Xuyên Nhanh: Ký Chủ Luôn Bị Bức Hôn - Chương 265: Lần Này CP Chắc Chắn Là Thật (17)
Cập nhật lúc: 2025-10-10 06:46:58
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bởi , cô kéo Bùi Nhiên đến sô pha, ấn xuống, đó với vẻ mặt ngạc nhiên của mở lời: “Chúng chuyện .”
Bùi Nhiên khựng một chút, ngước mắt đ.á.n.h giá cô, đó đáy mắt lạnh xuống, tự giễu : “Dao Dao hối hận ?”
Nguyên Dao vẻ mặt khó dò của , trong lòng chút bất đắc dĩ, vội vàng giải thích: “Không , nhưng một việc nhất bây giờ rõ ràng , bằng lẽ sẽ càng khó giải quyết hơn.”
Bùi Nhiên chằm chằm cô một lát, vươn tay kéo cô lòng ôm chặt, đảm bảo cô thể trốn thoát, đó mới : “Ừ, em .”
Nguyên Dao thoát vòng tay , liền chỉ thể giữ nguyên tư thế : “Lần em xuất ngoại là chuẩn lâu , ý định bỏ cuộc.”
Bùi Nhiên cằm đặt vai Nguyên Dao, chỉ hờ hững "Ừ" một tiếng: “Em gì cũng , cần bỏ cuộc.”
Nguyên Dao mím môi, do dự : “Chỉ là... em học ở đây, hết bốn năm là chắc chắn sẽ về... Vậy bốn năm của chúng , lẽ gặp mấy , chấp nhận ?”
Bùi Nhiên cô , im lặng nghiêng mặt cô, một lúc đột nhiên hỏi: “Chỉ là bốn năm thôi ?”
Nguyên Dao khựng một chút.
Giọng hờ hững, nhưng phân tích rõ ràng những tính toán thật sự của cô: “Em vì vội vã đến tìm em như ? Bởi vì em cắt đứt tất cả đường lui ở trong nước, chứng tỏ em căn bản hề nghĩ đến chuyện về, sợ nếu nhanh chóng đến đây, thì sẽ thật sự mất em.”
Nguyên Dao khi vì sợ phiền phức nên dứt khoát bán cả nhà lẫn xe, những tài khoản ngân hàng nào thể đóng cũng đóng.
Đại bộ phận tiền tiết kiệm nhân dân tệ cũng chuyển thành bảng Anh.
Chỉ là cô ngờ mà ngay cả những chuyện cũng điều tra.
Cũng đúng thôi, thậm chí còn tra địa chỉ nước ngoài của cô, thì việc tra những thứ cũng chẳng là gì.
Cô nhất thời chút hổ.
Bùi Nhiên vẫn ôm cô tiếp tục : “ nếu quyết định đến tìm em, tự nhiên là suy nghĩ kỹ những vấn đề , hơn nữa tìm phương thức giải quyết thích hợp.”
Nguyên Dao , thật sự chút kinh ngạc: “...Phương thức giải quyết gì?”
Bùi Nhiên thêm gì nữa.
Anh xoay cô , hôn lên khẽ lẩm bẩm: “Em cần lo lắng gì cả, chỉ cần yên tâm ở bên cạnh là ...”
…
Sau khi chuyện rõ ràng, Nguyên Dao cuối cùng cũng yên tâm.
Cô kéo Bùi Nhiên ngoài mua thêm đồ dùng giường, đó dẫn đến trung tâm thương mại mua mấy bộ quần áo để .
Bởi vì Bùi Nhiên hôm qua thật sự là đến đây gấp gáp, bỏ hết gánh nặng công việc ở trong nước, vì chỉ thể ở đây hai ngày về.
Nguyên Dao đối với chuyện vẫn áy náy, dù về về vất vả bao!
Chỉ là lệch múi giờ thôi cũng đủ khiến phát điên .
Mang theo chút áy náy đó, cô bắt đầu ân cần hỏi han Bùi Nhiên, chỉ bù đắp cho .
Bùi Nhiên hưởng thụ điều .
khi Nguyên Dao một câu: "Sau đừng qua đây nữa, chúng cứ gọi video cho là ", vẫn khó chịu nheo mắt, giọng nguy hiểm : “Dao Dao kháng cự đến tìm em như , chẳng lẽ là một ở trong nước, một ở nước ngoài?”
Nguyên Dao:?
Cái gì mà một trong nước, một nước ngoài?
Cô hiểu đang gì.
Còn Bùi Nhiên vẻ mặt ngơ ngác của cô, cuối cùng cũng mềm lòng.
Anh giải thích, chỉ xoa đầu cô, dịu dàng : “Yên tâm, nhanh sẽ xử lý chuyện.”
Nguyên Dao tuy định xử lý những việc như thế nào, nhưng cũng hỏi gì thêm, chỉ bảo đừng quá vất vả là .
Khi trở lầu chung cư, Bùi Nhiên đột nhiên dừng bước, ánh mắt đảo qua chiếc ghế dài bên cạnh và bãi cỏ phía ghế.
Nguyên Dao theo dừng , nghi hoặc hỏi: “Sao ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-ky-chu-luon-bi-buc-hon/chuong-265-lan-nay-cp-chac-chan-la-that-17.html.]
Bùi Nhiên nhíu mày: “Chỗ em ở an lắm, đổi căn hộ ?”
Nguyên Dao chớp mắt, đó chút hiểu : “Tối qua đụng mấy vô gia cư đó ?”
Anh gật đầu, nhớ mấy gã vô gia cư say khướt tối qua, sắc mặt mấy vui vẻ.
Nguyên Dao liền trấn an : “Không , trong khu nhiều ở lắm, hơn nữa buổi tối em cũng ngoài, đừng lo.”
Bùi Nhiên rũ mắt cô, trong mắt ẩn chứa chút lo lắng, nhưng cuối cùng vẫn khuyên cô nữa.
Họ tiếp tục lên lầu, đụng James ở hành lang nhỏ.
James đang cầm một chiếc túi bảo vệ môi trường, chuẩn siêu thị mua sắm chút đồ, thấy họ thì bất ngờ.
Anh đ.á.n.h giá Bùi Nhiên một lát, đó nháy mắt với Nguyên Dao : “Yao, đây là bạn trai cô ?”
Nguyên Dao gật đầu: “ .”
James lập tức càng ngạc nhiên hơn: “Mấy ngày cô còn cô sống một mà!”
Vẻ mặt Nguyên Dao chút ngượng ngùng.
Bất quá James cũng đợi cô trả lời, liền chào hỏi Bùi Nhiên: “Chào , là James, ở tầng nhà Yao.”
Bùi Nhiên khựng một chút, gật đầu: “Chào , là Bùi Nhiên.”
Đợi James , Nguyên Dao liền lấy chìa khóa mở cửa.
Ai ngờ bước cửa, cô Bùi Nhiên ôm lấy hôn sâu một hồi.
Ngay khi Nguyên Dao hôn đến đầu óc mơ màng, đột nhiên buông cô , dựa tai cô, thở phì phò : “Anh về.”
Đầu óc Nguyên Dao vẫn còn kịp phản ứng, chỉ theo bản năng hỏi: “Cái gì?”
Bùi Nhiên buông cô , ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve đuôi mắt ửng hồng của cô, vẻ mặt chút khó đoán.
Anh dừng hồi lâu, đột nhiên đổi giọng: “Còn hơn một tháng nữa em mới khai giảng, là về cùng ?”
“...”
Lúc Nguyên Dao mới hồn.
Vẻ mặt cô lập tức trở nên chút khó xử.
Chỉ là cô còn kịp trả lời thì Bùi Nhiên bỗng nhiên nhếch khóe môi, vỗ nhẹ đầu cô: “Nói đùa thôi, đừng nghĩ thật.”
“...”
Nguyên Dao chằm chằm , cảm thấy dường như lắm.
Cô nghĩ ngợi, bỗng nhiên nhớ điều gì, nhịn cong mắt : “Anh đang ghen ?”
Bùi Nhiên nụ tinh nghịch mà quyến rũ của cô, im lặng một lát, khẽ thở dài.
Anh giơ tay nhéo nhéo khuôn mặt mềm mại của cô, giọng chút bất đắc dĩ: “Ừ, là ghen, cho nên em phép cho đội nón xanh, ?”
Nguyên Dao chớp mắt, lập tức trả lời, ngược mở chiếc túi xách nhỏ của tìm kiếm gì đó.
Bùi Nhiên im lặng hành động của cô, nhưng khi rõ thứ cô lấy , đột nhiên ngẩn .
Nguyên Dao đeo chiếc vòng gỗ đàn hương màu xanh đậm cổ tay , đó nâng tay lên, ngắm nghía một lát, nhíu mày.
Cô nhẹ giọng lẩm bẩm: “Cái tinh xảo lắm, hình như hợp với ...”
Lời còn dứt, cô bất ngờ kéo lòng.
Anh dựa tai cô, giọng nghẹn : “...Rất hợp, thích.”
Nguyên Dao vùi mặt n.g.ự.c , lén lút đỏ mặt.