Việc Từ Tu Bạch tham gia buổi họp lớp là một sự ngoài ý .
Từ khi nghiệp cấp ba đến nay mười năm, họp lớp tổ chức bao nhiêu , chỉ nhớ rằng cứ vài năm, lớp trưởng gửi lời mời một , nhưng từng .
Lần cũng , ban đầu định từ chối. để tránh cuộc hẹn hò sắp đặt nhàm chán mà sắp xếp, quyết định đến.
Chỉ là, vì một ca phẫu thuật đột xuất, đến muộn.
Vừa đến cửa phòng tiệc, thấy hai cô gái đang tranh cãi. Một lớn tiếng, một cố gắng giải thích.
Anh ghét nhất mấy cảnh , trong lòng lập tức mất kiên nhẫn.
khi đẩy cửa bước , ngay lập tức, ánh mắt rơi một cô gái đang trong góc.
Cô trông nhợt nhạt, vì tức giận , nhưng đôi mắt trong veo đến lạ, vướng chút tạp niệm nào.
Bất giác, tưởng tượng—nếu cô , liệu sẽ rực rỡ ?
Anh xuống, lặng lẽ quan sát cô.
cô chỉ một lúc đầu, đó hề liếc qua nữa.
Anh bắt đầu lục trí nhớ để tìm xem cô là ai.
Đáng tiếc, lớp ngày xưa đông như , ngoài lớp trưởng thì gần như ai cũng xa lạ với .
Anh thật sự nhớ nổi, ngày đó từng gặp một cô gái như .
với bản năng của một bác sĩ, , sắc mặt cô kém đến mức nào, chắc chắn cơ thể khỏe.
Anh định nhân cơ hội hỏi thăm xem cô khám .
đúng lúc đó, một câu của lớp trưởng khiến sững sờ.
—Cô từng thích nhiều.
Vì chút ấn tượng nào?
Thậm chí cả tên cô, cũng như đầu tiên thấy.
Cô giống như một từ hư vô xuất hiện .
ngay đó, thấy cô liên tục uống rượu, lòng lập tức căng thẳng.
Cơ thể , còn uống rượu.
Cô sống nữa ?
Anh ngăn cô , nhưng tìm cơ hội mở miệng.
Đến khi còn đang bứt rứt lo lắng, cô đột nhiên ngất xỉu.
Khoảnh khắc đó, mất hết bình tĩnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-ky-chu-luon-bi-buc-hon/chuong-222-phien-ngoai-tu-tu-bach.html.]
Lúc nhận , bên cạnh cô từ bao giờ.
vẫn thầm may mắn—ít , nhờ bác sĩ, lý do chính đáng để đưa cô đến bệnh viện.
Mấy ngày cô viện, mới rằng cô thật sự từng thích , thậm chí còn tỏ tình.
vô tình tổn thương cô.
Đứng ngoài cửa phòng bệnh, cô dửng dưng ba chữ "Không thích nữa", bỗng cảm thấy nghẹt thở.
Anh tự nhủ nên để tâm, cần nghĩ nhiều.
rốt cuộc, vẫn nhịn mà đến gặp cô, chỉ để tình trạng sức khỏe của cô thế nào.
nào cũng , cô luôn tìm cách né tránh .
Lòng ngày càng khó chịu.
Lúc đó, mới nhận — thích cô mất .
Ban đầu, kiên nhẫn, chậm rãi chuộc , chờ cô mở lòng một nữa.
, khi bên cạnh cô xuất hiện một đàn ông khác, thể bình tĩnh nữa.
Cô hề xa cách với , thậm chí còn tỏ thiết.
Anh mất kiểm soát.
Anh ép cô chấp nhận ngay lập tức.
Anh thừa nhận, ích kỷ và đáng khinh.
thời gian bên cô là những ngày tháng hạnh phúc nhất mà từng .
Chỉ là, mỗi cố gắng nhớ những ký ức thời cấp ba, thứ nhận vẫn chỉ là một trống mơ hồ.
Anh hỏi cô, liệu cô còn để tâm chuyện cũ .
chẳng hiểu , mỗi định mở lời, thể .
Cô từng từ chối.
Bây giờ, cô thoải mái ở bên bao nhiêu, bất an bấy nhiêu.
Cảm giác sợ hãi mất khiến ngừng nghĩ ngợi.
Cô còn yêu ?
Mọi đều cô thích .
Chỉ là dám chắc chắn.
Chỉ đến khi chính miệng cô câu trả lời, mới thể an lòng.
Dù quá khứ , ít nhất hiện tại, hai họ yêu thật lòng.