Xuyên Nhanh: Ký Chủ Luôn Bị Bức Hôn - Chương 192: Lỡ Tay “Cướp” Mất Hoàng Tử Của Mỹ Nhân Ngư (20)

Cập nhật lúc: 2025-10-09 11:38:11
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chưa hết câu, Nguyên Dao chợt nhớ điều gì, chuẩn đặt quả cam trong rổ. “Nếu cắt cam ăn thì d.a.o ở đây, thôi ăn chuối .”

Adrian nắm lấy tay cô, lấy quả cam từ tay cô, rút một con d.a.o nhỏ mang theo bên , giúp cô cắt cam thành từng miếng, đặt lên một đĩa sạch.

Nguyên Dao lập tức : “Cảm ơn .”

Adrian lau sạch d.a.o cất .

Nguyên Dao vội vàng lấy một miếng cam cắt sẵn đưa cho .

Adrian cô một lúc.

Cô đang với ánh mắt ngập tràn sự mong chờ, đôi mắt sáng ngời, môi cong lên nụ ngọt ngào, giống như lúc họ ở con tàu đây.

Cô vô tư, gần gũi như thế.

Adrian , giọng bình thản: “Công chúa ăn .”

Nguyên Dao chớp mắt, một lúc mới bừng tỉnh : “À đúng, thích ăn đồ ngọt.”

Nói , cô lấy miếng cam về, đưa lên miệng ăn một cách thích thú.

Adrian cô, ánh mắt dừng ở má cô, chuyển sang đôi môi mềm mại của cô, ánh mắt dần trở nên sâu thẳm.

Khi Nguyên Dao ăn xong miếng cam, cô mới giả vờ vô tình hỏi: “Adrian, ?”

Adrian dừng một chút, đáp: “Công chúa hỏi cái gì?”

Nguyên Dao vô tội : “Ta chỉ tò mò thôi, vì lâu quá.”

Adrian quan sát kỹ nét mặt cô, Nguyên Dao chỉ chớp mắt với , như thật sự chỉ là đang cảm thấy hứng thú.

Adrian cô một lúc, bất ngờ mỉm .

Anh nắm lấy cổ tay cô, rút khăn tay , thong thả lau sạch nước cam còn sót đầu ngón tay cô, : “Không ? Ta giải quyết chướng ngại giữa chúng mà.”

Nguyên Dao ngạc nhiên, đó thử hỏi thêm: “ mà, chúng đính hôn , còn chuyện gì cần giải quyết nữa?”

Adrian mỉm : “Công chúa cảm thấy đó là chuyện gì?”

Anh đặt khăn tay xuống bàn nắm c.h.ặ.t t.a.y cô, để cô rút tay .

Nguyên Dao vẻ mặt lạnh lùng của , dần nhận điều gì .

Cô trầm mặc một chút.

Adrian cô im lặng, trong lòng như một cây kim đ.â.m , cảm thấy đau.

Anh nắm c.h.ặ.t t.a.y cô thả , dậy, hướng về cửa : “Không còn sớm nữa, công chúa nên nghỉ ngơi .”

Nguyên Dao ngạc nhiên một chút, dậy và theo bóng , kìm hỏi: “Chàng ?”

Adrian dừng , cô, chỉ một cách khó hiểu: “Công chúa ?”

Anh như nghĩ ngợi gì đó, khẽ: “Cũng thể, nếu công chúa .”

Nguyên Dao với vẻ xa lạ, lòng bỗng cảm thấy khó chịu.

Adrian câu trả lời của cô, cũng , chỉ tiếp tục bước về phía cửa.

Khi định mở cửa, đột nhiên, một loạt tiếng bước chân gấp gáp vang lên phía .

Chưa kịp phản ứng, cảm nhận một đôi tay mềm mại quấn quanh eo , một cơ thể ấm áp dính sát lưng .

Adrian cứng đờ, .

Nguyên Dao ôm chặt lấy , giọng run rẩy: “Xin , Adrian… xin khiến đau khổ như .”

Adrian cúi mắt, xuống đôi tay trắng nõn đang ôm lấy , ánh mắt phức tạp: “Nàng đang ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-ky-chu-luon-bi-buc-hon/chuong-192-lo-tay-cuop-mat-hoang-tu-cua-my-nhan-ngu-20.html.]

Nguyên Dao nghẹn ngào: “Chàng ? Lúc thích , thực sự vui…”

Adrian khựng .

Nguyên Dao áp mặt lưng , mắt mơ hồ, đầu óc rối bời, đang gì nữa. “ sợ… Ta sợ tình cảm chỉ là do giành lấy, sợ rằng sẽ mãi mãi thuộc về … nên …”

Cô còn hết, bỗng nhiên hai tay tách . Trước khi kịp phản ứng, Adrian xoay , giữ chặt gáy cô, cúi xuống hôn cô thật sâu.

Chặn lời cô định .

Anh ôm chặt lấy cô, như thể dồn hết bất an và đau khổ nụ hôn .

Không nụ hôn kéo dài bao lâu.

Chỉ đến khi Nguyên Dao cảm thấy thở nổi, Adrian mới buông cô .

Anh nhẹ nhàng lau những giọt nước mắt khóe mắt cô, cô thật sâu, giọng trầm ấm: “Nàng đồng ý đính hôn với nàng ?”

Nguyên Dao lúc vẫn còn mơ màng, ngơ ngác hỏi: “Vì ?”

Adrian khẽ thở dài, ánh mắt dịu dàng hơn: “Vì ngay từ đầu tiên thấy nàng, thích nàng .”

“Từ đầu đến cuối, thích nàng vì nàng là ân nhân cứu mạng , mà là vì nàng chính là nàng.”

Sau khi chuyện rõ ràng, Nguyên Dao bỗng cảm thấy chút hổ.

Đặc biệt là khi cô thấy trong gương—khuôn mặt đỏ bừng, đôi mắt ướt át, thậm chí phân biệt là nước mắt, là nước mũi… Nhìn thật t.h.ả.m hại!

hiểu Adrian thể hôn trong tình trạng thế .

Nguyên Dao chỉ che mặt trốn .

Adrian cô đang nghĩ gì.

Nhìn cô ngẩn ngơ gương, bước lên, ôm cô từ phía .

Nhìn hình ảnh hai sát cạnh trong gương, khẽ hỏi: “Vậy… nàng sẽ kết hôn với chứ?”

“…”

Mặt Nguyên Dao lập tức đỏ bừng.

dám gương nữa, chỉ thể cúi đầu, nhỏ giọng gật đầu: “Sẽ… sẽ…”

Adrian cô, ánh mắt dừng gương mặt đỏ bừng của cô, giọng chút ngạc nhiên: “Nàng đang ngại ?”

Nguyên Dao: “…”

Cô lập tức ngẩng đầu, nghiêm túc phủ nhận: “Không !”

Adrian đôi mắt lấp lánh của cô, chỉ cảm thấy tim mềm nhũn.

Anh khẽ thở dài, như buông xuôi: “Nàng lúc nào cũng sức hút kỳ lạ…”

Nguyên Dao: “?”

Adrian cúi xuống, nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên trán cô, buông cô .

Anh xoa nhẹ đầu cô, giọng trầm ấm: “Được , muộn , nghỉ ngơi sớm . Ta về .”

Nguyên Dao gật đầu.

Nhìn theo bóng Adrian rời , cô rửa mặt lên giường.

xuống, cô vẫn lăn qua lộn , tài nào ngủ .

Hoa Hoa thấy , buồn bã : “Lăn lộn cả buổi, cuối cùng vẫn chọn ngài . Nếu , lúc cô còn giằng co gì chứ…”

 

Loading...