Xuyên Nhanh: Ký Chủ Luôn Bị Bức Hôn - Chương 234: Vì Nàng Bảo Hộ Vạn Dặm Giang Sơn (12)

Cập nhật lúc: 2025-10-09 12:18:36
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiểu Xuyên Tử lo lắng Nguyên Dao, : “Bệ hạ, Tô thái phi hình như đang vấn đề về thần kinh. Nếu , ngài rời ? Nô tài sẽ sai nhốt bà .”

Nguyên Dao Tô thái phi đang với ánh mắt điên cuồng, lắc đầu.

Nàng hề tức giận vì lời của Tô thái phi thể gây tội c.h.ế.t, mà chỉ tò mò hỏi: “Nghe rằng thái phi sống qua tối nay, nhưng bà bây giờ vẫn thể chuyện, còn tràn đầy sức sống, vẻ như bà chẳng gì nguy hiểm?”

"..." Tiểu Xuyên Tử nhịn , bật một tiếng vội vàng im lặng.

Tô thái phi chỉ lạnh lùng , “Nếu như , ngươi đến gặp ?”

Nguyên Dao gật đầu nhẹ: “ . Thái phi giờ bao giờ yêu cầu gặp trẫm, hôm nay dối như , chắc chắn điều gì . Rốt cuộc là chuyện gì?”

Tô thái phi trả lời ngay, mà đột nhiên trở nên bình tĩnh, như thể cơn điên chỉ là ảo giác.

xuống ghế, rót hai chén, đưa một chén về phía Nguyên Dao. Động tác của bà thanh thoát, tựa như ngày xưa, khi bà là sủng phi yêu thương nhất trong cung.

Rót xong, Tô thái phi cầm lên một chén, còn chén dịch về phía Nguyên Dao, nàng và : “Bồi bổn cung uống một chén ?”

Nguyên Dao chén , nước vàng, bên trong lẫn , rõ ràng là ngon.

Nàng động đậy.

Tô thái phi nàng, nhạo: “Còn tưởng rằng ngươi hoàng đế thì sẽ thế nào, ai ngờ cũng chỉ là kẻ nhát gan thôi. Ha ha ha! Nguyên Chấn, Nguyên Chấn, xem ngươi chọn kế thừa như thế nào, một kẻ tồi tệ như , xứng với ngai vàng của Vân Quốc!”

Nguyên Chấn là tên thật của tiên đế.

Nguyên Dao lời khiêu khích của bà ảnh hưởng, chỉ lặng lẽ bà, gì.

Tô thái phi tự uống hết một chén lạnh, rót đầy chén khác.

Mãi đến khi bà uống xong ba chén , tính rót chén thứ tư, Nguyên Dao mới lên tiếng: “Nếu thái phi với trẫm, trẫm sẽ . Mong thái phi giữ gìn sức khỏe.”

Nói xong, nàng định .

hai bước, phía bỗng vang lên tiếng "Phanh", kèm theo tiếng hét hoảng sợ của Tiểu Xuyên Tử.

“Bệ hạ!”

Nguyên Dao ngẩn , theo phản xạ .

Một ấm lao thẳng về phía đầu nàng.

Nàng nhíu mắt, định giơ tay chắn, nhưng kịp gì thì cánh tay ai đó nắm lấy, kéo mạnh.

Ngay đó, một bàn tay to ấn ót nàng, đẩy nàng trong một vòng ôm chặt.

Ấm bay qua, rơi xuống đất, vỡ tan thành từng mảnh.

Nguyên Dao cảm nhận lồng n.g.ự.c ấm áp áp sát mặt .

Tiếng tim đập mạnh mẽ, dồn dập như xé tan màng tai nàng, khiến nàng thể phân biệt đây là tiếng tim của của ôm nàng.

Tiếng quen thuộc vang lên bên tai, lộ cảm xúc: “Bệ hạ thật là gan lớn, dám một lãnh cung.”

Nguyên Dao ngừng , ngẩng đầu cứu , “Hoàng thúc?”

Nhiếp Trì nàng một cách thâm trầm, ánh mắt đầy u sầu.

Chưa kịp gì, Tô thái phi thất bại trong việc tấn công liền như phát điên, rút một con d.a.o găm, lao họ.

Chưa kịp đến gần, Nhiếp Trì đá một cú, đ.á.n.h văng xa, đập tường.

Dao găm cũng lấy khỏi tay bà, bay sang một bên, rơi xuống đất phát tiếng vang sắc nhọn.

Nguyên Dao nghiêng đầu .

Tô thái phi ho sặc sụa, khóe môi chảy máu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-ky-chu-luon-bi-buc-hon/chuong-234-vi-nang-bao-ho-van-dam-giang-son-12.html.]

Bà thở hổn hển, cố gắng ngẩng đầu lên, ánh mắt lóe lên một tia sáng kỳ lạ, về phía Nguyên Dao và Tiểu Xuyên Tử.

Bà nhếch môi, điên cuồng: “Nguyên Chấn, Nguyên Chấn... Nhìn xem con gái của ngươi... cấu kết với kẻ thù của ngươi việc ! Đây chính là báo ứng... Đây là báo ứng của ngươi, ha ha ha ha...”

Nguyên Dao thấy bà mất hết lý trí, chỉ im lặng mím môi.

Sau khi xong, Tô thái phi đột nhiên thẳng nàng, gằn giọng: “Nếu sống , ngươi cũng đừng nghĩ sẽ dễ dàng!”

giấu một vật gì đó trong tay áo, giơ tay lên.

Nguyên Dao mới nhận , mặt đất bên cạnh bà phủ đầy mảnh sứ vỡ. Bà lúc nào cầm một mảnh sứ vỡ, tay bà dính đầy m.á.u tươi, nhưng vẫn giữ nụ quái dị, trực tiếp đưa mảnh sứ cổ

Nguyên Dao kịp phản ứng, một bàn tay che mắt nàng, đồng thời, Nhiếp Trì nhẹ nhàng thì thầm bên tai: “Không cần .”

Hắn nàng , đưa nàng ngoài điện, ngăn cách cái c.h.ế.t của phụ nữ .

...…

Trên đường trở về cung, Nguyên Dao vẫn còn đắm chìm trong lời và hành động của Tô thái phi.

Nàng bỗng nhớ một điều quan trọng mà bỏ qua.

Tô thái phi còn một phận khác, chính là em gái của Thừa tướng.

Cũng vì , nàng hiểu rõ vì Thừa tướng tham vọng lớn như .

Cuối cùng, ông lẽ thể trở thành quốc cữu gia, nhưng vì em gái đày lãnh cung, ông sống những ngày tháng khổ sở và đầy hận thù. Làm ông hận ?

Ông hận tiên đế, cũng hận nguyên chủ.

tiên đế trách tội , ông đành nhẫn nhịn, dám nhắc tới Tô thái phi dù chỉ một lời mặt tiên đế.

Vì thế, gia tộc Thừa tướng dần dần mất vinh quang và quyền lực. Mọi dần quên mất mối quan hệ giữa ông và Tô thái phi.

ngờ, tham vọng của ông lớn đến mức , sẵn sàng dùng chính em gái của để đổi lấy mạng sống của nàng.

Nguyên Dao cảm thấy hoang mang.

Đi một đoạn, Nhiếp Trì bỗng nhiên dừng . Hắn thấy Nguyên Dao thất thần, giọng lạnh lùng: “Nếu tối nay bà c.h.ế.t, bệ hạ thấy tiếc nuối ?”

Nguyên Dao ngẩn .

Nàng dừng bước, .

Lúc , sắc mặt căng thẳng, môi mỏng mím chặt, ánh mắt đen tối, rõ ràng là đang cực kỳ tức giận.

Nguyên Dao nhanh chóng bước gần , ngửa đầu lên, mỉm : “Sao như ... Hoàng thúc cứu trẫm, trẫm vui mà!”

Nhiếp Trì vẫn im lặng nàng.

Nguyên Dao mỉm , hỏi sang chuyện khác: “Hoàng thúc, hôm nay đột ngột cung ?”

Nhếp Thỉ nhẹ nhàng hỏi : “Bệ hạ gặp thần ?”

Nguyên Dao lập tức lắc đầu: “Không , ! Trẫm gặp hoàng thúc! Chỉ là lo lắng hoàng thúc vẫn còn giận trẫm thôi!”

Nhiếp Trì thoáng chốc vẻ rối bời, mắt chớp nhanh một cái.

Hắn trầm mặc một lúc lâu, cuối cùng thở dài khe khẽ: “Thần sẽ giận bệ hạ.”

Nguyên Dao vui mừng: “Thật ?”

Nhiếp Trì kịp đáp, nàng vội vàng hỏi: “Vậy hoàng thúc mai thể lên triều ? Trẫm mấy ngày nay chỉ đau lưng, đầu óc cũng như nổ tung, thật sự thể chịu nổi nữa...”

“...”

 

Loading...