Xuyên Nhanh: Ký Chủ Luôn Bị Bức Hôn - Chương 189: Lỡ Tay “Cướp” Mất Hoàng Tử Của Mỹ Nhân Ngư (17)

Cập nhật lúc: 2025-10-09 11:38:08
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đêm khuya, thứ yên tĩnh.

Nguyên Dao cầm theo chiếc đèn nhỏ, lén lút mở cửa phòng, ngoài một lúc.

Lúc , hành lang trong cung vắng lặng, nhưng vẫn vài thị vệ tuần tra qua thỉnh thoảng.

Cô nhớ con đường mà nguyên chủ khi trốn ngoài cung, tranh thủ lúc ai, nhanh chóng rời khỏi cửa, theo con đường trong trí nhớ mà bước .

Nửa giờ , cô thấy bức tường thành lớn mặt, phủi sạch bụi đất do dự , bước nhanh về phía khu rừng.

Ban đêm, khu rừng thật tối và cảm giác âm u.

Nguyên Dao chỉ thể dựa ánh sáng mờ mờ từ chiếc đèn nhỏ để rõ con đường chân.

, cô vẫn thường xuyên đá đá, thậm chí còn ngã nhào.

May mắn là cô mặc một chiếc áo choàng dày để chống lạnh, nên cũng thương nặng.

Cô tiếp tục sâu khu rừng.

Mặc dù ban đầu chỉ tập trung tìm kiếm nữ vu, mấy chú ý đến xung quanh, nhưng một đoạn, cô bắt đầu cảm thấy lo lắng.

Không hiểu , cô cứ cảm giác như ai đó đang theo dõi .

Đặc biệt là mỗi khi cô ngã, đằng vang lên những tiếng động lạ.

mỗi , cô chẳng thấy gì.

Nguyên Dao cố gắng trấn tĩnh, tự nhủ rằng nên nghĩ ngợi linh tinh.

thì, thế giới ma quái gì ? Có lẽ chỉ là thú rừng thôi. Nếu , chắc chắn là nữ vu, mục đích của cô cũng chính là tìm tiểu mỹ nhân ngư.

Cô tự an ủi tiếp tục bước , tìm kiếm.

Nữ vu dễ dàng để lộ nơi ở, nên mỗi khi thấy một cái hang động nào, Nguyên Dao tìm thử.

Những hang động sâu và trông vẻ nguy hiểm, Nguyên Dao nghĩ rằng chắc chắn sẽ tìm thấy nữ vu ở một trong đó.

thực tế, cô chẳng gặp nữ vu .

Cả một đêm trôi qua, cô thu hoạch gì.

Thân thể cô cũng bắt đầu mệt mỏi dần.

Khi gần sáng, Nguyên Dao thực sự thể tiếp tục nữa, bèn xuống một gốc cây, dựa đó nghỉ ngơi một lát.

khu rừng mờ mịt, cảm thấy thất vọng.

Có lẽ nữ vu thật sự ở trong khu rừng .

cũng khó tìm, còn năng lực mạnh mẽ, thể dễ dàng tìm ?

Nếu như , việc lấy giọng của tiểu mỹ nhân ngư từ nữ vu lẽ thực hiện .

Nguyên Dao ngẩng đầu lên bầu trời, lúc ánh sáng vàng nhạt bắt đầu ló dạng, cây cối xung quanh cũng dần dần rõ ràng hơn.

Chẳng bao lâu , trời sáng, đến giờ ăn sáng.

Mặc dù Lula cô thích ngủ muộn, nên sẽ phòng tìm cô, nhưng cô vẫn lo nếu chuyện bất ngờ xảy .

Nếu Lula phát hiện cô biến mất, chắc chắn sẽ gây ồn ào cả cung điện.

Nguyên Dao thở dài, tính dậy trở về cung.

ngay khi cô lên, bất ngờ xung quanh khu rừng biến mất, cây cối như tan thành sương mù, mắt cô xuất hiện một mảng cỏ xanh mướt.

Trên t.h.ả.m cỏ là một ngôi nhà gỗ nhỏ.

Một phụ nữ mặc chiếc áo choàng đen, đội mũ đen, tóc dài, đang cầm một giỏ tre đầy hoa tươi bước từ ngôi nhà gỗ đó.

vốn định theo một hướng khác, nhưng dường như đột nhiên nhận điều gì đó, dừng về phía Nguyên Dao.

Nguyên Dao ngạc nhiên.

Nữ vu t.h.ả.m cỏ, một tay nhẹ nhàng vuốt mấy đóa hoa tươi ướt, một tay quan tâm mà hỏi: “Cô nghĩ sẽ lấy giọng của Ariel về ?”

Nguyên Dao lúc đang mặt bà .

Cô trả lời câu hỏi của nữ vu, thể xuống những đóa hoa .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-ky-chu-luon-bi-buc-hon/chuong-189-lo-tay-cuop-mat-hoang-tu-cua-my-nhan-ngu-17.html.]

Cảm giác chúng trông đến mức kỳ lạ.

Nữ vu nhận ánh mắt của cô, một cách thú vị hỏi: “Muốn chúng như ?”

Nguyên Dao chớp mắt: “Vì ?”

Nữ vu nhẹ, với một giọng đầy ẩn ý: “Bởi vì chúng giống như cô, đều là những cô gái trẻ huyết mạch mạnh mẽ.”

Nguyên Dao ngạc nhiên.

Nữ vu vẻ mặt của cô một lúc, bỏ tay khỏi những đóa hoa, ánh mắt bắt đầu tập trung đ.á.n.h giá cô một cách cẩn thận.

lúc Nguyên Dao nghĩ rằng thể nữ vu sẽ lấy m.á.u của cô để đổi lấy giọng của Ariel, thì nữ vu đột ngột lên tiếng: “Tuy nhiên, cần m.á.u của cô.”

Nguyên Dao theo phản xạ hỏi: “Vậy, bà gì?”

Nữ vu với một giọng khinh bỉ: “... Không hổ là công chúa, thông minh lắm, rằng gì là miễn phí.”

Nguyên Dao để ý đến sự chế giễu trong giọng , chỉ kiên nhẫn hỏi : “Bà gì?”

Nữ vu dậy, đến mặt Nguyên Dao. Cô cúi , nhẹ nhàng chạm tay mặt cô, vuốt ve một cách sắc bén, dừng ở khóe mắt cô.

Cô híp mắt, nhẹ nhàng thổi một mặt Nguyên Dao, với giọng nhẹ nhàng: “Đôi mắt , thật sự là đôi mắt nhất mà từng thấy. Đổi nó để lấy giọng của Ariel, thế nào?”

Nguyên Dao im lặng.

… Mất đôi mắt, chắc chắn sẽ mang đến nhiều bất tiện và phiền toái.

so với việc mất mạng sống, thì vẫn còn đỡ hơn.

Nguyên Dao suy nghĩ một lúc quyết định sẽ đồng ý.

kịp gì, ánh mắt của nữ vu bỗng nhiên chuyển phía cô, dừng một chút.

Sau một lúc, nữ vu nheo mắt , vỗ vỗ vai Nguyên Dao và : “Công chúa , hãy suy nghĩ kỹ. Nếu thật sự nghĩ thông, hãy đến tìm .”

Ngay khi giọng của cô dứt, cô và ngôi nhà gỗ nhỏ lập tức biến mất.

Khi Nguyên Dao kịp hồn, cô nhận giữa mấy cây cối.

Cô vẫn còn hiểu chuyện gì xảy , thì đột nhiên một giọng quen thuộc vang lên.

Giọng chứa đựng sự nguy hiểm.

“Giữa đêm khuya, công chúa rời cung rừng , là tự tìm đường c.h.ế.t ?”

Nguyên Dao giật , vội vàng .

Adrian ngay cô, ánh mắt rời khỏi nơi nữ vu biến mất, thẳng Nguyên Dao.

Nguyên Dao ngẩn , mãi mới lấy tinh thần.

Adrian bước thêm hai bước, tiến đến gần cô.

Anh cúi xuống, ánh mắt dừng ở khóe mắt cô, trong đôi mắt một vẻ u ám khó tả.

Nguyên Dao mím môi, hỏi: “… Làm ở đây?”

Adrian nở một nụ , với giọng mỉa mai: “Công chúa ham chơi, thích chạy lung tung. Nếu cảnh giác, chừng một ngày nào đó tìm thấy nàng. Không ?”

Nguyên Dao cảm thấy chút rối rắm khi thừa nhận theo dõi cô, trong lòng khỏi cảm thấy phức tạp.

Adrian đưa tay lên, nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt trắng nõn của cô, dừng ở khóe mắt, trong mắt kìm chế cảm xúc và sự căng thẳng.

Anh mỉa mai: “Chỉ tiếc, công chúa, vì trốn khỏi , mà nàng sẵn sàng đ.á.n.h đổi cả mạng sống của .”

Nguyên Dao cảm nhận sự nguy hiểm hiện rõ mắt, theo bản năng bắt lấy tay và giải thích: “Ta …”

“Đáng tiếc, nàng uổng công .”

Anh lời giải thích của cô, ghé tai cô thì thầm, giọng nhẹ như gió: “Dù thế nào, cũng thể buông tha nàng.”

Cùng lúc đó, đặt tay cổ cô, nhẹ nhàng siết chặt một chút.

Nguyên Dao còn kịp phản ứng, thì thứ tối sầm , ý thức của cô bắt đầu mờ .

Cơ thể cô mềm nhũn, ngã về phía , Adrian nhanh chóng giữ lấy eo cô, bế cô lên, hướng về phía khu rừng mà bước .

 

Loading...