Xuyên Nhanh: Ký Chủ Luôn Bị Bức Hôn - Chương 293: Bị Thiếu Niên Ma Vực Nhặt Về (19)
Cập nhật lúc: 2025-10-10 07:37:45
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nguyên Dao từ giường bước xuống, tiến tới mặt , ánh mắt rời khỏi đôi mắt của Ninh Chiêu, “Chàng rời bỏ , bằng lòng thấy , thế nào? Để một ở đây cả đời ?”
“......”
Ninh Chiêu trả lời, chỉ im lặng nàng, ánh mắt lấy một chút nhượng bộ.
Nguyên Dao , đáy lòng thở dài. Nàng chủ động nắm lấy tay Ninh Chiêu, giọng dịu dàng, “Ninh Chiêu, thích , với ?”
Ninh Chiêu nắm c.h.ặ.t t.a.y nàng, khóe miệng nhếch lên, một nụ mỉa mai, “Nàng nghĩ sẽ tin ?”
Nguyên Dao kìm bật , ánh mắt bực tức , “Vậy cứ coi như thích .”
Nói xong, nàng định rút tay , nhưng nhanh chóng bắt lấy tay nàng, cho nàng rút về.
Hắn siết chặt nàng trong vòng tay, n.g.ự.c phập phồng, giọng điệu cứng rắn, lộ rõ sự kiên quyết, “Không thích .”
Nguyên Dao ngẩn , gì.
Nàng từng nghĩ rằng Ninh Chiêu thể biến thành như thế, kiên quyết đến mức .
Nàng bất lực thở dài, cất giọng rầu rĩ, “Chàng thế nào mới tin thích ?”
Ninh Chiêu trầm mặc một lúc, mới mở miệng, giọng khàn khàn, “Thâm mật với .”
Nguyên Dao ngạc nhiên, .
Ninh Chiêu ánh mắt nàng, môi cong lên, nhạo một tiếng, “Sao? Không ? Vậy nàng lấy cái gì để tin tưởng...”
Chưa dứt lời, đột nhiên trừng mắt, như gì đó chặn .
Một cảm giác mềm mại thể tả nổi chạm môi .
Nguyên Dao nhẹ nhàng áp môi lên môi , ngừng ba giây, đó từ từ rời .
Nàng l.i.ế.m liếm môi, đôi mắt sáng lấp lánh , “Được ?”
“......”
Ninh Chiêu đôi môi nàng, hô hấp dường như nghẹn .
Sau một lúc lâu, mới cất giọng, giọng khô khan, “...... Chưa đủ.”
Và ngay khi Nguyên Dao còn kịp phản ứng, bỗng nhiên cúi đầu xuống, hung hăng hôn lên môi nàng, đồng thời mạnh mẽ kéo nàng về phía .
Hắn hôn mạnh mẽ và thô bạo, khiến Nguyên Dao cảm thấy như cả miệng tê dại, eo cũng đau đớn.
Khuôn mặt nàng đỏ bừng, nàng ngừng vung tay đẩy , từ miệng phát tiếng nức nở, “Ninh Chiêu... Ta... thể... hít thở...”
Ninh Chiêu ngừng một chút, vội vàng buông nàng .
Nguyên Dao lập tức nghiêng trong lòng , từng ngụm thở dốc, cảm nhận cơ thể đang phát ấm.
Ninh Chiêu một tay vỗ nhẹ lưng nàng, một tay lo lắng nàng, sắc mặt chút áy náy, “Không chứ? Cần gọi y sư đến xem ?”
Nguyên Dao: “......”
Nguyên Dao trừng mắt liếc một cái, giọng đầy giận dữ, “...... Không cần!”
Nếu thực sự gọi y sư đến, nàng thà gặp ai luôn!
Ninh Chiêu im lặng, gì nữa.
Chờ đến khi Nguyên Dao thể thở bình thường, nhẹ nhàng ôm nàng trở giường, tự cũng cởi quần áo bên ngoài, chuẩn lên giường.
Nguyên Dao một loạt hành động, lập tức vươn tay ngăn , “Chờ một chút!”
Ninh Chiêu dừng , “Sao ?”
Nguyên Dao nháy mắt, giả vờ ngạc nhiên , “Chàng cũng ngủ ở đây ?”
Ninh Chiêu im lặng một lúc, nắm lấy tay nàng, đặt lên n.g.ự.c , đó với giọng điệu rõ , “Chúng là phu thê... Ta , sẽ hòa li.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-ky-chu-luon-bi-buc-hon/chuong-293-bi-thieu-nien-ma-vuc-nhat-ve-19.html.]
"À?" Nguyên Dao nhíu mày, như đang cố nhớ chuyện gì, khẩy, “ chẳng chút ấn tượng nào về việc chúng kết hôn nhỉ?”
Ninh Chiêu siết c.h.ặ.t t.a.y nàng, tự chủ mà bóp nhẹ.
Ninh Chiêu cúi đầu, giọng dịu , nhẹ nhàng nhưng đầy chân thành:
“Tự tiện chủ là đúng... Nếu nàng , chúng thể tổ chức một nữa hôn lễ, ?”
Nguyên Dao lạnh lùng , hừ nhẹ, “Cái đó cần, trải qua hôm thành thì thôi, nhưng mà thử hỏi, nhà nào phu quân ném tân nương một trong tân phòng suốt ba ngày mà màng tới?”
Bất ngờ, Ninh Chiêu ôm chặt nàng lòng, giọng muộn màng:
“Xin , hề ý định trốn tránh... Chỉ là đối mặt với nàng như thế nào.”
Nguyên Dao gật đầu, “ , lừa lâu như .”
Câu của nàng dứt, Ninh Chiêu lập tức cứng .
Nguyên Dao tiếp tục lạnh lùng , “Một Ma Tôn cao cao tại thượng, cam tâm thợ săn mặt , để ngày ngày lo sợ, lo lắng một phút cẩn thận Ma Cung bắt ... Ai ngờ khởi xướng chính là .”
Nói , nàng mạnh mẽ vặn eo một cái, “Chàng xem, mỗi ngày đều lo lắng hãi hùng mặt , đắc ý ?”
Ninh Chiêu đột nhiên ôm nàng chặt hơn.
Hắn siết chặt nàng lòng, như sợ nàng sẽ đẩy , giọng vội vàng, “Không như ! Ta bao giờ nghĩ như !”
Dừng một chút, giọng nghẹn , “Ngay từ đầu, giả mạo phận... Sau đó luôn cho nàng, nhưng mở miệng.”
Nguyên Dao gì.
Ninh Chiêu khẽ cúi đầu, giọng nhỏ nhẹ, “Nàng xem, giờ nàng là nữ chủ nhân của Ma Cung... Nàng thể gì thì , còn ai dám khi dễ ngươi nữa.”
Nguyên Dao vẫn lạnh lùng, đổi.
Ninh Chiêu càng thêm lo lắng, cuối cùng kiềm chế , bắt đầu vuốt ve khuôn mặt nàng, giọng run rẩy, “Dao Dao, tha cho ? Ta đảm bảo sẽ bao giờ lừa nàng nữa...”
Nguyên Dao trầm mặc một hồi lâu, hỏi, “Về , sẽ gạt nữa chứ?”
Ninh Chiêu lập tức nắm tay nàng, đặt lên mặt , “Nếu còn lừa nàng, nàng đ.á.n.h mắng, tuyệt đối phản kháng.”
Nguyên Dao: “……”
Nguyên Dao rút tay .
Không còn cảm giác tay nắm, sắc mặt Ninh Chiêu càng thêm lo lắng.
Nguyên Dao một lúc, cuối cùng thở dài nhẹ nhàng, “Được , so đo với , nhưng từ giờ trở , bất cứ việc gì , đều tiên báo cho .”
Ninh Chiêu thở gấp, dám tin lời của nàng, “…… Thật ?”
Nguyên Dao gật đầu, “Thật... Khi đó giấu giếm phận cũng là chuyện bình thường.”
Thực , nàng từ lâu đoán phận của tầm thường, nhất là khi bắt viên Hứa Nguyện Thạch đầu tiên.
Hứa Nguyện Thạch, đối với tu tiên mà là một bảo vật vô cùng quý giá, thể trong thời gian ngắn giúp tăng trưởng tu vi một cách mạnh mẽ, nhưng từng ai dám thử dùng.
Có hai lý do:
Thứ nhất, đủ ba viên Hứa Nguyện Thạch mới thể phát huy hiệu quả, nhưng ít ba viên Hứa Nguyện Thạch giấu ở .
Thứ hai, ngay cả khi đủ ba viên, ai dám thử sử dụng. Bởi vì Hứa Nguyện Thạch năng lượng vô cùng mạnh mẽ, nếu rót cơ thể, vượt quá khả năng chịu đựng, dù là tu vi cao cỡ nào, đều sẽ nổ tung, c.h.ế.t bất ngờ.
Trừ khi... là như Ninh Chiêu, tu vi vốn mạnh, nhưng phong ấn bởi một lý do nào đó.
Năng lượng từ Hứa Nguyện Thạch tương thích với lực phong ấn, giúp khôi phục tu vi mà gây tổn thương.
Nguyên Dao những điều là nhờ những ký ức mà nguyên chủ từng thấy trong tay Hứa Diệc, khi vô tình để lộ một viên Hứa Nguyện Thạch.
Thực tế, viên Hứa Nguyện Thạch vốn cất giấu trong Tàng Bảo Các của Hoa Ngọc Sơn, nhưng hiểu Nghiêm Mộng lấy từ tay chưởng môn.