Xuyên Nhanh: Ký Chủ Luôn Bị Bức Hôn - Chương 260: Lần Này CP Chắc Chắn Là Thật (12)

Cập nhật lúc: 2025-10-10 06:46:53
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hai ngày , trở về hoạt động nhóm.

Họ tham quan mấy điểm du lịch nổi tiếng ở Shangri-La.

Và từ ngày trở , Lệ Hành quan tâm đến Nguyên Dao nữa, dù Khương Hủ kéo chuyện trời đất, vẫn luôn lạnh nhạt, cũng mấy khi tham gia chủ đề của những khác.

Nguyên Dao cảm thấy, tâm trạng hiện tại của chắc là đang đợi bộ quá trình phim kết thúc, nhanh chóng về công ty việc.

Nghĩ , cô tính toán, họ ngoài cũng gần một tuần.

Ngày mai sẽ đến điểm dừng chân cuối cùng ở Vân Nam.

Họ sẽ đến núi tuyết Mai Lý để ngắm bình minh.

Sau khi ngắm bình minh xong, sẽ sân bay về Bắc Kinh.

Nghĩ như , Nguyên Dao bỗng nhiên chút nỡ.

Mục đích ban đầu khi tham gia chuyến tuy chút miễn cưỡng, nhưng quá trình thực sự .

Cô đang chút thất thần thì Khương Hủ, ban nãy còn chụp ảnh ở đằng xa, bỗng nhiên chạy tới, kéo tay cô, hào hứng hỏi: “Chị Dao Dao, tối nay quán bar ?”

Nguyên Dao khựng một chút: “Quán bar?”

Khương Hủ lén liếc vẻ mặt mấy vui vẻ của hai , vội vàng sửa lời: “Không đúng đúng! Là pub ! Chính là uống chút rượu nhạc địa phương!”

Nguyên Dao , thật sự chút hứng thú, liền đáp: “Được thôi.”

Sau khi ăn tối xong, trừ Lệ Hành việc gấp, về homestay họp video, những còn đều theo Khương Hủ đến một quán bar đặc sắc của địa phương.

Quán pub ở địa phương thuộc dạng quán pub nổi tiếng mạng, vì bên trong ngoài họ còn những khách hàng khác.

cũng phim vác theo chiếc camera to đùng, đoàn của họ vẫn khá dễ nhận thấy, quán pub thu hút sự chú ý của .

Sau đó liền chút xôn xao, nhưng thấy họ đang chương trình, kìm nén sự kích động, cố gắng phiền họ, chỉ từ xa .

Mọi tìm một chỗ khuất xuống, Khương Hủ liền gọi phục vụ mang đến thực đơn.

Nguyên Dao nghiên cứu nhiều về rượu, vì theo lời khuyên của Bùi Nhiên, gọi một ly rượu trái cây nồng độ thấp cho đỡ thèm.

Ly rượu màu hồng nhạt, uống chua chua ngọt ngọt, thật sự ngon.

Nguyên Dao nhịn uống liền mấy ngụm.

Đang uống đến dừng thì một bàn tay thon dài bỗng nhiên cầm lấy ly rượu của cô, ngăn cô .

Cô ngước mắt theo bàn tay , lúc chạm ánh mắt của Bùi Nhiên.

Ánh mắt ẩn trong ánh sáng tối tăm của quán bar, chút rõ: “Uống chậm một chút, bằng dễ say.”

Nguyên Dao khựng một chút, gật đầu.

Bùi Nhiên đặt ly rượu trở mặt cô.

Vừa lúc đó, ban nhạc của quán pub lên sân khấu, bắt đầu buổi biểu diễn tối nay.

Nguyên Dao liền nghiêng đầu, chống cằm, chăm chú thưởng thức màn trình diễn.

Họ hát mấy bài nhạc rock and roll, cho bầu khí của cả quán pub trở nên sôi động đến cao trào.

Ngay khi họ hát xong vòng đầu tiên và nghỉ ngơi, một phó đạo diễn của tổ chương trình đến, ghé tai Nguyên Dao nhỏ vài câu.

Nguyên Dao xong thì khẽ gật đầu.

Vài phút , ông chủ quán pub bước lên sân khấu, cầm micro, : “Hôm nay tất cả mặt ở đây đều may mắn, chúng một vị khách quý, sắp sửa gửi tặng đến một món quà độc đáo... Mọi hãy vỗ tay chào đón tiểu thiên hậu Nguyên Dao của chúng lên sân khấu!”

Quán pub im lặng trong một thoáng, ngay đó bùng nổ một tràng pháo tay và tiếng reo hò kịch liệt, gần như lật tung cả mái nhà.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-ky-chu-luon-bi-buc-hon/chuong-260-lan-nay-cp-chac-chan-la-that-12.html.]

Những đường bên ngoài quán pub cũng dừng chân, chen chúc ở cửa, hướng bên trong quanh.

Nguyên Dao ánh mắt dõi theo của , bước lên sân khấu, nhận lấy cây đàn guitar từ tay chơi nhạc, xuống chiếc ghế cao ở giữa sân khấu.

Cô ôm đàn guitar, vẻ mặt chờ đợi của phía , : “Rất vui khi cơ hội đến đây, cũng vui khi gặp . 'Từ Từ' là bài hát duy nhất trong nhiều ca khúc của về lữ hành, hy vọng nó thể mang đến cho chuyến của các bạn thêm nhiều kỷ niệm khó quên.”

Mọi bắt đầu vỗ tay cuồng nhiệt, còn huýt sáo.

Nguyên Dao , đó cúi đầu, nhẹ nhàng gảy những phím đàn.

Giai điệu du dương trầm lắng từ những ngón tay linh hoạt của cô tuôn chảy .

Và giọng hát lay động lòng của cô, mềm mại nhưng chứa đầy sức mạnh an ủi lòng , như ánh nắng ban mai, quá gay gắt, nhưng ấm áp đến khiến rơi lệ, mỗi một đều chìm đắm trong hạnh phúc.

“...Người vội vã ơi, bạn thể vì mà dừng chân thêm một nữa , ngắm hoa nở rộ khắp đồi, ngắm cát chảy miên man, ngắm... bức tranh vẽ cho bạn.”

Bùi Nhiên ở phía , nhẹ nhàng lắc ly rượu trong tay, lặng lẽ cô gái rạng rỡ sân khấu.

Vẻ mặt chăm chú.

Dường như tất cả vật xung quanh đều biến mất, cả thế giới, chỉ còn cô.

Trên đường về homestay, Khương Hủ vẫn còn phấn khích, ôm tay Nguyên Dao, ồn ào đòi xem buổi biểu diễn của cô.

“Chị Dao Dao, chị nhất định để cho em chỗ nhất đấy nhé! Không cho mấy con yêu tinh khác !”

Nguyên Dao đáp ứng, trong lòng thở dài.

Không còn cơ hội hát công chúng nữa .

Ngày hôm , cùng lên xe, xuất phát núi tuyết Mai Lý.

Trên đường , Nguyên Dao ngủ nữa mà luôn thưởng thức phong cảnh bên đường, thỉnh thoảng còn lấy điện thoại chụp ảnh.

Buổi tối hôm đó, vì cũng coi như là bữa tối cuối cùng của chuyến , nên tách ăn cơm cùng .

Có lẽ vì bộ quá trình phim quá mức tùy hứng, tổ chương trình cuối cùng cũng nhớ nhắc nhở phát biểu cảm tưởng về chuyến để kết thúc.

Đối với điều , Lệ Hành chỉ hừ lạnh một tiếng: “Không gì để .”

Đạo diễn nghẹn lời, đó cầu cứu về phía những khác.

Cố Sanh Sanh liền dẫn đầu mặt cứu vãn tình hình.

Cô EQ cao, vì lưu loát một tràng lời , cuối cùng là để vãn hồi thể diện cho tổ chương trình.

Khi cô chuyện, mắt Trang Trí vẫn luôn dán chặt cô, rõ ràng mối quan hệ của hai bước tiến vượt bậc.

Bởi , khi Cố Sanh Sanh xong, Trang Trí cũng nể tình mà nhiều.

Đến lượt Nguyên Dao, cô cũng cảm thấy nhiều điều , nhưng bắt đầu từ , cuối cùng chỉ một câu: “ nó thành một bài hát để ghi nhớ.”

Tổ đạo diễn rõ ràng mắt sáng lên.

, nếu thể may mắn để Nguyên Dao sáng tác ca khúc chủ đề cho chương trình thì quả thực là một món hời lớn.

Chẳng qua, họ còn kịp đưa đề nghị thì Nguyên Dao tiếp: “Bất quá lẽ chỉ nó thôi.”

Những khác đều khựng một chút, chỉ Lệ Hành cô với vẻ khó hiểu.

Nguyên Dao giải thích, cũng tiện hỏi nguyên nhân, chỉ đoán lẽ cô đơn thuần phát biểu công khai mà thôi.

Tiếp theo là đến lượt Bùi Nhiên.

Anh gì, chỉ Nguyên Dao với ánh mắt dịu dàng, giọng mang theo ý : “Hy vọng thể may mắn bài hát của em.”

Nguyên Dao khựng một chút, ngước mắt , khẽ cong mắt : “Ừ, nếu cơ hội.”

 

Loading...