Xuyên Nhanh: Ký Chủ Luôn Bị Bức Hôn - Chương 186: Lỡ Tay “Cướp” Mất Hoàng Tử Của Mỹ Nhân Ngư (14)

Cập nhật lúc: 2025-10-09 11:38:05
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Một ngày nữa trôi qua, và hôm nay chính là ngày tiểu công chúa cưng chiều nhất của Vương quốc Watson đính hôn với hoàng tử của Vương quốc Onassis.

Toàn bộ hoàng thành đều trang hoàng lộng lẫy, khắp nơi rộn ràng khí vui mừng.

Người dân phố ai nấy đều bàn tán sôi nổi về sự kiện .

“Nhanh thật! Cứ như mới hôm qua còn nhớ ngày công chúa đời, cả hoàng thành cũng nhộn nhịp như thế !”

“Không ngờ công chúa của chúng đến tuổi kết hôn !”

“Không vị hoàng tử tuấn tú thế nào mà thể cưới công chúa xinh của chúng !”

Mel những lời bàn tán đó, sắc mặt ngày càng lạnh .

Hắn một nữa đến cổng hoàng cung, như mấy ngày , đối diện với nhóm thị vệ và :

“Ta cũng là hoàng tử Onassis! Ta gặp quốc vương của các !”

Mấy thị vệ quen mặt từ lâu, thậm chí còn chẳng buồn nhướng mày, lạnh lùng từ chối:

“Đã , nếu , hãy chứng minh phận .”

Mel trầm giọng, khuôn mặt đanh :

“Vậy thì gọi vị hôn phu của công chúa ! Anh thể xác nhận ! Ta là em trai của !”

thị vệ chỉ nhạt:

“Hoàng tử Onassis đang bận rộn chuẩn cho lễ đính hôn ngày mai, chắc chắn thời gian gặp ngươi. Tốt nhất ngươi nên rời !”

Mel siết chặt nắm đấm, trừng mắt bọn họ thật lâu, nhưng cuối cùng vẫn rời .

Đi một đoạn xa, vẫn còn tiếng thì thầm lưng:

“Hừ! Mấy kẻ rõ lai lịch cũng cung, nghĩ hoàng cung là nơi ai cũng chắc?”

Ánh mắt Mel chợt lóe lên tia lạnh lùng.

Ở góc phố gần đó, một bà cụ bán bóng bay để ý nhiều ngày nay, thấy liên tục từ chối, liền bụng giữ , an ủi:

“Chàng trai, ai cũng gặp công chúa, đừng nóng vội. Ngày mai lễ đính hôn sẽ tổ chức bên ngoài hoàng cung, ai cũng thể đến chứng kiến khoảnh khắc hạnh phúc của công chúa!”

Mel dừng bước, hỏi :

“Bà thật chứ?”

Bà cụ hiền:

“Đương nhiên ! Quốc vương của chúng luôn quan tâm đến dân chúng, mỗi khi chuyện vui như thế , đều chia sẻ với .”

Mel khẽ nheo mắt, khóe môi nhếch lên:

“Vậy thì ! Ta sẽ chờ đến ngày mai.”

Tâm trạng vui vẻ hơn, ngân nga một giai điệu nhỏ, tiếp tục về nơi ở.

ngờ, rẽ một con phố nhỏ, liền ai đó bịt miệng, lôi một con hẻm tối.

Mel trợn mắt, định phản kháng thì bất ngờ một cây gậy nện thẳng đầu.

Hắn lập tức ngất xỉu.

Không ai chuyện , bầu khí vui mừng trong thành vẫn rộn ràng như cũ.

---

Sáng sớm hôm , Nguyên Dao Lula kéo dậy khỏi giường.

Cô dụi mắt, đầy vẻ ngái ngủ, gương, để mặc Lula trang điểm cho .

Lula cô uể oải, liền trấn an:

“Công chúa, hôm nay là ngày quan trọng mà ngài mong chờ bấy lâu! Phải vui lên chứ! Chờ chút nữa trang điểm xong, đảm bảo hoàng tử Onassis sẽ mê mẩn đến choáng váng!”

Nguyên Dao: “...”

định khiến choáng váng đến mức đó .

hôm nay cũng là ngày quan trọng, cô tỉnh táo để hỏng chuyện.

Nghĩ , Nguyên Dao cố lấy tinh thần, ngẩng đầu lên, ngoan ngoãn phối hợp với Lula.

Sau khi thành lớp trang điểm tinh tế, khoác lên bộ váy đính hôn lộng lẫy, cô hít một sâu bước cửa.

Một chiếc xe ngựa phủ đầy hoa tươi đợi sẵn bên ngoài cung điện.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-ky-chu-luon-bi-buc-hon/chuong-186-lo-tay-cuop-mat-hoang-tu-cua-my-nhan-ngu-14.html.]

Lula nhẹ nhàng đỡ Nguyên Dao lên xe, :

“Công chúa, tập trung ở giáo đường để chờ ngài. Khi đến nơi, cứ theo hướng dẫn của giáo sĩ là thành nghi thức đính hôn.”

Nguyên Dao gật đầu, mỉm cảm kích:

“Cảm ơn ngươi, Lula. Hôm nay vất vả .”

Lula khẽ đỏ mắt, nhưng vẫn nhẹ:

“Chỉ cần công chúa hạnh phúc là .”

Nguyên Dao cũng đáp .

Khi cô ngay ngắn, đ.á.n.h xe liền giục ngựa, chậm rãi rời khỏi cung điện.

Xe ngựa khỏi hoàng cung, tiếng hò reo vang lên từ khắp nơi.

Hai bên đường chật kín dân, ai nấy đều vui vẻ gọi tên công chúa.

Trên phố rực rỡ sắc hoa và bóng bay, khí lễ hội tràn ngập khắp nơi.

Các nhạc công đường phố cũng tự phát chơi những giai điệu rộn ràng, khiến bầu khí càng thêm náo nhiệt.

Đến khi xe ngựa dừng giáo đường, khí càng lên đến cao trào.

Nguyên Dao bước xuống xe, ngẩng đầu giáo đường uy nghiêm mặt.

Ở đầu của giáo đường, Adrian sẵn trong bộ lễ phục sang trọng, tay cầm bó hoa, chờ đợi cô.

Nhìn bóng dáng từ xa, Nguyên Dao chợt cảm thấy chút hoảng hốt.

Trong đầu cô bỗng hiện lên một vài hình ảnh ngắn ngủi, mơ hồ như thể cô từng trải qua những khoảnh khắc đây.

Cô còn đang lơ đễnh thì Hoa Hoa vội vàng nhắc nhở:

“Dao Dao! Mau thôi! Cô đây mãi đấy!”

Nguyên Dao giật , chợt nhận xung quanh im lặng hơn hẳn.

Tất cả đều nín thở cô, lo lắng chuyện gì xảy .

Cô hít sâu một , nhẹ nhàng nâng váy lên, bước về phía .

Ngay lập tức, tiếng hoan hô bùng lên.

Nguyên Dao thấy những lời chúc phúc vang lên xung quanh, khóe môi kiềm mà cong lên.

Cô chậm rãi tiến giáo đường, từng bước một về phía Adrian, vẫn luôn kiên nhẫn chờ đợi .

Trong lòng cô lúc còn suy nghĩ gì khác, chỉ buổi lễ đính hôn diễn thật hảo, để đều cảm thấy hạnh phúc.

Khi mặt Adrian, cô nhẹ nhàng ngẩng đầu .

Adrian lúc trông ôn hòa hơn bao giờ hết, đôi mắt xanh biếc phản chiếu bóng hình duy nhất – chính là cô.

Anh mỉm dịu dàng, giọng mang theo một chút thở dài:

“Cuối cùng, công chúa cũng chính thức trở thành vị hôn thê của .”

Ánh mắt sâu thẳm đến mức khiến như cuốn , và Nguyên Dao cũng ngoại lệ.

Cô cảm nhận nhịp tim đập nhanh hơn, một cảm giác rung động khó diễn tả tràn về.

Hai má cô bất giác ửng hồng.

Adrian khẽ , giáo sĩ chính thức tuyên bố:

“Buổi lễ đính hôn giữa công chúa Watson và hoàng tử Onassis, chính thức bắt đầu!”

Dưới sự hướng dẫn của giáo sĩ, cả hai thành các nghi thức và trao nhẫn đính hôn cho .

Khi giáo sĩ tuyên bố họ chính thức trở thành một đôi, pháo hoa nổ vang trời, tiếng nhạc cũng rộn ràng khắp nơi.

Nguyên Dao tựa bên Adrian, đôi mắt cong cong đang vây quanh giáo đường.

ngay lúc , khóe mắt cô chợt bắt gặp một hình bóng quen thuộc – một cô gái với mái tóc đỏ rực rỡ đang ở cửa giáo đường.

Cô gái đang về phía họ với ánh mắt mơ hồ, dường như hiểu chuyện gì đang xảy .

Cơ thể Nguyên Dao khẽ cứng .

Adrian nhận sự khác thường của cô, liền cúi xuống hỏi nhỏ:

“Công chúa, nàng thế?”

Nguyên Dao mím môi, lảng tránh ánh của , cố gắng nở nụ :

“Không gì, chỉ là mệt thôi.”

 

Loading...