Xuyên Nhanh: Ký Chủ Luôn Bị Bức Hôn - Chương 196: Phiên Ngoại

Cập nhật lúc: 2025-10-09 11:38:15
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi kết hôn, Nguyên Dao và Adrian cùng trở về vương quốc Watson một chuyến.

Vừa thấy Adrian, Colt lập tức lao tới định "tẩn" một trận, nhưng quốc vương Watson ngăn .

Dù gì thì bây giờ Adrian cũng còn là hoàng tử nữa.

Một vị quốc vương tự đến thăm, lễ nghi tiếp đón đương nhiên nâng lên một bậc. Làm chuyện hành hung thô lỗ như ?

Lỡ mà quan hệ hai nước căng thẳng thì

À mà khoan, tình hình chắc đến nỗi .

 

---

Quốc vương và hoàng hậu cô con gái yêu quý, chuyến càng quấn quýt với "chồng sắp cưới" hơn, tâm trạng chút phức tạp.

Hoàng hậu nhéo mũi Nguyên Dao, bất đắc dĩ :

“Lúc còn lo con chịu đính hôn, ai ngờ đính hôn chạy theo mất tiêu.”

Nghe , Nguyên Dao lén lút liếc sang Adrian.

vẫn vô cùng tao nhã, chút tự giác nào của "thủ phạm chính".

Không còn cách nào khác, cô đành nũng với một hồi, chủ động nhận .

 

---

Mọi ngờ Adrian thể lên ngôi nhanh như . giờ chuyện cũng , lời hứa đó tất nhiên cũng thực hiện.

Thế là hôn lễ của Nguyên Dao và Adrian chính thức lên kế hoạch.

Vì đây là hôn lễ của nhà vua và hoàng hậu tương lai, nên cuối cùng vẫn tổ chức tại vương quốc Onassis.

 

---

Sau đám cưới, Nguyên Dao trong phòng, kéo rèm cửa , ngắm khung cảnh bên ngoài, khỏi trầm trồ kinh ngạc.

Cung điện của cô tách biệt trong một khu vườn, xung quanh đầy hoa thơm và tiếng chim hót, còn và huyền ảo hơn cả những gì cô từng thấy ở vương quốc Watson.

Adrian ôm cô từ phía , ánh mắt dịu dàng:

“Nàng thích nơi ?”

Nguyên Dao lập tức gật đầu, rạng rỡ:

“Thích lắm! Đẹp quá!”

Adrian mỉm :

“Thích là .”

Anh nhẹ nhàng hôn lên má cô, chậm rãi di chuyển xuống .

Vì từ đến nay Adrian luôn ga lăng, bao giờ gì quá trớn, nên Nguyên Dao cũng để ý lắm, chỉ tùy ý để hôn. Cô vẫn còn mải ngắm khu vườn:

“Adrian, nơi mới xây xong ?”

Nhìn bãi cỏ còn mới, cô linh cảm .

Adrian khẽ "ừ" một tiếng, xoay mặt cô , đặt lên môi cô một nụ hôn sâu.

 

---

Vài phút .

Nguyên Dao giường, đàn ông đang đè lên , thần sắc hoảng loạn, giọng run rẩy:

“Chàng... ...”

Trong lòng cô chỉ còn một tiếng thở dài đầy bất lực.

 

---

Những ngày đó trôi qua trong sự ngọt ngào đến mức " hổ".

Mãi đến khi Nguyên Dao chợt nhớ —cô quên mất chuyện của Ariel!

Cảm giác dâng lên, cô vội vàng kéo Adrian đến khu trang viên để kiểm tra tiến độ.

khi đến nơi, cô phát hiện trang viên khác hẳn so với cuối cô ghé qua.

Khu trang viên giờ khác hẳn, còn khí nặng nề như trở nên sống động, tràn đầy sức sống.

Mel dù vẫn còn tức giận khi thấy bọn họ, nhưng ánh mắt còn vẻ sắc sảo và lạnh lùng như , ngược , trông như một hoàng tử kiêu ngạo.

Ariel vẫn hiền lành, ngọt ngào như .

Nguyên Dao khỏi cảm thấy bất ngờ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-ky-chu-luon-bi-buc-hon/chuong-196-phien-ngoai.html.]

Khi Ariel chuẩn một đĩa trái cây tươi cho bọn họ, Nguyên Dao chăm chú bóng dáng của Ariel và Mel, bỗng nhiên tò mò hỏi:

“Giữa hai hiện giờ thế nào ? Có đang chuẩn kết hôn ? Cần giúp đỡ gì ?”

Mel mới thu ánh mắt , thấy câu hỏi của Nguyên Dao thì suýt nữa ngã khỏi ghế.

Anh đỏ mặt, tức giận :

“Chuyện gì phát triển với ai? Kết hôn cái gì? Ta và nàng chẳng mối quan hệ gì hết!”

Nguyên Dao chớp mắt, mấy tin tưởng lời .

Mel càng đỏ mặt hơn, nhưng vẫn mạnh miệng:

“Đã , để Adrian đuổi nàng , các cứ như ? Giờ sống cùng nàng suốt ngày!”

Nguyên Dao im lặng một chút, hỏi:

“Vậy ngài thật sự tình cảm với nàng ?”

Mel chút mơ màng:

“Chuyện gì tình cảm với tình cảm?”

Nguyên Dao thở dài, nghiêm túc :

“Thực một chuyện với ngài, sợ ảnh hưởng đến cách ngài suy nghĩ, nhưng giờ thể . Nếu ngài thích Ariel, nhất là rõ với nàng . Nếu nàng sẽ mất niềm tin và biến mất như bọt biển.”

Mel ngớ một chút, bật dậy, hoảng hốt :

“Cô đùa ? Ta dễ lừa như ?”

Nguyên Dao , bình tĩnh :

“Ngài dối.”

Mel im lặng.

Nguyên Dao thấy vẻ mặt phức tạp của , bất đắc dĩ :

“Ngài cứ nghĩ kỹ .”

Rồi cô kéo Adrian ngoài.

Trên đường trở cung điện, Nguyên Dao vẫn còn nghĩ về chuyện của Ariel.

Cô kéo tay Adrian, nhẹ nhàng lắc lắc:

“Chàng nghĩ Mel thể suy nghĩ thông suốt ?”

Adrian cô một lúc, trả lời, đột ngột hỏi:

“Ta luôn tò mò, nàng để ý đến Ariel như ?”

Nguyên Dao ngẩn .

Adrian nhẹ nhàng :

“Nếu như Ariel cứu thật như nàng , nàng ép ở bên cô ?”

Nguyên Dao: “...”

Cô cảm thấy áy náy vì nhắc đến chuyện cũ, nhỏ giọng giải thích:

“Ta ép ở bên cô .”

Adrian chịu buông tha:

nếu như , nàng cũng sẽ ở bên , đúng ?”

Nguyên Dao im lặng một chút lắc đầu.

“Ta sẽ ở bên , nhưng sẽ tìm nữ vu, đưa đôi mắt của cho bà , để Ariel cơ hội trở với biển.”

Adrian bỗng nhiên ôm chặt cô.

Anh như thể nhớ một cơn ác mộng, thở gấp gáp, giọng run rẩy:

“Đừng nữa.”

Nguyên Dao vỗ về lưng , an ủi:

“Chỉ là giả thiết thôi mà.”

Adrian vẫn chịu buông cô , giọng khàn:

“Giả thiết cũng .”

Nguyên Dao chớp mắt, vẻ mặt vô tội:

rõ ràng là đưa giả thiết mà.”

Adrian nhắm mắt , nhẹ nhàng vỗ về tóc cô, bình tĩnh một lúc lâu, :

“Từ giờ chúng đừng về chuyện nữa.”

Nguyên Dao lập tức :

“Được.”

 

Loading...