Xuyên Nhanh: Ký Chủ Luôn Bị Bức Hôn - Chương 221: Phiên Ngoại

Cập nhật lúc: 2025-10-09 11:57:27
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nguyên Dao kể cho Từ Tu Bạch tất cả những gì cô chuẩn cho hôm nay, cô nghĩ sẽ cảm động. ngờ, khi xong, chỉ im lặng một lúc ôm cô phòng ngủ mà gì thêm.

Lần , dù Nguyên Dao chăng nữa, cũng dừng , chỉ tiếp tục cho đến khi thứ kết thúc.

Sau khi chuyện xong xuôi, Nguyên Dao lỳ giường, mệt mỏi đến mức thể nhấc nổi ngón tay. Cô rơi lệ và : “Em còn bánh sinh nhật cho nữa, giờ đây?”

Từ Tu Bạch cất lá thư tình cô gửi xong, , liền bật .

Anh xuống mép giường, nắm tay cô và hôn lên đó, giọng ôn nhu an ủi: “Không , so với bánh sinh nhật, thích em hơn.”

Nguyên Dao: “...”

Cô đỏ mặt, với ánh mắt khó chịu, “Anh thật sự đang an ủi em ?”

Nói , cô tiếp tục rơi nước mắt, “Bánh kem thì vẫn ăn nữa. Sinh nhật sắp qua , giờ chẳng còn kịp nữa.”

Từ Tu Bạch dừng một chút, đồng hồ điện thoại. Lúc là 11 giờ tối.

Anh buông điện thoại, vuốt nhẹ đầu cô, “Chờ một chút.”

Sau đó, dậy và ngoài. Khoảng 15 phút , với hai chén mì, đặt chúng lên tủ đầu giường, giúp cô dậy, “Chưa đến 12 giờ , ăn mì ăn bánh kem .”

Nguyên Dao nhận lấy chén mì, ăn ngượng ngùng : “Làm mà em cảm thấy như là đang ăn sinh nhật của ?”

Từ Tu Bạch cô, thấy cô đỏ bừng mặt, đột nhiên hỏi: “Sao em hôm nay là sinh nhật ?”

Sau khi trưởng thành, còn mấy khi tổ chức sinh nhật, nên quên mất. Anh ngờ cô nhiều thứ như chỉ để giúp ăn sinh nhật.

Nguyên Dao chớp mắt, khuôn mặt nghịch ngợm, “Em hỏi lớp trưởng, thật giỏi, thậm chí còn thể hết chuyện trong lớp.”

Từ Tu Bạch nhướng mày, một cách ẩn ý: “Lớp trưởng thật là giỏi.”

Nguyên Dao gật đầu đồng ý.

Nếu ai thể hỏi thông tin về , thì chỉ lớp trưởng mới thể.

Không ngờ, Từ Tu Bạch tiếp tục : “Xem khi kết hôn, chắc chắn cũng sẽ phiền lớp trưởng một chút.”

Nguyên Dao ngây .

Từ Tu Bạch híp mắt , “Sao, em quên , em thư tình cho ?”

Nguyên Dao: “...”

Đột nhiên, Nguyên Dao nhớ . Khi cô thư tình hôm qua, câu cuối cùng cô định bạn trai của cô. khi nghĩ , vì là bạn trai của cô , nên cô sửa thành “Từ Tu Bạch, chồng em ?”

Giờ nghĩ , vẻ như là một lời cầu hôn.

Nguyên Dao cảm thấy hổ.

Cô còn kịp giải thích tại như , thì Từ Tu Bạch chút do dự : “Nếu Dao Dao kết hôn với sớm như , thì chúng cứ theo ý em thôi.”

Nguyên Dao: “...”

Quả đúng như lời Từ Tu Bạch, sáng hôm , liền đưa Nguyên Dao về nhà để chính thức gặp bà.

Khi Từ thấy cô, khuôn mặt bà sáng lên, kéo tay cô và : “Lần đầu tiên thấy con, cob chắc chắn sẽ trở thành con dâu .”

Nguyên Dao nhớ lúc , cảm thấy chút ngại ngùng, “Thực lúc đó cob...”

“Không !”

Mẹ Từ cắt ngang lời cô.

Bà chớp mắt, “Lúc đó Tu Bạch vẫn bày tỏ ý định với con, nên con . , các con sống vui vẻ là .”

Nguyên Dao cảm thấy ấm áp trong lòng, cô mỉm : “Cảm ơn bác gái.”

Mẹ Từ lập tức tươi rạng rỡ: “Không bao lâu nữa là đổi cách xưng hô đấy!”

Nguyên Dao cũng bật theo.

Chỉ vài ngày , cô dẫn Từ Tu Bạch về mắt bố .

lâu cô về thăm nhà, nhưng dù vẫn là con gái ruột, hơn nữa, cô thuyết phục bố suốt nhiều năm qua, nên thái độ của họ cũng mềm mỏng hơn nhiều.

Chưa kể, gia cảnh và công việc của Từ Tu Bạch đều đúng như mong của họ, vì chuyện diễn khá thuận lợi.

Đám cưới của cả hai nhanh chóng lên kế hoạch.

Khi chuẩn danh sách khách mời, Từ Tu Bạch thực sự hề đùa— tận dụng lớp trưởng một cách triệt để.

Ngoài Ôn Đồng , lớp trưởng là đầu tiên trong lớp nhận tin vui của hai .

Nhận cuộc gọi từ Từ Tu Bạch, lớp trưởng sững sờ, mãi mới lên tiếng: “Cái gì? Cậu và Nguyên Dao? Kết hôn á?”

Từ Tu Bạch nhẹ: “Ừ, mà còn cảm ơn nữa.”

Lớp trưởng: “...”

Cúp máy mà lớp trưởng vẫn hồn, ngờ chính vô tình đóng vai trò "ông tơ bà nguyệt".

Đến khi bình tĩnh , lập tức trở nên phấn khích, đó gọi điện thông báo cho từng trong lớp, giúp Từ Tu Bạch và Nguyên Dao gửi thiệp cưới.

Kết quả là, phản ứng của các bạn học còn sốc hơn cả , khiến cảm thấy vô cùng tự hào.

Xem ! năng lực thật mà!

Không rõ vì tình cảm bạn bè vì tò mò, nhưng đến ngày diễn đám cưới, trừ Chung Lệ đến , còn tất cả đều mặt.

Số lượng tham dự thậm chí còn đông hơn những họp lớp đây.

Một đó từng tham gia họp lớp cũng kéo lớp trưởng , tò mò hỏi: “Rốt cuộc Từ Tu Bạch và Nguyên Dao với thế nào?”

Mỗi khi câu , lớp trưởng đầy tự hào, sờ cằm vẻ huyền bí: “Chuyện dài lắm...”

còn kịp hết câu thì sân khấu, MC đám cưới lên tiếng qua micro: “Xin mời quý khách định chỗ , hôn lễ của Từ và chị Nguyên sắp bắt đầu.”

Đèn trong hội trường dần tối .

Lớp trưởng lập tức im lặng.

Tất cả đều nín thở, hướng ánh về phía sân khấu.

Khi Từ Tu Bạch và Nguyên Dao xuất hiện, ai nấy ngạc nhiên, cảm động.

Mười năm trôi qua, khi tất cả bạn bè đều cuộc sống riêng, ngờ họ vẫn thể chứng kiến hai bạn cũ đến cái kết viên mãn.

Dù cả hai đều đổi nhiều, nhưng khoảnh khắc khiến khỏi nhớ quãng thời gian tuổi trẻ của chính .

Sau khi hôn lễ kết thúc, ai cũng đến chúc mừng cô dâu chú rể.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-ky-chu-luon-bi-buc-hon/chuong-221-phien-ngoai.html.]

Nguyên Dao cũng liên tục cảm ơn từng , đến mức đến mỏi cả mặt.

Ôn Đồng là đến cùng.

Vừa gặp, cô liền ôm chầm lấy Nguyên Dao, những giọt nước mắt kìm nén suốt buổi tối cuối cùng cũng tuôn trào.

Nguyên Dao vội vàng dỗ dành cô.

Sau khi buông , Ôn Đồng lau nước mắt, đó Từ Tu Bạch, giọng nghiêm túc: “Cậu nhất định đối xử với Dao Dao! Nếu dám buồn thêm nào nữa, đầu tiên tha cho !”

Từ Tu Bạch gật đầu, ánh mắt kiên định: “Yên tâm, sẽ bao giờ nữa.”

Lúc , Ôn Đồng mới thở phào, kéo tay Nguyên Dao dặn dò thêm vài câu khi rời .

Sau khi khách khứa về hết, Nguyên Dao cùng Từ Tu Bạch trở về nhà.

Chỉ là, họ về nhà , chứ căn hộ nhỏ của cô.

Dù cô quen sống một , nhưng căn hộ khá chật, tiện cho hai ở chung, càng thích hợp phòng tân hôn.

Vậy nên, Từ Tu Bạch thuê sửa sang nhà , thậm chí còn bố trí một góc riêng để phòng việc cho cô.

Vì thế, Nguyên Dao đồng ý chuyển đến sống cùng .

Về đến nhà, cô tắm , đó vật xuống giường, mệt đến mức nhúc nhích.

Từ Tu Bạch tắm xong bước , thấy cô dài như liền xuống mép giường, xoa bóp chân cho cô, lơ đãng hỏi:

“Hôm nay em mời học trưởng ?”

Trong bạn đại học thiết của cô vài đến dự, nhưng thấy Lâm Đạc.

Nguyên Dao , bình thản đáp:

“Em mời, nhưng đến.”

Từ Tu Bạch im lặng, hỏi thêm.

Nguyên Dao ngẫm nghĩ, bật dậy, tiến sát gần , chớp mắt đầy tò mò:

“Đừng còn để ý đến đấy nhé?”

Từ Tu Bạch im lặng vài giây chậm rãi :

“Gần đây em cũng ít liên lạc với .”

Nguyên Dao gật đầu:

“Vì em từ chối hợp tác với .”

Từ Tu Bạch bất ngờ:

“Không em ...”

Nguyên Dao mỉm , ánh mắt cong cong:

“Em công việc của em tiến triển, nhưng nhờ , mà là nhờ .”

Từ Tu Bạch thoáng sững .

Nguyên Dao lấy điện thoại, mở trang cá nhân Weibo đưa cho xem:

“Ban đầu em chỉ ghi những câu chuyện của chúng , ngờ nhiều thích đến .”

Nhờ những bức tranh liên kể về chuyện tình của hai , cô thu hút nhiều theo dõi. Điều đó cũng khiến những tác phẩm đây của cô chú ý trở , giúp cô khẳng định vị trí của trong giới minh họa.

Gần đây, một nhà xuất bản danh tiếng liên hệ với cô để bàn chuyện hợp tác.

Tuy quy mô của nhà xuất bản lớn, nhưng họ uy tín trong ngành. Nhiều họa sĩ nổi tiếng cũng từng bắt đầu từ đây dần gây dựng danh tiếng.

Từ Tu Bạch vẫn tinh ý nhận một điều:

“Điều kiện họ đưa chắc chắn bằng bên , đúng ?”

Nguyên Dao gật đầu, nhưng ngay đó lắc đầu:

“Bắt đầu từ vị trí quá cao chắc . Em từng bước lên.”

Nếu theo kế hoạch của Lâm Đạc, chắc đạt hiệu quả như mong , mà thể còn lãng phí thời gian và tiền bạc.

Từ Tu Bạch khẽ , ánh mắt dịu dàng.

Anh xoa đầu cô, giọng ấm áp:

“Ừ, ủng hộ em. Em cứ những gì .”

Nguyên Dao rạng rỡ.

ngay đó, bình thản tiếp:

“Chuyện công việc để mai tính, bây giờ em nên tập trung đêm tân hôn của chúng thì hơn.”

Vừa dứt lời, đẩy cô xuống giường, nhẹ nhàng phủ lên cô.

Nguyên Dao vội đưa tay ngăn , giọng run run:

“Hôm nay... chỉ một thôi nhé. Em mệt lắm .”

Từ Tu Bạch nắm lấy tay cô, khẽ hôn lên đó :

“Anh sẽ cố gắng.”

Nguyên Dao thở phào nhẹ nhõm.

đến khi nữa áp sát, cô mới nhận lừa.

Cô tức giận định phản kháng, nhưng giọng khàn khàn bên tai:

“Nếu em mệt, cứ ngủ .”

Nguyên Dao: “...”

Cuối cùng, cô thực sự kiệt sức, chìm giấc ngủ .

Mơ màng, cô thấy dịu dàng thì thầm bên tai:

“Dao Dao, yêu em.”

 

Loading...