Xuyên Nhanh: Ký Chủ Luôn Bị Bức Hôn - Chương 272: Lần Này CP Chắc Chắn Là Thật (24)
Cập nhật lúc: 2025-10-10 06:55:48
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bùi Nhiên khẽ nhíu mày, dường như gì đó.
Nguyên Dao trấn an: “Em em chịu tổn thương, nhưng một việc thể tránh né. Bùi Nhiên, em cũng cố gắng vì mối quan hệ , chứ chỉ dựa một .”
Bùi Nhiên ngẩn .
Còn Nguyên Dao rút tay khỏi tay , vòng qua , đến sô pha, lễ phép tự giới thiệu với bố Bùi với vẻ mặt phức tạp: “Thưa bác trai, bác gái, chào hai bác, con là Nguyên Dao.”
Bố Bùi lúc mới hồn.
Họ một cái, hắng giọng: “Tiểu Hủ, đưa con lên lầu .”
Khương Hủ khựng một chút, chút do dự ánh mắt khó đoán của Bùi Nhiên.
Bùi Nhiên bước tới, hờ hững nhắc nhở: “Dù thế nào nữa, chúng đăng ký kết hôn , chuyện ly hôn .”
“...”
Thấy bố Bùi dấu hiệu nổi giận, Nguyên Dao vội đẩy nhẹ một cái, nhỏ giọng : “Tin em.”
Bùi Nhiên cô một cái.
Cô chớp mắt, bảo yên tâm.
Lúc mới xoay , về phía cầu thang.
Khương Hủ vội vàng theo lên lầu.
Trong phòng khách chỉ còn bố Bùi.
Nguyên Dao đối diện họ, đón nhận sự đ.á.n.h giá của họ, cử chỉ kiêu ngạo xu nịnh, tự nhiên phóng khoáng.
Bố Bùi nheo mắt kỹ cô một lúc lâu, đó mới giọng uy nghiêm mở lời: “Cô và Bùi Nhiên quen bao lâu ?”
Nguyên Dao trả lời: “Hơn nửa năm ạ.”
Bố Bùi nhíu mày: “Hơn nửa năm kết hôn? Có là quá vội vàng ?”
Nguyên Dao nghiêm túc trả lời: “Con nghĩ kết hôn là vì vặn phù hợp, chứ vì thời gian dài ngắn.”
Giọng bố Bùi chút nghiêm khắc, dường như khiến cô khó xử mà rút lui: “Vậy cô cô và Bùi Nhiên phù hợp? Cô cha , tài sản, thậm chí còn học xong giới giải trí, với nó cùng đường, cũng thể giúp đỡ gì cho sự nghiệp của nó.”
Nguyên Dao suy nghĩ một lát, lựa lời trả lời: “Con nghĩ việc học quan trọng thời gian sớm muộn, con hiện tại đang cố gắng bù đắp những gì bỏ lỡ, còn về sự nghiệp, con quả thật thể giúp đỡ Bùi Nhiên, nhưng con cho rằng việc dùng nửa năm để phát triển Bùi thị giải trí đến vị thế hiện tại chứng minh năng lực của , cần mượn dùng ngoại lực.”
“...”
Bố Bùi cô , á khẩu trả lời , nhưng vẫn cố chấp : “Vậy nó cũng những lựa chọn hơn, nhất thiết là cô.”
Nguyên Dao lắc đầu: “Có lẽ những lựa chọn đó đối với bác là hơn, nhưng đối với thì .”
Bố Bùi im lặng.
Nguyên Dao vẻ mặt giằng co của ông, chớp mắt: “Bác trai, thật bác cũng phản đối con và Bùi Nhiên ở bên , đúng ?”
Bố Bùi khựng một chút, đó như thấy chuyện gì buồn : “Cô tự tin như ?”
Nguyên Dao thành khẩn : “Nếu bác phản đối, trong hơn nửa năm qua, bác vô cơ hội để khuyên con rút lui, nhưng bác , thật bác chỉ giận vì chúng con kết hôn mà với bác.”
Bố Bùi: “...”
Sau một lúc lâu, ông hừ lạnh một tiếng: “Đơn giản như mà cô còn , thằng nhóc thối tha , còn sợ chúng gì cô.”
Nguyên Dao mím môi, vẻ mặt chút áy náy: “Đây là của con, nếu con gặp chuyện ngoài ý , chắc chắn sẽ như .”
Gấp gáp đến mức lòng rối bời, mới sợ hãi bất kỳ yếu tố bất ngờ nào thể chia lìa họ.
Bố Bùi , khẽ thở dài, cuối cùng gì nữa.
Buổi tối, Nguyên Dao ở nhà họ Bùi ăn cơm tối.
Trong bữa ăn, cô còn gặp ông bà Bùi và Bùi Lâm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-ky-chu-luon-bi-buc-hon/chuong-272-lan-nay-cp-chac-chan-la-that-24.html.]
Ông bà Bùi nghiêm khắc như bố Bùi, cô là vợ Bùi Nhiên thì tươi rói, còn giục Bùi Lâm: “A Lâm, em trai con kết hôn , con là cả cũng thể tụt phía !”
Bùi Lâm mặt nở nụ nhã nhặn: “Ông bà , em dâu, kính em một ly.”
Anh nâng chén rượu.
Nguyên Dao vội nâng chén đáp lễ.
Vết thương ở miệng cô vẫn lành hẳn, nên chỉ thể lấy rượu.
Bố Bùi cảnh cả nhà hòa thuận vui vẻ, mặt lộ vẻ hài lòng.
Chỉ là bỗng nhiên nghĩ đến điều gì, ông thu nụ , liếc Bùi Nhiên vẻ mặt khó đoán, khẽ hắng giọng: “Đã đăng ký kết hôn thì đợi Dao Dao lành hẳn, nhanh chóng tổ chức hôn lễ , con cháu nhà họ Bùi kết hôn, thế nào cũng thông báo cho thiên hạ, những thủ tục cần thiết thể thiếu.”
Bùi Nhiên khựng một chút, gật đầu: “Vâng.”
Khương Hủ bên cạnh Nguyên Dao, lén lút huých cô: “Chị Dao Dao, chị thật là lợi hại, chỉ một lát thôi mà thái độ của bố em đổi 180 độ .”
Nguyên Dao chỉ đáp , giải thích.
Một lát , Khương Hủ vỗ vỗ ngực, vẻ mặt vẫn còn sợ hãi : “Cũng may bố giận, bằng em tự gọi chị lên, hai chắc chắn tha cho em. Chị lúc chúng em lên lầu chiều nay, vẻ mặt đáng sợ đến mức nào .”
Nguyên Dao vỗ vỗ tay cô bé, : “Yên tâm, chị chắc chắn mới đến đây.”
…
Ăn tối xong, Nguyên Dao và Bùi Nhiên giữ nhà họ Bùi qua đêm.
Vừa phòng, cô Bùi Nhiên ép sát tường hôn.
Trông thì vẻ hung dữ, nhưng vòng tay ôm cô run rẩy.
Nguyên Dao liền mặc kệ hôn.
Một lúc lâu , Bùi Nhiên mới lùi , khàn giọng : “Thực xin , với em , mà tự ý quyết định.”
Nguyên Dao gì.
Bùi Nhiên cẩn thận chằm chằm cô, vẻ mặt chút bất an: “Em giận ?”
Nguyên Dao nghĩ nghĩ, gật đầu: “Có một chút.”
Bùi Nhiên lập tức càng luống cuống.
Anh một nữa vây cô lòng, chút bối rối giải thích: “Anh hề tôn trọng suy nghĩ của em, chỉ sợ em chịu tổn thương... Anh hy vọng em bất kỳ lo lắng nào mà gả cho .”
Nguyên Dao trong lòng thở dài, giơ tay ôm lấy .
Cô buồn bã : “Em trách , em chỉ cảm thấy kết hôn là chuyện của hai chúng , dù khó khăn cũng nên cùng đối mặt.”
Bùi Nhiên ôm chặt cô, thở chút nặng nề: “...Sau sẽ như nữa, sẽ hỏi ý kiến em nhiều hơn.”
Nguyên Dao im lặng một lát, đẩy một chút.
Bùi Nhiên cứng .
ngờ, đợi phản ứng gì, cô ngẩng đầu, thẳng mắt , vẻ mặt nghiêm túc: “Bùi Nhiên, em thích .”
Bùi Nhiên đột nhiên khựng .
Nguyên Dao khẽ mím môi, ý dịu dàng: “Em thật còn bá đạo và vô lý hơn Lệ Hành, nhưng em vẫn thích ... Cho nên cần lo lắng một chút khó khăn thể khiến em bỏ chạy, cũng cần che giấu ý nghĩ thật của .”
Cô vòng tay ôm cổ , như một lời hứa: “Dù thế nào nữa, em cũng sẽ luôn ở bên cạnh .”
Bùi Nhiên cô sâu sắc, trong mắt dường như muôn vàn cảm xúc trào dâng, cuối cùng hóa thành một mảnh bình yên.
Anh chậm rãi cúi đầu, dịu dàng hôn lên môi cô.
“Dao Dao, yêu em.”