Xuyên Nhanh: Ký Chủ Luôn Bị Bức Hôn - Chương 223: Vì Nàng Bảo Hộ Vạn Dặm Giang Sơn (1)

Cập nhật lúc: 2025-10-09 12:18:25
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Thần tham kiến Bệ hạ! Bệ hạ vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế!”

Nguyên Dao mở mắt liền thấy một đám đại thần đội mũ quan chỉnh tề đang quỳ rạp đất, dập đầu ngừng.

sững .

Một lát , đàn ông chòm râu dài ở vị trí đầu hàng ngẩng đầu lên, nhẹ giọng nhắc nhở:

“Bệ hạ?”

Lúc Nguyên Dao mới nhận im lặng quá lâu, khiến các đại thần bên bắt đầu xôn xao, lo lắng.

Cô nhẹ nhàng ho một tiếng.

Giọng dịu dàng vang lên giữa đại điện trống trải:

“Miễn lễ.”

Lúc đám đại thần mới lượt dậy.

Nguyên Dao liếc khắp đại điện một vòng, nghi hoặc hỏi:

“Hoài Vương ? Tại thấy lên triều?”

Người đàn ông râu dài ngập ngừng, vuốt nhẹ chòm râu thong thả đáp:

“Bệ hạ quên ? Là tự hạ chỉ, miễn cho Hoài Vương từ nay cần triều nữa.”

Nguyên Dao ông , chút ngượng ngùng :

“Vậy ? Trẫm trí nhớ kém, quên mất chuyện . Đa tạ Quốc sư nhắc nhở.”

Quốc sư mỉm :

“Bệ hạ bận trăm công nghìn việc, mấy chuyện nhỏ như thế cần bận tâm.”

Nguyên Dao suy nghĩ một chút, sang phân phó với nội thị bên cạnh:

“Tiểu Xuyên Tử, ngươi mau đến phủ Hoài Vương truyền lời, mời Hoài Vương lập tức cung tham triều.”

Người trong điện xong câu , ai nấy đều ngây như phỗng.

Quốc sư khẽ liếc mắt phía , bước lên một bước, nhẹ giọng khuyên nhủ:

“Bệ hạ, đột nhiên gọi Hoài Vương trở dự triều? Hắn chỉ là một vương gia nhàn rỗi, e là cũng giúp gì nhiều.”

Nguyên Dao nghiêng đầu ông , nhẹ:

“Chính vì quá nhàn rỗi nên mới gọi về. Chỉ nhận bổng lộc mà gì thì ?”

nhíu mày, trừng mắt Tiểu Xuyên Tử vẫn còn đang ngẩn bên cạnh, nhẹ nhàng trách:

“Ngươi còn ngây đó gì? Mau !”

Tiểu Xuyên Tử lúc mới hồn, nhanh chóng đáp “Dạ!” vội vàng rời khỏi đại điện.

Nguyên Dao lúc liền dựa long ỷ một cách ung dung, hai chân bắt chéo, chống cằm nhàn nhã :

“Đợi Hoài Vương tới chúng tiếp tục buổi triều hôm nay. Giờ cứ thư giãn một chút .”

“...”

Quần thần đưa mắt , , đồng loạt về phía Quốc sư.

Quốc sư thấy , ánh mắt thoáng hiện vẻ lạnh lùng, nhưng vẫn thêm gì.

Đại điện lập tức rơi yên tĩnh.

Nguyên Dao tranh thủ lúc sắp xếp thông tin về phận mới của .

Ở thế giới , cô chính là hoàng đế.

Khụ khụ, là tân đế mới đăng cơ ba ngày.

Nguyên chủ là con gái duy nhất của tiên đế – cũng là công chúa duy nhất của Vân Quốc. Năm nay mới đến tuổi cập kê.

Lẽ , cô nên cả thiên hạ sủng ái, gả cho một phò mã như ý, sống những ngày tháng yên bình hạnh phúc.

Chỉ tiếc, tiên đế con trai.

Chính xác hơn, hoàng thất Nguyên thị gần như suy tàn, hậu duệ cực kỳ thưa thớt.

Hoàng tổ phụ của Nguyên chủ, đến già cũng chỉ một con trai – chính là tiên đế.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-ky-chu-luon-bi-buc-hon/chuong-223-vi-nang-bao-ho-van-dam-giang-son-1.html.]

Khi tiên đế còn là Thái tử, từng hòa thượng của chùa Tướng Quốc xem quẻ, đoán rằng ông thọ mệnh ngắn ngủi, e rằng thể sống tới ngày đăng cơ vua, càng khó mà giữ cơ nghiệp Vân Quốc.

Vì thế, một đại thần bắt đầu manh nha ý định phản.

Không cam tâm để giang sơn do gây dựng rơi tay kẻ khác, hoàng tổ phụ lập tức chọn một đứa trẻ mồ côi từ dân gian, nhận nghĩa tử, nuôi dạy kỹ càng, chuẩn cho việc kế vị.

Đó chính là duy nhất trong hoàng thất huyết thống khác – Nhiếp Trì.

Việc lập ngoài hoàng tử tự nhiên gây làn sóng phản đối dữ dội. Sau lưng, nhiều đại thần mắng Nhiếp Trì là “con hoang”.

Tiên đế thì càng thêm kiêng kị với Nhiếp Trì – nhỏ tuổi địa vị đe dọa.

Để giành ngai vàng, tiên đế chẳng từ tìm một đạo sĩ, ép luyện đan kéo dài tuổi thọ. Cuối cùng, ông chỉ vượt qua hoàng tổ phụ, mà còn thuận lợi lên ngôi hoàng đế.

Vị đạo sĩ năm xưa, vì giúp tiên đế kéo dài mạng sống nên trọng dụng, phong Quốc sư.

Việc đầu tiên tiên đế khi đăng cơ chính là thu bộ quyền lực của Nhiếp Trì, biến thành một vương gia rảnh rỗi, còn chức vụ gì quan trọng trong triều đình.

Ban đầu, ông tưởng như là đủ để an tâm. Thế nhưng, Quốc sư bất ngờ nhắc nhở một câu khiến ông giật sợ hãi—ông con trai, chỉ duy nhất một đứa con gái. Một khi ông gặp chuyện bất trắc, thì ngôi vị chẳng sẽ rơi tay Nhiếp Trì, kẻ mà ông vẫn luôn coi là "con hoang" ?

Từ đó trở , tiên đế càng căm ghét Nhiếp Trì, thề diệt trừ bằng giá. đáng tiếc, Nhiếp Trì tuy bề ngoài như quan tâm chính sự, thực chất là một cực kỳ cứng rắn, khiến tiên đế tìm điểm yếu nào để tay.

Không còn cách nào, tiên đế về con đường cũ—luyện đan. Một là để kéo dài mạng sống, hai là mong sinh hoàng tử.

Và như thế, nguyên chủ— con gái duy nhất của ông— ông lơ là. Chỉ khi nhớ nàng là giọt m.á.u cuối cùng của , ông mới đối xử với nàng chút hơn bình thường.

đáng buồn , bao năm trôi qua, trong hậu cung bao phi tần mỹ nữ, ai sinh thêm một đứa con nào nữa.

Luyện đan cuối cùng khiến tiên đế sức cùng lực kiệt, bệnh nặng qua khỏi.

Quốc sư nhân cơ hội đề xuất: để tiên đế chọn con trai của một đại thần đáng tin nào đó, nhận con nuôi và truyền ngôi cho đó.

Trong các ứng viên, nổi bật nhất chính là con trai của Thừa tướng.

khi đến chuyện đó, tiên đế sầm mặt. Bởi vì ông hiểu, nếu như thế thì chẳng khác nào tạo một "Nhiếp Trì thứ hai" mà thôi.

So với việc để một khác dòng lên ngôi, ông thà để Nguyên thị giữ ngai vàng.

, lúc lâm chung, tiên đế quyết định đem ngôi báu truyền cho con gái ruột duy nhất—nguyên chủ. Đồng thời giao cho Quốc sư nhiệm vụ phò tá nàng giữ vững giang sơn xã tắc.

Chuyện để một nữ nhi hoàng đế vốn dĩ là chuyện động trời, đầu tiên phản đối chính là Thừa tướng. tiên đế quyết ý, lập tức chỉ dụ, cho ai phép cãi .

Chỉ tiếc rằng, đến c.h.ế.t tiên đế cũng , Quốc sư từ lâu ngả về phe của Thừa tướng.

Sau khi tiên đế qua đời, Quốc sư khuyên Thừa tướng cần quá vội vàng.

Một nữ tử thì thể gì? Diệt trừ nàng chỉ là chuyện nhỏ như trở bàn tay.

Kẻ thù thực sự của họ vẫn là Nhiếp Trì.

Trước tiên mượn tay nguyên chủ để loại bỏ Nhiếp Trì, đó bọn họ mới thể đường đường chính chính chiếm lấy Vân Quốc.

, Quốc sư vẫn tiếp tục tỏ tận tâm phụ tá nguyên chủ.

Nguyên chủ vốn chỉ là một công chúa khuê các, từng bước chân khỏi cửa cung, nay ép lên ngôi hoàng đế, trong lòng lo sợ vô cùng. Dần dần, nàng bắt đầu dựa dẫm Quốc sư.

Hôm qua, khi Quốc sư khuyên nhủ, nguyên chủ hạ chỉ miễn cho Nhiếp Trì nghĩa vụ triều, để rời xa chính sự.

hôm nay, Nhiếp Trì quả thực đến dự triều.

Chỉ ngờ rằng— hiện tại nhập hồn thể nguyên chủ là Nguyên Dao.

Việc đầu tiên nàng khi bước thế giới chính là thu hồi thánh chỉ , lập tức sai mời Nhiếp Trì triều đình.

Mà Nguyên Dao tính toán như :

Những chuyện đấu đá quyền lực trong triều đình, nàng thật sự nhúng tay . So với việc suốt ngày lo sợ tính kế, chẳng bằng tìm phù hợp để giao ngai vàng.

Sau đó, nàng sẽ mang theo đủ vàng bạc châu báu, thoải mái rời cung, sống những ngày tự do tiêu dao, đồng thời thuận tiện tìm phù hợp cho mục tiêu nhiệm vụ của .

duy nhất phù hợp để tiếp nhận ngai vàng , chỉ thể là Nhiếp Trì.

Tuy dòng dõi Nguyên thị, nhưng dù cũng là nghĩa của tiên đế, phận vẫn coi là hợp lý.

Chỉ là, khi Nhiếp Trì thực sự bước đại điện, Nguyên Dao bỗng c.h.ế.t sững tại chỗ.

Một ý nghĩ duy nhất hiện lên trong đầu nàng:

Trời ơi, mi đang đùa đấy ?!

Tại ... tại Nhiếp Trì chính là mục tiêu nhiệm vụ ở thế giới ?!

 

Loading...