Xuyên Nhanh: Ký Chủ Luôn Bị Bức Hôn - Chương 200: Viết Thư Tình Gửi Anh (3)

Cập nhật lúc: 2025-10-09 11:57:06
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Viện trưởng Thân đồng ý, : “Hiện giờ cô đỡ hơn là nhờ dùng t.h.u.ố.c cấp cứu, nhưng vấn đề dày vẫn điều trị lâu dài.”

Ôn Đồng lập tức hỏi: “Bác sĩ, viện điều trị một thời gian ?”

Chưa kịp trả lời, Nguyên Dao vội vàng lên tiếng: “Mình cần viện, thật sự !”

Viện trưởng Thân suy nghĩ một lúc, : “Không viện cũng , nhưng chú ý đến chế độ ăn uống. Một lát sẽ kê đơn cho cô, nhất là tuân theo thực đơn để điều trị trong một thời gian. Và trong thời gian , mỗi ngày cô nên tới bệnh viện để truyền dịch.”

“Nằm viện.”

Từ Tu Bạch, vốn im lặng, bỗng nhiên lên tiếng cắt ngang.

Mọi đều ngạc nhiên.

Ánh mắt dừng khuôn mặt tái nhợt của Nguyên Dao, giọng trầm tĩnh nhưng thể phản đối: “Nên ở bệnh viện một thời gian, đợi khi các chỉ hồi phục tự điều trị tiếp.”

Viện trưởng Thân , ánh mắt trở nên khác lạ, ông nhẹ nhàng ho một cái gật đầu : “, nếu thể, ở viện một thời gian là nhất.”

Nguyên Dao nghĩ đến đống bài vở còn thành ở nhà, từ chối, nhưng kịp mở miệng thì Ôn Đồng khuyên nhủ: “Dao Dao, ở vài ngày . Cậu ở đây một ai chăm sóc, nếu chuyện gì thì ai . Bệnh viện đông , hơn nữa Từ Tu Bạch là bác sĩ ở đây, nếu chuyện gì thể tìm .”

Nguyên Dao Ôn Đồng với ánh mắt lo lắng, trong lòng cảm thấy ấm áp, cuối cùng gật đầu đồng ý.

Ôn Đồng nhẹ nhàng thở , cùng viện trưởng để thủ tục nhập viện cho Nguyên Dao.

Chỉ còn một Từ Tu Bạch trong phòng bệnh.

Nguyên Dao , cảm thấy ngại ngùng, nhẹ giọng : “Cảm ơn hôm nay giúp đỡ...”

nếu sự giúp đỡ của , cô thể kịp thời đến bệnh viện và chữa trị.

Từ Tu Bạch cô, trả lời, chỉ nhàn nhạt : “Lần đừng uống rượu khi bụng đói, đó là điều cơ bản.”

Nguyên Dao: “...”

Dù đó là điều cơ bản nhưng thật sự cô !

thể giải thích, chỉ đành miễn cưỡng : “Vâng, .”

Nói xong, thêm gì nữa.

Phòng bệnh lập tức yên tĩnh trở .

Nguyên Dao cúi đầu kim truyền dịch tay , cảm thấy khí càng lúc càng trở nên ngượng ngùng.

Ban đầu, cô nghĩ chẳng gì cả, chỉ là bạn học mà thôi.

từ khi lớp trưởng nhắc chuyện cũ đó, cô đối mặt với thế nào.

Nguyên Dao do dự một lúc, đang lên tiếng để sớm về nghỉ ngơi thì Ôn Đồng , mang theo tờ giấy.

Nguyên Dao nhẹ nhõm thở phào, ánh mắt sáng lên, : “Đồng Đồng, về !”

Ôn Đồng hiểu thấy cô nhiệt tình như , nhưng vẫn gật đầu, đưa tờ giấy cho Nguyên Dao, : “Dao Dao, bác sĩ yêu cầu để ký tên.”

Nguyên Dao nhanh chóng nhận lấy.

Sau khi thủ tục xong, Ôn Đồng định rời , vì đó cô mới sinh con nhỏ và giờ về nhà chăm sóc bé.

Nguyên Dao cảm thấy Ôn Đồng chờ lâu, nên khi liền nhanh chóng : “Cậu về ! Giờ khuya .”

Ôn Đồng vẫn yên tâm, hỏi: “Cậu tớ gọi điện cho ba , bảo họ đến chăm sóc ?”

Nguyên Dao ngạc nhiên.

Ngay đó, cô nhớ rằng nguyên chủ lâu liên lạc với gia đình.

Trên thực tế, lý do của Nguyên Dao cũng giống như lời Chung Lệ .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-ky-chu-luon-bi-buc-hon/chuong-200-viet-thu-tinh-gui-anh-3.html.]

Bố thích công việc cô chọn, họ liên tục tạo áp lực cho cô, cô đổi sang một công việc định hơn. cô chỉ những gì yêu thích.

Vì thế, cô và gia đình ít khi liên lạc.

Suy nghĩ đến đây, Nguyên Dao lắc đầu, : “Không cần phiền đến họ .”

Ôn Đồng hiểu rõ mối quan hệ giữa cô và gia đình, nên cũng khuyên thêm nữa.

Cô suy nghĩ một lát sang Từ Tu Bạch, ngập ngừng hỏi: “Từ Tu Bạch, Dao Dao một ở đây, thật sự yên tâm. Cậu thể giúp chăm sóc cô một chút ?”

Nguyên Dao xong, trong lòng bất chợt lo lắng, vội vàng ngăn : “Không cần .”

Không ngờ, Từ Tu Bạch trực tiếp đáp : “Được thôi.”

Ôn Đồng thở phào nhẹ nhõm, : “Cảm ơn .”

Sau đó, cô chào Nguyên Dao một tiếng ngoài, cầm theo túi đồ.

Nguyên Dao theo cô rời , một lúc , cẩn thận về phía Từ Tu Bạch, ngập ngừng : “À, giờ khuya , cũng nên về nghỉ ngơi ... , một cũng vấn đề gì.”

Từ Tu Bạch chỉ liếc cô một cái, gì, bình tĩnh rút ống truyền dịch hết t.h.u.ố.c , một bình t.h.u.ố.c mới.

Khi xong xuôi, tự nhiên xuống ghế sofa, lật một cuốn tạp chí y học lên, tiếp tục xem, hề bận tâm : “Chờ chỗ xong, sẽ .”

Nguyên Dao: “...”

thể để y tá lo cho , nhưng thái độ của , cô đành thôi nữa.

Nguyên Dao cầm điện thoại đầu giường lên, lướt qua một chút phát hiện Ôn Đồng gửi cho cô vài tin nhắn từ khi rời bệnh viện lâu.

“Không , tớ cảm thấy Từ Tu Bạch bây giờ vẻ thiện hơn .”

“Biết ? Lúc ngất, đầu tiên đến kiểm tra tình hình của !”

“Vừa mới đến bệnh viện, bế lên !!!”

Nguyên Dao: “...”

Cô im lặng hồi âm một câu "Y giả nhân tâm" tắt điện thoại.

Cuối cùng, cô mệt mỏi vì bệnh tật, còn sức chịu đựng lâu nữa, mặc kệ sự hổ, cô buông điện thoại và xuống giường.

Không lâu , cô chìm giấc ngủ sâu.

Một vài phút , Từ Tu Bạch vẫn im lặng ghế sofa, gấp tạp chí , dậy, đến bên giường.

Anh nhẹ nhàng nắm lấy tay cô đang truyền dịch, cẩn thận kéo chăn lên, tránh để cô đè lên.

Sau đó, ánh mắt dừng khuôn mặt cô.

Cô lúc rõ ràng vẫn còn khó chịu, đôi mày nhíu , môi mất màu, khuôn mặt tái nhợt.

Từ Tu Bạch dừng một chút, cầm lấy báo cáo kiểm tra một lượt.

Báo cáo mỏng, chỉ một phần ba các chỉ là bình thường.

Anh nhíu mày, buông báo cáo xuống, ngước bình t.h.u.ố.c vẫn còn hơn nửa đầy, đó ngoài.

Phòng viện trưởng.

Viện trưởng Thân với vẻ mặt ngạc nhiên: “Cháu cần đơn t.h.u.ố.c đó gì?”

Từ Tu Bạch kịp trả lời, viện trưởng bỗng nhiên như hiểu , hỏi trêu: “Cấp cho cô gái nhỏ ?”

Từ Tu Bạch gật đầu nhẹ.

Viện trưởng Thân bất ngờ một lúc, thử dò hỏi: “Bạn gái của cháu ?”

 

Loading...