Xuyên Nhanh: Ký Chủ Luôn Bị Bức Hôn - Chương 264: Lần Này CP Chắc Chắn Là Thật (16)

Cập nhật lúc: 2025-10-10 06:46:57
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nguyên Dao ngờ trực tiếp như .

ôm chặt cứng, hai tay rũ xuống bên , nhất thời chút bối rối, nên đẩy là ôm lấy .

, cô còn nghĩ kỹ ở bên mà…

Như thể cô đang nghĩ gì, ngay đó, giọng khàn của vang lên bên tai cô, mang theo chút cảm xúc khó tả.

“Anh thích cô , chỉ thích em.”

“Những gì em thấy, đều thể giải thích.”

“Em tất cả, cũng đều thể cho em.”

“Đừng vội vàng kết tội như , ?”

Nguyên Dao im lặng một lát, lòng bỗng nhiên mềm nhũn.

Cô buồn bã : “Em tưởng giận em...”

Bùi Nhiên ôm cô càng chặt hơn.

Giọng chút run rẩy:

“Em từ mà biệt, đương nhiên giận... chỉ em ở bên , những chuyện khác đều thể so đo.”

“Dao Dao, đồng ý với .”

Không câu hỏi, mà là lời cầu xin.

Nguyên Dao bỗng nhiên nhận , cất công đến đây, là ý định cô từ chối.

Khó trách cô " chuyện", để ý.

Bởi vì từ đầu đến cuối cũng từng ý định thương lượng với cô.

Nguyên Dao khẽ thở dài, cuối cùng cũng giơ tay ôm lấy : “Được, em đồng ý với .”

Gần như ngay khi cô dứt lời, Bùi Nhiên cúi đầu xuống.

Hơi thở nóng rực phả mặt, trong khoảnh khắc bao trùm lấy cả cô.

Nguyên Dao nay từng , hóa hôn môi khiến khó chống đỡ đến .

Xúc cảm mềm mại môi, tiếng thở dốc bên tai, khiến cơ thể cô mềm nhũn đến vững, cuối cùng chỉ thể dựa .

Mãi đến khi ôm phòng, cô mới đột nhiên hồn, giơ tay đẩy , lắp bắp : “Có, vội vàng quá ?”

Bùi Nhiên dừng bước chân.

Anh khuôn mặt cô đỏ bừng, im lặng một lát, giọng khôi phục bình tĩnh: “Anh chỉ thấy em vững nên mới ôm em , em đang nghĩ gì ?”

Nguyên Dao: “...”

Anh bản lĩnh thì thu cái ánh mắt ăn tươi nuốt sống !

Cô nhảy xuống khỏi , tránh khỏi tay : “...Em tự .”

Bùi Nhiên kéo cô trở về, ôm cô lòng, nữa tỉ mỉ hôn lên má cô, giọng khàn khàn : “Ừ, là vẫn ôm, ôm thêm một chút.”

“...”

Mặt Nguyên Dao càng đỏ hơn, nhưng vẫn ngoan ngoãn ở trong lòng .

Đến khi Bùi Nhiên cuối cùng cũng chịu buông cô , cô liền định giục nghỉ ngơi.

Nỗi khổ của việc lệch múi giờ, mấy ngày nay cô thấm thía lắm .

Chẳng qua, tuy rằng căn hộ cô thuê còn một phòng khách, cô chỉ mua một bộ đồ dùng giường, phòng khách chỉ trơ trọi một chiếc giường ván, ngay cả nệm cũng , hiển nhiên thể ngủ .

Bùi Nhiên vẻ bối rối của cô, liền tìm cớ gì cả, thẳng: “Anh ở cùng em.”

Nguyên Dao: “...”

Nguyên Dao còn chút do dự, hạ giọng thêm một câu: “Anh sợ đây là mơ, tỉnh dậy em thấy nữa.”

Vẻ bất an của khiến Nguyên Dao thỏa hiệp, liền chỉ thể đồng ý: “Được, ngủ cùng em.”

Bùi Nhiên cong môi .

Chỉ là, đợi đến khi phòng vệ sinh rửa mặt, Nguyên Dao phát hiện một vấn đề.

đến cửa chính, nữa mở cửa , ngoài một lượt, xác nhận bên ngoài trống , vẻ mặt nghi hoặc trở phòng.

Cô gõ cửa phòng vệ sinh, ngạc nhiên hỏi: “Bùi Nhiên, hành lý của ?”

Vài giây , cửa toilet mở .

Bùi Nhiên lau mái tóc ẩm ướt, thản nhiên : “Anh tỉnh rượu xong liền thẳng sân bay, thu dọn hành lý.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-ky-chu-luon-bi-buc-hon/chuong-264-lan-nay-cp-chac-chan-la-that-16.html.]

Nguyên Dao: “...”

Nguyên Dao lập tức kinh ngạc: “Vậy tối ngủ mặc cái gì?”

Bùi Nhiên khựng một chút, cúi đầu quần áo , ngập ngừng : “Bên trong còn mặc một chiếc áo thun...”

Ánh mắt Nguyên Dao theo chiếc áo thun của , di chuyển xuống , dừng đùi .

Bùi Nhiên cũng nhận vấn đề .

Hai gì.

Một lúc , Bùi Nhiên khẽ chạm tay lên môi, nhẹ nhàng hắng giọng: “Nếu em ngại thì...”

“Em ngại!”

Nguyên Dao hung dữ trừng mắt một cái, mặt đỏ bừng.

Bùi Nhiên khựng một chút, ánh mắt chút chế nhạo.

Anh chậm rãi thêm: “...Ý là, nếu em ngại thì thể tìm cho một chiếc quần của em ? Rộng rãi một chút.”

Nguyên Dao: “...”

Nguyên Dao nghiến răng ken két: “Hay là cứ chắp vá một đêm sô pha !”

Bùi Nhiên nhịn khẽ thành tiếng.

Cuối cùng, Nguyên Dao vẫn đưa cho bộ đồ ngủ pijama mới mua ở siêu thị hôm nay.

Cũng may Âu Mỹ vóc dáng khá lớn, tuy đây là đồ ngủ nữ nhưng cũng đủ rộng rãi.

Anh mặc tuy ngắn một chút nhưng cũng miễn cưỡng chấp nhận .

Bất quá, một trai cao lớn khổ sở mặc một bộ đồ ngủ màu hồng đào nhạt của phụ nữ vẫn thấy kỳ cục.

Nguyên Dao vẻ buồn của , chút buồn .

Chỉ là lén cong mắt bắt gặp.

Sau đó... cuối cùng cô hôn đến mê man ngủ .

Giấc ngủ thật sự yên giấc.

Nguyên Dao cảm thấy, từ khi cô đến thế giới , bao giờ ngủ ngon như .

Đến nỗi sáng hôm khi tỉnh dậy trong vòng tay Bùi Nhiên, cô cũng cảm thấy thích hợp.

Thậm chí cảm thấy quen thuộc.

Cứ như thể cô và ngủ như lâu .

Cảm giác mệt mỏi do lệch múi giờ cũng tan biến hết.

Nguyên Dao ôm chăn dậy giường, tự nhiên rời giường ngoài chuẩn bữa sáng cho cô, rơi một sự hoài nghi sâu sắc về bản .

Chẳng lẽ thời gian cô luôn ngủ ngon là vì thiếu đàn ông?

Cô vò mái tóc rối tung, mới đau khổ chấp nhận sự thật , đó đỏ mặt xuống giường rửa mặt.

Trong toilet, cô đưa tay chuẩn mở vòi nước thì bỗng nhiên dừng , vẻ mặt ngạc nhiên ngước cổ tay.

Chiếc vòng tay hạt cườm đó ánh đèn bồn rửa tay lóe lên ánh sáng óng ánh, nổi bật cổ tay cô càng thêm trắng nõn tinh tế.

Nguyên Dao chớp mắt.

Nguyên Dao hôm ở siêu thị mua là đồ bán thành phẩm, nguyên liệu tươi, vì buổi sáng Bùi Nhiên dù cho cô chút đồ ăn ngon cũng .

Khi Nguyên Dao bếp thì lúc thấy tiếng thở dài khe khẽ của .

Cô tiến gần, kỳ lạ hỏi: “Sao ?”

Bùi Nhiên liếc cô một cái: “Thật thể để em một ở nước ngoài .”

Nguyên Dao:?

Bùi Nhiên giải thích thêm, chỉ đưa cho cô một cốc sữa bò hâm nóng.

Nguyên Dao cũng để ý.

Ăn sáng xong, Bùi Nhiên đề nghị ngoài mua sắm chút đồ.

Nguyên Dao lập tức đồng ý, chỉ : “Đợi lát nữa .”

Tuy rằng tối qua cô nóng đầu mà đồng ý Bùi Nhiên, nhưng những vấn đề thực tế tồn tại giữa cô và vẫn giải quyết .

 

Loading...