Xuyên Nhanh: Ký Chủ Luôn Bị Bức Hôn - Chương 191: Lỡ Tay “Cướp” Mất Hoàng Tử Của Mỹ Nhân Ngư (19)

Cập nhật lúc: 2025-10-09 11:38:10
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong cung điện.

“Ngươi dám lừa , tự đính hôn với công chúa Watson. Ngươi tưởng rằng chỉ bằng liên hôn là thể giành ngai vàng ?”

Ngồi ngai vàng, đàn ông trung niên Adrian bằng ánh mắt sắc bén, giọng đầy uy lực và đe dọa.

Adrian ngườiđược coi là cha của , nhưng hề tỏ chút cảm xúc nào. Dù cho quốc vương Onassis chế giễu đe dọa, vẫn giữ thái độ bình thản.

Quốc vương tức giận gõ mạnh vương trượng, khẩy: “Được lắm!Nếu ngươi đính hôn thì nghĩ là ? Ta sẽ để Mel ngươi thái tử, xem xem cô vợ tương lai của ngươi còn cưới ngươi .”

Adrian ánh mắt tối sầm , ngắt lời quốc vương: “Mel c.h.ế.t.”

Quốc vương đột nhiên im bặt.

Sau một lúc, ông thể tin tai , mắt mở to, giọng sắc nhọn: “Ngươi cái gì?!”

Adrian bình tĩnh đáp: “Hắn rơi xuống biển khi dự tiệc ở vương quốc Watson, đến giờ thấy tăm .”

Quốc vương Adrian đầy hoài nghi, như xác minh xem đang thật . Adrian hề đổi vẻ mặt, lông mày cũng nhíu một chút.

"Mel mất tích khi rời vương quốc Watson, phụ vương chẳng lẽ thấy điều đó kỳ lạ ?" Adrian hỏi.

Quốc vương lảo đảo dậy khỏi ngai vàng, chống vương trượng, thở hổn hển như thể sốc.

Sau một hồi, ông mới thốt lên: “Là ngươi ?”

Adrian dừng một chút, ngước mắt lên.

Hắn thấy sự sợ hãi lộ rõ trong mắt quốc vương, và cảm thấy vô cùng châm chọc. Người cha suốt ngày kiêu ngạo, chỉ nghĩ đến quyền lực, giờ sợ hãi ?

Adrian mỉm , giọng lạnh lùng: “Đây điều mà phụ vương mong ? Anh em g.i.ế.c hại lẫn , thắng sẽ lên ngôi. Vậy thì, phụ vương ý định nhường ngai vàng ?”

Quốc vương cảm thấy lạnh toát cả .

Ông siết chặt vương trượng, chống đỡ cơ thể đang run rẩy: “Ta bao giờ nghĩ đến chuyện cho các ngươi tìm cái c.h.ế.t.”

"Thật ?" Adrian hỏi, “Vậy những con rắn, thú dữ trong phòng từ nhỏ đến lớn, phụ vương giải thích thế nào?”

Quốc vương bình tĩnh , cố gắng tìm lý do biện minh: “Đó là để ngươi trưởng thành nhanh hơn, mạnh mẽ hơn. Ngươi thấy đó, bây giờ ngươi vẫn ?”

Adrian gật đầu: “, lẽ đó là tình thương ít ỏi của cha.”

Quốc vương: “...”

Adrian còn tiếp tục tranh luận nữa.

Ánh mắt trở nên lạnh lẽo, giọng đầy sức ép: “Phụ vương tuổi lớn, nên thoái vị . Liệu phụ vương vương quốc rơi tay khác ?”

Quốc vương thấy những lời , còn mất kiểm soát như lúc .

Ông dường như lấy uy quyền của một quốc vương, ngón tay vuốt nhẹ vương trượng, sắc mặt trầm ngâm, như đang suy nghĩ điều gì.

Adrian những động tác của ông, nhíu mắt và bỗng khẽ: “Nếu phụ vương bây giờ gọi hộ vệ đây, thì cũng đừng tốn sức nữa.”

Quốc vương dừng một chút.

Lúc ông mới nhận , xung quanh im ắng đến đáng sợ.

Cung điện , ngoài con trai lớn , hình như còn ai khác.

Nhìn con trai bình thản như , dường như nắm bộ cung điện trong lòng bàn tay.

Quốc vương đột nhiên cảm thấy hoảng sợ, vương trượng tuột khỏi tay, rơi xuống đất phát tiếng vang lớn.

Trong cung điện.

Quốc vương còn tâm trí để chú ý đến vương trượng, thứ mà ông luôn giữ chặt trong tay.

Ông quanh ngai vàng, loạng choạng, hét lên: “Đội hộ vệ ? Thủ lĩnh ? Mau đây!”

Không ai trả lời.

Quốc vương ngoài điện hét lớn: “Người ! Mau gọi tể tướng đây ngay!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-ky-chu-luon-bi-buc-hon/chuong-191-lo-tay-cuop-mat-hoang-tu-cua-my-nhan-ngu-19.html.]

Vẫn ai trả lời.

Adrian thản nhiên quốc vương, nhẹ nhàng : “Tể tướng bệnh nhà, ông xin nghỉ ba ngày , phụ vương quên mất ?”

Lời khiến quốc vương cảm thấy như dội một gáo nước lạnh.

Ông đột nhiên nhận suốt bao nhiêu năm qua quá tự mãn, chịu hiểu con trai , nhận con trai trưởng thành như thế nào, nắm trong tay bao nhiêu quyền lực.

Sau một lúc lâu, quốc vương phịch xuống ngai vàng, giọng nghẹn ngào: “Sao là bây giờ?”

Adrian mỉm : “Phụ vương lý do ?”

Quốc vương ngơ ngác.

Adrian nhẹ nhàng bổ sung: “Chỉ là, phụ vương một câu sai. Ta lấy vương vị vì cưới nàng, mà chính vì cưới nàng, mới vương vị .”

Quốc vương chăm chú .

Adrian còn kiên nhẫn, tiếp tục giải thích thêm nữa.

Anh chỉ nhắc một câu: “Một thời gian nữa, chắc phụ vương cũng giải quyết chuyện chứ?”

Rồi , tiến về phía cửa cung.

Quốc vương gì.

Cho đến khi Adrian sắp bước ngoài, quốc vương mới bỗng dưng bật lớn.

“Ngươi thể cảm ơn , nếu , ngươi thể sức mạnh như hôm nay ?”

“Trời ạ, đào tạo một con quái vật như thế !”

“G.i.ế.c em, mưu hại cha, ngươi những hành động đó là tội gì ?”

“Cho dù ngươi vua của đất nước , ngươi nghĩ quần thần sẽ phục tùng ngươi ? Dân chúng sẽ tôn trọng ngươi ? Không ! Họ sẽ chỉ sống trong sợ hãi và ghét bỏ ngươi thôi!”

Adrian vẫn giữ khuôn mặt lạnh lùng, bước ngừng, như thể những lời đó chẳng ảnh hưởng gì đến .

đột nhiên, quốc vương thêm một câu:

“Vị hôn thê của ngươi, cô ngươi là một đáng sợ như ?”

Adrian dừng bước chân.

Hình ảnh cô hôm nay, với vẻ mặt hoảng hốt, bất ngờ hiện lên trong đầu .

Ánh mắt lập tức trở nên tối sầm, tay nắm chặt , giọng lạnh lẽo: “Không cần phụ vương lo lắng.”

Nói xong, mà rời .

---

Nguyên Dao ăn xong bữa tối, sô pha, chống cằm suy nghĩ m.ô.n.g lung.

Đã qua một thời gian dài mà Adrian vẫn về.

Chẳng lẽ gặp , là đang vướng chuyện gì phiền phức?

Đang lúc Nguyên Dao đang suy nghĩ, cửa phòng bỗng nhiên mở .

Cô giật , ngay lập tức dậy và về phía cửa với giọng vui vẻ: “Adrian, cuối cùng cũng trở về!”

Adrian nụ mặt cô, dừng một chút, vẻ như ngờ cô phản ứng như .

Nguyên Dao bước tới, kéo tay phòng, hờn dỗi: “Chàng lâu , sắp chán c.h.ế.t !”

Adrian để mặc cô kéo xuống sô pha, vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng, quan sát cô một cách kín đáo.

Nguyên Dao để ý đến ánh mắt của , tự nhiên lấy một quả cam từ bàn , hỏi: “Adrian, ăn cơm chiều ? Có ăn cam ?”

 

Loading...