Xuyên Nhanh: Ký Chủ Luôn Bị Bức Hôn - Chương 194: Lỡ Tay “Cướp” Mất Hoàng Tử Của Mỹ Nhân Ngư (22)

Cập nhật lúc: 2025-10-09 11:38:13
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nguyên Dao Adrian một lúc, thấy thực sự việc gì quan trọng, liền suy nghĩ thêm nữa.

chợt nhớ một chuyện khác, tò mò hỏi:

“Sao đưa cung?”

Adrian cô một cái.

Nguyên Dao chỉ ngoài cửa sổ.

Bên ngoài phòng cô là một khu vườn nhỏ xinh xắn, nhưng cách đó xa là một bức tường cao bao quanh.

“Nơi trông giống một trang viên hơn.”

Adrian im lặng vài giây, khẽ thở dài:

“Nàng thông minh thật đấy.”

Anh nắm tay cô, nhẹ nhàng siết chặt, giải thích:

“Hiện tại hoàng cung thích hợp để nàng ở. Sau khi chúng kết hôn, sẽ sửa cung điện theo ý em thích.”

Nguyên Dao chớp mắt, tiếp tục hỏi tại hoàng cung " thích hợp", mà chỉ gật đầu:

“Vậy bây giờ vườn dạo ! Ở trong phòng mãi sắp phát chán !”

Adrian xoa đầu cô, cưng chiều :

“Được.”

Nguyên Dao vui vẻ kéo tay về phía cửa:

“Đi thôi! Trời đang lắm!”

Adrian vẫn yên.

Nguyên Dao kéo , liền :

“Sao thế? Không ngoài ?”

Adrian cô thật lâu, bất ngờ :

“Ta dẫn nàng đến một nơi khác.”

Nguyên Dao ngẩn :

“Nơi nào?”

Adrian trả lời, chỉ nắm tay cô kéo .

Không chỉ khỏi phòng, mà còn đưa cô lên xe ngựa, rời khỏi trang viên.

---

Nửa tiếng , Nguyên Dao trang viên mắt, vẫn kịp hồn.

Nơi rõ ràng kém hơn chỗ cô đang ở, bề ngoài thấy đơn sơ hơn nhiều.

Thậm chí cổng sắt bên ngoài còn bám đầy mạng nhện, vẻ lâu ai dọn dẹp.

Cô nhíu mày, khó hiểu hỏi:

“Đây là ?”

Adrian lưng cô, đặt tay lên vai cô, giọng điệu khó đoán:

“Vào sẽ .”

Nguyên Dao: “...”

Cô nhịn chọc chọc Hoa Hoa, thì thầm:

“Chàng cái gì kích thích ? Không lẽ định nhốt ở đây luôn?”

Chẳng lẽ vì cô ngoài dạo, mà nghĩ cô ý định bỏ trốn?

Hoa Hoa im lặng.

Nguyên Dao bắt đầu lo lắng.

Adrian cho cô cơ hội chần chừ. Khi Ellen mở cổng, lập tức dắt cô bên trong.

quan sát xung quanh, cảm giác ngày càng gì đó đúng.

Còn kịp lên tiếng hỏi, thì bỗng thấy một giọng nam lạ vang lên, vẻ bực bội:

“Không ! Sao ngay cả chuyện đơn giản thế mà cô cũng ? Để cho!”

Đi theo Adrian rẽ qua góc sân, Nguyên Dao thấy một trai tóc vàng vài nét giống Adrian.

Anh đang cầm chổi, tức giận quét đống lá rụng mặt đất.

Phía là một cô gái tóc đỏ, hai tay lúng túng đan , vẻ mặt căng thẳng .

Nguyên Dao: “...”

Cô từ từ sang Adrian, ánh mắt đầy dấu chấm hỏi.

Adrian bóp nhẹ tay cô, như :

“Không nàng vẫn nàng sống thế nào ?”

Nguyên Dao: “...”

Cô còn kịp phản ứng, thì hai thấy tiếng động, đồng loạt đầu sang.

Cô gái tóc đỏ rõ ràng ngây một chút, trong khi trai tóc vàng thì ngay lập tức ném cây chổi xuống đất, tức giận lao thẳng về phía Adrian:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-ky-chu-luon-bi-buc-hon/chuong-194-lo-tay-cuop-mat-hoang-tu-cua-my-nhan-ngu-22.html.]

“Adrian! Đồ khốn nạn! Anh giam ở đây là ý gì hả?”

Adrian lập tức kéo Nguyên Dao phía , nhẹ nhàng giơ tay cản một cái, đẩy Mel lùi vài bước.

Mel loạng choạng một chút, cô gái tóc đỏ vội chạy lên đỡ .

chạm tay Mel, liền khựng , đó hất tay cô tiếp tục trừng mắt Adrian:

“Nếu giải thích rõ ràng, hôm nay đừng mong rời khỏi đây!”

Adrian chẳng buồn quan tâm đến vẻ tức giận của Mel, chỉ bình thản :

“Ta giúp trả ơn cứu mạng thôi.”

Mel sững , đó nhạt, đầy vẻ châm chọc:

“Giống như á? Trả ơn kiểu 'lấy báo đáp' ?”

Adrian gì, nhưng Nguyên Dao ho nhẹ một tiếng, từ phía bước lên, chút ngại ngùng.

Mel lúc mới để ý đến cô.

Anh trợn tròn mắt:

“Cô... cô là công chúa?”

Nguyên Dao gật đầu.

Mel lập tức sang trừng Adrian:

“Tự đến chế giễu đành, còn mang nàng theo gì? Muốn khoe khoang cưới công chúa nước láng giềng ?!”

Adrian nhếch môi, ánh mắt đầy ý trêu chọc.

Mel tức đến nghẹn họng, suýt nữa lao lên đ.á.n.h .

Nguyên Dao gãi đầu, nhanh chóng giải thích:

“Không , đến để nhạo ngài .”

Mel ngừng .

Nguyên Dao rút tay khỏi tay Adrian, vòng qua Mel, đến mặt cô gái tóc đỏ, do dự hỏi:

“Ariel?”

Ariel mỉm gật đầu.

Mel lập tức như thấy chuyện gì động trời, trợn mắt Ariel:

“Cô tên? Sao bao giờ cho ?”

Ariel , vẻ mặt chút khó xử.

Nguyên Dao vội giải thích giúp:

“Cô , nên thể cho ngài .”

Mel lập tức sang chất vấn cô:

“Vậy ?”

“Ờm...”

Lúc Nguyên Dao mới nhận , cô quá nhiều thứ mà cách nào giải thích hợp lý.

Adrian lúc bước lên, kéo cô lòng, giọng điệu đầy cảnh cáo với Mel:

“Có vẻ dạo cho ăn nhiều nhỉ?”

Mel: “...”

Anh trừng mắt:

“Anh ý gì? Muốn bỏ đói ?”

Adrian chẳng buồn đáp, chỉ hờ hững liếc một cái kéo Nguyên Dao ngoài.

Mel lập tức chặn mặt họ:

“Không !”

Adrian dừng , thản nhiên hỏi:

“Còn chuyện gì nữa?”

Mel nghẹn lời một lúc tức giận :

“Anh định nhốt đến bao giờ? Ta thì , nhưng để một cô gái nhỏ giam chung với thì gì hả?”

Adrian nhàn nhạt đáp:

“Cô với .”

Mel sững , theo bản năng sang Ariel.

Ariel đang lo lắng , nhưng khi thấy ánh mắt , cô lập tức nở một nụ dịu dàng.

Mel im lặng hẳn.

Adrian thêm gì, kéo Nguyên Dao rời .

---

Trên xe ngựa trở về, Nguyên Dao lén Adrian đang đối diện, thấy vẻ mặt khó đoán, cô liền chột chỗ khác, mắt đảo quanh đầy lúng túng.

 

Loading...