Xuyên Nhanh: Ký Chủ Luôn Bị Bức Hôn - Chương 185: Lỡ Tay “Cướp” Mất Hoàng Tử Của Mỹ Nhân Ngư (13)

Cập nhật lúc: 2025-10-09 11:38:04
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lula giúp Nguyên Dao chải tóc, tò mò hỏi:

“Hôm nay công chúa dậy sớm , chuyện quan trọng gì ?”

Nguyên Dao lúng túng đáp:

“Ừm... Từ khi về đây, đến thăm phụ vương và mẫu hậu nào, thật gì chút nào. Nên hôm nay đến gặp họ một chút.”

Lula , lập tức hiểu ngay:

“Công chúa hỏi chuyện hôn sự của và hoàng tử Onassis đúng ?”

Nguyên Dao: “...”

Biết ngay là qua mắt Lula mà!

Cô thở dài, gật đầu thừa nhận.

Nhìn vẻ mặt lo lắng của Nguyên Dao, Lula cũng nỡ cản, chỉ nhẹ nhàng nhắc nhở:

“Công chúa thể , nhưng thần mấy ngày nay Quốc vương và Hoàng hậu bận, e là chắc gặp họ .”

Nguyên Dao ngạc nhiên:

“Bận ?”

Lula chỉnh tà váy cho cô, mỉm :

“Cũng thể giờ họ rảnh . Công chúa cứ thử xem .”

như Lula , khi Nguyên Dao đến cung điện của Hoàng hậu, thị nữ ở cửa thông báo rằng hôm nay Hoàng hậu cùng Quốc vương ngoài, khi nào mới về.

Nguyên Dao thất vọng tràn trề, đành về.

Đi một đoạn, cô bỗng nhiên dừng .

Nếu thể hỏi trực tiếp Quốc vương và Hoàng hậu, cô chỉ còn cách tìm Adrian để hỏi tình hình.

Nghĩ , cô cũng chẳng quan tâm đến việc hứa với Colt là sẽ ngoan ngoãn ở yên trong cung. Cô lập tức xoay , hướng về cung điện của Adrian mà .

lạ một điều, Adrian ở đó.

Cô gõ cửa hồi lâu nhưng ai trả lời.

Nguyên Dao đến khu vườn cung điện, định chờ một lát, nhưng chờ mãi cũng thấy ai xuất hiện.

Nỗi lo lắng trong cô ngày càng lớn hơn.

Không lẽ Quốc vương và Hoàng hậu thật sự đồng ý hôn sự của cô với Adrian, lặng lẽ đuổi mất?

Nguyên Dao thấp thỏm, yên, cứ qua ngừng.

Cô đang băn khoăn nên ngoài thành để tìm gặp Quốc vương và Hoàng hậu thì phía bỗng vang lên một giọng quen thuộc.

“Công chúa?”

Nguyên Dao sững , lập tức đầu . Khi thấy Adrian, cô mừng rỡ reo lên:

“Adrian! Chàng !”

Adrian thoáng ngạc nhiên khi thấy cô, nhưng ngay đó, khóe môi cong lên thành một nụ .

Anh bước đến gần cô, ánh mắt tràn đầy ý :

“Công chúa đến tìm , là vì lo rời ?”

Nguyên Dao chớp chớp mắt, chút hổ, vội vàng đổi chủ đề:

“Vậy nãy ?”

Adrian truy hỏi mà chỉ nhẹ nhàng trả lời:

“Hôm nay Quốc vương mời ngoài, mới trở về thôi. Xin để công chúa chờ lâu.”

Nghe , Nguyên Dao nhíu mày khó hiểu:

“Chàng cùng phụ vương và mẫu hậu ?”

Rồi như chợt nhớ điều gì đó, cô mở to mắt, lo lắng hỏi:

“Họ khó ? Có gì về việc đồng ý hôn sự của chúng ?”

Nhìn dáng vẻ lo lắng của cô, Adrian nhịn bật :

“Không , công chúa yên tâm.”

“Vậy...”

Nguyên Dao vẫn còn chút băn khoăn.

Adrian kiên nhẫn giải thích:

“Chúng chỉ xem một cuộc thi săn bắn. Quốc vương kiểm tra xem đủ khả năng bảo vệ công chúa .”

Nguyên Dao đờ .

Adrian cô một lúc lâu, ánh mắt dịu dàng.

“Công chúa, đừng lo lắng nữa. Ta nhất định sẽ giải quyết chuyện thỏa.”

---

Sau khi trở về cung điện của lâu, Nguyên Dao bất ngờ nhận tin từ Lula:

“Quốc vương và Hoàng hậu mời công chúa đến dùng bữa tối.”

Vừa xong, Nguyên Dao suy nghĩ gì thêm, lập tức xách váy chạy vội ngoài.

Quốc vương và Hoàng hậu đang bên bàn ăn, từ xa thấy Nguyên Dao chạy vội đến.

Hai , trong lòng hiểu rõ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-ky-chu-luon-bi-buc-hon/chuong-185-lo-tay-cuop-mat-hoang-tu-cua-my-nhan-ngu-13.html.]

Từ khi nào cô con gái bé bỏng của họ sốt sắng gặp cha như ?

Hoàng hậu khẽ lắc đầu, bất lực :

“Amino, chạy chậm thôi, coi chừng ngã đấy!”

Nguyên Dao lập tức giảm tốc độ, khom chống tay lên đầu gối, thở hổn hển.

Đợi nhịp thở định , cô mới chỉnh váy bước đến mặt họ, cúi chào:

“Phụ vương, mẫu hậu.”

Hoàng hậu con gái, cảm thấy chuyến , cô dường như trưởng thành hơn một chút.

Dù khuôn mặt vẫn còn nét trẻ con, nhưng ánh mắt và cách cư xử trầm hơn .

Người thể khiến cô đổi như , e rằng chỉ trai ưu tú đó mà thôi.

Hoàng hậu mỉm dịu dàng:

“Được Amino, cần quá khách sáo. Mau xuống .”

Nguyên Dao ngoan ngoãn gật đầu.

Khi cô xuống, thị nữ liền mang từng món ăn phong phú lên bàn.

Vừa cắt bít tết, Nguyên Dao lén quan sát sắc mặt của Quốc vương và Hoàng hậu.

hai họ vẫn giữ thái độ như bình thường, gì đặc biệt cả.

Ngay cả những câu chuyện trong bữa ăn cũng chẳng gì mới mẻ, những chủ đề cô mấy hứng thú.

Đợi đến khi gần ăn xong, Nguyên Dao nhịn nữa, liền lên tiếng:

“Phụ vương, mẫu hậu, chuyện hôn ước giữa con và hoàng tử Onassis...”

Quốc vương bỗng nhiên buông d.a.o nĩa, lấy khăn ăn lau miệng.

Nguyên Dao lập tức im bặt.

động tác của ông, nhất thời đoán ý tứ .

Hoàng hậu liếc Quốc vương một cái đầy bất lực, đó cũng đặt d.a.o nĩa xuống, ánh mắt dịu dàng Nguyên Dao:

“Amino, con thật sự thích hoàng tử Onassis ?”

Nguyên Dao giật , chột .

Cô cúi mắt né tránh ánh của Hoàng hậu, đó nhẹ nhàng gật đầu, khẽ :

“Con đính hôn với , mẫu hậu.”

Hoàng hậu thở dài, gì thêm.

Lúc , Quốc vương – nãy giờ vẫn im lặng – lên tiếng.

Ánh mắt ông sắc bén, giọng uy nghiêm:

“Đính hôn thì . nếu kết hôn, đợi đến khi lên ngôi. Nếu , con sẽ chờ bao lâu ? Có thể vài năm, thậm chí đến lúc đó con trở thành cô gái lỡ thì, chẳng ai thèm cưới nữa. Con vẫn chứ?”

Nguyên Dao lập tức gật đầu do dự:

“Con chấp nhận, phụ vương.”

Quốc vương , ngón tay gõ nhẹ lên bàn, trầm ngâm một lúc sang hỏi Hoàng hậu:

“Vậy cứ theo kế hoạch đó, tổ chức lễ đính hôn thứ Hai tuần ?”

Hoàng hậu mỉm :

“Ta cũng thấy như .”

Nguyên Dao chớp mắt, hiểu chuyện gì đang xảy .

Sao bỗng nhiên ngay cả ngày đính hôn cũng quyết định xong ?

Nhìn vẻ mặt ngây ngô của cô, Hoàng hậu bật :

“Sao tự nhiên ngớ thế? Không con luôn nhanh chóng đính hôn ?”

Nguyên Dao phản ứng , mặt lập tức lộ rõ sự vui mừng:

“Vậy là... phụ vương, mẫu hậu đồng ý ?”

Hoàng hậu lắc đầu nhẹ:

“Không đồng ý thì thể đây? Ta còn sợ con bỏ trốn theo mất thôi!”

Nguyên Dao: “...”

đến mức đó

vẻ Hoàng hậu chỉ đùa một chút mà thôi.

Sau bữa tối, Hoàng hậu kéo tay cô, dặn dò:

“Mọi thứ chuẩn xong. Giờ con chỉ cần yên tâm chờ đến lễ đính hôn, đừng chạy lung tung nữa.”

Nguyên Dao ngoan ngoãn gật đầu.

Hoàng hậu dịu dàng xoa đầu cô, ánh mắt đầy yêu thương:

“Amino của , cuối cùng cũng trưởng thành .”

Nguyên Dao vẻ dịu dàng , trong lòng bỗng dâng lên cảm giác xót xa.

Cảm giác như... thực sự sắp lấy chồng .

Cô cúi nhẹ mắt.

Chỉ hy vọng tất cả, họ sẽ trách cô mà thôi.

 

Loading...