Xuyên Nhanh: Ký Chủ Luôn Bị Bức Hôn - Chương 198: Viết Thư Tình Gửi Anh (1)
Cập nhật lúc: 2025-10-09 11:57:04
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Đinh linh linh, đinh linh linh.”
Âm thanh điện thoại vang lên.
Nguyên Dao lấy tinh thần, tìm kiếm một lúc bàn đầy giấy vẽ, mới tìm thấy điện thoại.
Cô bắt máy, “Alo?”
“Alo? Dao Dao, là , Ôn Đồng đây! Cậu xuất phát ? Cần đến đón ? Hay là tự qua?”
Nguyên Dao bất ngờ, nhưng ngay lập tức, Hoa Hoa trong đầu cô liên tục nhắc nhở: “Dao Dao! Là bạn học Ôn Đồng đó!”
Cô chớp mắt nhanh chóng trả lời, “Ôn Đồng, tự , cứ !”
“Được ! Vậy gặp ở khách sạn nhé!”
Nguyên Dao "Ừm" một tiếng cúp máy.
Cô quanh bàn bừa bộn mặt.
Ngoài đống giấy vẽ, còn một chiếc máy tính và một cái máy tính bảng.
Bên cạnh máy tính, một chén mì gói ăn hết và nửa ly sữa.
Nguyên Dao chợt nhớ thông tin mà cô mới nhận về nhân vật mà cô đang đóng.
Nguyên chủ là một họa sĩ minh họa chuyên nghiệp, công việc hàng ngày của cô là vẽ tranh minh họa cho các tạp chí và một tác giả.
Mỗi nhận công việc, cô rơi trạng thái việc suốt ngày đêm, ăn uống cũng để ý.
Hôm nay, cô thậm chí từ sáng đến giờ cũng ăn gì, chỉ đến khi đói quá mới một chén mì gói.
Nhà của cô đầy đủ loại mì gói.
Tuy nhiên, cô quên mất tối nay một buổi gặp mặt với các bạn học cũ từ cấp ba, nên khi đang ăn mì gói thì nhận điện thoại của Ôn Đồng.
Nguyên Dao chén mì còn ấm, cảm thấy bụng no căng, nhưng cuối cùng vẫn quyết định phòng ngủ, đồ ngoài.
Dù , đến khách sạn thì chắc cũng đến giờ ăn .
Chờ một chút cũng .
Quả thật, như Nguyên Dao đoán, vì cô đến muộn, nên khi cô tới khu vực chỗ trong khách sạn, bàn vài món ăn đặt sẵn.
Ôn Đồng thấy cô liền nhanh chóng vẫy tay gọi, “Đây , bên !”
Nguyên Dao để ý đến ánh mắt của những xung quanh, trực tiếp đến và xuống cạnh Ôn Đồng.
Ôn Đồng rót cho cô một chén nước, hỏi, “Sao muộn ? Lại thúc giục bản thảo ?”
Dù hai học chung lớp cấp ba, nhưng vì mối quan hệ thiết, họ vẫn giữ liên lạc thường xuyên khi lên đại học, nên cả hai khá hiểu tình hình của .
Nguyên Dao gật đầu bất đắc dĩ, nhận nước uống một ngụm.
Ôn Đồng sắc mặt cô, nhíu mày một chút, “Bị thúc giục bản thảo cũng cần mệt mỏi đến mức chứ? Nhìn xem sắc mặt kìa.”
Nguyên Dao , sờ sờ mặt , mấy quan tâm đáp, “Chắc tại trang điểm.”
Ôn Đồng cảm thấy câu trả lời cũng hợp lý, nên gì thêm.
Lúc , một trai bên cạnh lớn và hỏi, “Nguyên Dao, giờ gì ? Sao như bận thế?”
Nguyên Dao ngớ .
Ôn Đồng đẩy nhẹ tay cô, thì thầm bên tai, “Đây là lớp trưởng.”
À, lớp trưởng.
Đó chính là tổ chức buổi gặp mặt hôm nay.
Nguyên Dao nhanh chóng và trả lời, “Mình họa sĩ minh họa.”
“Họa sĩ minh họa?”
Một cô bạn khác lập tức tỏ vẻ hứng thú, “Mình nhớ là thích vẽ, thể cho bọn xem một tác phẩm hiện tại của ?”
Nguyên Dao gật đầu, “Được thôi!”
Cô lấy điện thoại, mở vài bức tranh cô thành và gửi cho cô bạn.
Cô bạn xem xong, đưa cho một vài khác cũng đang chú ý đến.
Mọi đều tỏ ngạc nhiên, thán phục.
“Oa, vẽ quá!”
Nguyên Dao định vài lời khiêm tốn, thì một cô bạn im lặng từ nãy giờ quan sát cô, bỗng lên tiếng: “Làm họa sĩ minh họa, một tháng kiếm bao nhiêu?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-ky-chu-luon-bi-buc-hon/chuong-198-viet-thu-tinh-gui-anh-1.html.]
“Đinh linh linh, đinh linh linh.”
Âm thanh điện thoại vang lên.
Nguyên Dao lấy tinh thần, tìm kiếm một lúc bàn đầy giấy vẽ, mới tìm thấy điện thoại.
Cô bắt máy, “Alo?”
“Alo? Dao Dao, là , Ôn Đồng đây! Cậu xuất phát ? Cần đến đón ? Hay là tự qua?”
Nguyên Dao bất ngờ, nhưng ngay lập tức, Hoa Hoa trong đầu cô liên tục nhắc nhở: “Dao Dao! Là bạn học Ôn Đồng đó!”
Cô chớp mắt nhanh chóng trả lời, “Ôn Đồng, tự , cứ !”
“Được ! Vậy gặp ở khách sạn nhé!”
Nguyên Dao "Ừm" một tiếng cúp máy.
Cô quanh bàn bừa bộn mặt.
Ngoài đống giấy vẽ, còn một chiếc máy tính và một cái máy tính bảng.
Bên cạnh máy tính, một chén mì gói ăn hết và nửa ly sữa.
Nguyên Dao chợt nhớ thông tin mà cô mới nhận về nhân vật mà cô đang đóng.
Nguyên chủ là một họa sĩ minh họa chuyên nghiệp, công việc hàng ngày của cô là vẽ tranh minh họa cho các tạp chí và một tác giả.
Mỗi nhận công việc, cô rơi trạng thái việc suốt ngày đêm, ăn uống cũng để ý.
Hôm nay, cô thậm chí từ sáng đến giờ cũng ăn gì, chỉ đến khi đói quá mới một chén mì gói.
Nhà của cô đầy đủ loại mì gói.
Tuy nhiên, cô quên mất tối nay một buổi gặp mặt với các bạn học cũ từ cấp ba, nên khi đang ăn mì gói thì nhận điện thoại của Ôn Đồng.
Nguyên Dao chén mì còn ấm, cảm thấy bụng no căng, nhưng cuối cùng vẫn quyết định phòng ngủ, đồ ngoài.
Dù , đến khách sạn thì chắc cũng đến giờ ăn .
Chờ một chút cũng .
Quả thật, như Nguyên Dao đoán, vì cô đến muộn, nên khi cô tới khu vực chỗ trong khách sạn, bàn vài món ăn đặt sẵn.
Ôn Đồng thấy cô liền nhanh chóng vẫy tay gọi, “Đây , bên !”
Nguyên Dao để ý đến ánh mắt của những xung quanh, trực tiếp đến và xuống cạnh Ôn Đồng.
Ôn Đồng rót cho cô một chén nước, hỏi, “Sao muộn ? Lại thúc giục bản thảo ?”
Dù hai học chung lớp cấp ba, nhưng vì mối quan hệ thiết, họ vẫn giữ liên lạc thường xuyên khi lên đại học, nên cả hai khá hiểu tình hình của .
Nguyên Dao gật đầu bất đắc dĩ, nhận nước uống một ngụm.
Ôn Đồng sắc mặt cô, nhíu mày một chút, “Bị thúc giục bản thảo cũng cần mệt mỏi đến mức chứ? Nhìn xem sắc mặt kìa.”
Nguyên Dao , sờ sờ mặt , mấy quan tâm đáp, “Chắc tại trang điểm.”
Ôn Đồng cảm thấy câu trả lời cũng hợp lý, nên gì thêm.
Lúc , một trai bên cạnh lớn và hỏi, “Nguyên Dao, giờ gì ? Sao như bận thế?”
Nguyên Dao ngớ .
Ôn Đồng đẩy nhẹ tay cô, thì thầm bên tai, “Đây là lớp trưởng.”
À, lớp trưởng.
Đó chính là tổ chức buổi gặp mặt hôm nay.
Nguyên Dao nhanh chóng và trả lời, “Mình họa sĩ minh họa.”
“Họa sĩ minh họa?”
Một cô bạn khác lập tức tỏ vẻ hứng thú, “Mình nhớ là thích vẽ, thể cho bọn xem một tác phẩm hiện tại của ?”
Nguyên Dao gật đầu, “Được thôi!”
Cô lấy điện thoại, mở vài bức tranh cô thành và gửi cho cô bạn.
Cô bạn xem xong, đưa cho một vài khác cũng đang chú ý đến.
Mọi đều tỏ ngạc nhiên, thán phục.
“Oa, vẽ quá!”
Nguyên Dao định vài lời khiêm tốn, thì một cô bạn im lặng từ nãy giờ quan sát cô, bỗng lên tiếng: “Làm họa sĩ minh họa, một tháng kiếm bao nhiêu?”