu với Vệ tướng quân thôi.”
Ninh Chiêu dừng một chút, vô thức vuốt nhẹ mái tóc dài của nàng, “Hắn gì với nàng?”
"Ưm..." Nguyên Dao nghĩ nghĩ, với giọng nghịch ngợm đáp, “Hắn thích .”
“......”
Ninh Chiêu đỏ mặt, nghiến răng , “Hắn thật sự là tri kỷ, những lời trực tiếp từ miệng ?”
Nguyên Dao nhịn , “Vậy là thật sự thích ?”
Ninh Chiêu: “......”
Ninh Chiêu hừ nhẹ một tiếng, “Còn rõ ràng ?”
"Rõ ràng." Nguyên Dao thở dài, ôm lấy , giọng mềm mại, “Ninh Chiêu, cũng thích .”
“......”
Ninh Chiêu bỗng cứng một chút.
Sau một lúc lâu, mới khàn khàn , “Nói nữa.”
Nguyên Dao nhẹ nhàng rút lui khỏi lòng , tay ôm lấy mặt , thẳng mắt .
Đôi mắt nàng cong lên, tươi dịu dàng.
“Ta , Ninh Chiêu, thích .”
Ninh Chiêu khẽ mỉm , khóe môi thể che giấu sự vui sướng, “Vậy thì , cho phép nàng thích.”
Nguyên Dao chớp mắt, kịp gì, vội vàng thêm một câu, “Thích , thích suốt đời, thích ai khác.”
“......”
Nguyên Dao một nữa vùi lòng .
“Ừm, chỉ thích .”
---
Thời gian cứ thế trôi qua từng ngày.
Ninh Chiêu quả thật như lời , tạo một môi trường thích hợp cho Nguyên Dao sống trong Ma Cung.
Dưới sự sắp xếp của , Nguyên Dao chỉ thích ứng với cuộc sống ở đây, mà còn thực sự thích thú với cuộc sống .
Tuy nhiên, một thời gian dài, nàng bắt đầu cảm thấy cơ thể dường như ngày càng mảnh mai hơn.
Mỗi ngày một vài việc nhỏ thôi là cảm thấy mệt mỏi, chạm gối là ngủ say.
Nguyên Dao nghĩ thể là vì nàng ăn uống điều độ, thiếu rèn luyện, nên thể lực giảm sút.
Vì , nàng quyết tâm bắt đầu tập luyện để cải thiện sức khỏe.
khi nàng một vòng quanh Ma Cung, phát hiện chẳng gì để , cuối cùng nàng đành hậu hoa viên, dành thời gian chăm sóc những cây trồng ở đó.