Xuyên Nhanh: Ký Chủ Luôn Bị Bức Hôn - Chương 180: Lỡ Tay “Cướp” Mất Hoàng Tử Của Mỹ Nhân Ngư (8)

Cập nhật lúc: 2025-10-09 11:37:59
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nguyên Dao suy nghĩ về buổi sáng trong phòng Adrian, luôn cảm thấy gì đó .

Cô liếc Hoa Hoa, hỏi: “Mi cảm thấy ngài đối xử với quá ?”

Tốt đến mức cô cảm thấy một chút áy náy.

Hoa Hoa trả lời một cách mơ hồ, “Cô là vị hôn thê của ngài , là ân nhân cứu mạng của ngài , đối xử với cô là chuyện bình thường mà.”

Nguyên Dao im lặng một chút.

Cũng đúng.

là hôn ước giữa họ thực sự hiệu lực, nhưng với , thứ lẽ thật sự nghiêm túc.

Nguyên Dao càng cảm thấy áy náy hơn.

lừa dối trong hai chuyện lớn. Dù giải thích , chắc chắn sẽ khó mà chấp nhận ngay .

Hoa Hoa vẻ mặt rối rắm của cô, nhịn an ủi, “Thôi , chuyện gì đến tính! Cô vẫn luôn ?”

Nguyên Dao bỗng nhận .

.

Chỉ cần thành nhiệm vụ là xong, tại suy nghĩ nhiều như ?

Đây cũng là cách cô thường .

Nguyên Dao rõ tại như , nhưng khi Hoa Hoa nhắc nhở, cô thể nhận rằng chỉ cần thành nhiệm vụ càng sớm, với , đó mới là cách nhất để kết thúc thứ và đưa thứ trở đúng hướng.

Còn về chuyện mắt, cô vẫn cố gắng tránh tiếp xúc nhiều với .

Một lúc , Lula đến để trang điểm cho Nguyên Dao.

Lula buông mái tóc xoăn mềm mại màu nâu hạt dẻ của cô , để lộ chiếc cổ dài trắng ngần, đeo cho cô một chiếc vương miện tinh xảo, khiến cô trông giống như một công chúa thực sự.

Sau đó, Lula trang điểm cho cô một cách tinh tế, cô trông trưởng thành hơn một chút.

Khi trang điểm xong, Nguyên Dao gương và khỏi ngạc nhiên.

thể tưởng tượng rằng khi gương mặt còn vẻ trẻ con, cô sẽ trở thành phụ nữ quyến rũ và xinh đến mức nào.

Lula giúp cô mặc một chiếc váy lộng lẫy.

Thật thể phủ nhận, chiếc váy thật sự phức tạp.

Nguyên Dao cảm thấy như đang mặc hàng tá lớp đồ, trong khi Lula cứ tiếp tục lấy thêm từng món đồ mới mặc cho cô.

Cô cảm thấy càng ngày càng nặng, nhịn hỏi: “Còn bao nhiêu món nữa ?”

Lula vội vàng an ủi: “Nhanh thôi! Công chúa chịu khó một chút!”

Sau đó, cô khoác chiếc áo ngoài cuối cùng lên Nguyên Dao, dùng đai lưng siết chặt, eo cô càng thon gọn hơn.

Nguyên Dao hít một sâu, trong lòng cảm thấy may mắn là cô từ chối Lula mang cơm trưa cho cô.

Khi thứ xong, Nguyên Dao gương và thấy giống như một con búp bê phương Tây xinh . Cô cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.

Khi chuẩn dự tiệc, Lula dặn dò cô ngừng, “Dù công chúa yêu, nhưng đừng từ chối khi các vương tử khác mời khiêu vũ nhé!”

Nguyên Dao vẻ lo lắng của cô, thở dài một cái, “Ta , ngươi yên tâm.”

Vũ hội chính thức bắt đầu khi mặt trời lặn.

Khi Nguyên Dao đến nơi, khí trong đại sảnh sôi động. Âm nhạc vui tươi từ ban nhạc vang lên, các vương tử và công chúa từ các quốc gia khác bắt đầu bước sân nhảy.

Không khí cực kỳ náo nhiệt.

Khi Nguyên Dao và Colt cùng bước , bầu khí càng thêm sôi động.

Vài vị vương tử bắt đầu chú ý đến Nguyên Dao.

, hôm nay cô trang điểm và ăn mặc còn lộng lẫy hơn .

Nguyên Dao đoán rằng việc Colt vội vã tìm cho cô một vị hôn phu mới khiến Lula trang điểm cho cô cầu kỳ như .

Nguyên Dao cảm thấy một chút bất đắc dĩ trong lòng.

Khi Colt rời , một vài vương tử bắt đầu xôn xao, nghĩ đến việc mời Nguyên Dao khiêu vũ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-ky-chu-luon-bi-buc-hon/chuong-180-lo-tay-cuop-mat-hoang-tu-cua-my-nhan-ngu-8.html.]

Vị đầu tiên là Brett.

Lúc , trong ánh mắt của Nguyên Dao chỉ là sự kinh ngạc và ngưỡng mộ.

Anh bước tới mặt cô, cố gắng kiềm chế sự phấn khích trong lòng, giơ tay , lịch sự hành lễ: “Công chúa Watson, thể mời nàng khiêu vũ một điệu ?”

Vì sáng nay dịp “gặp mặt” cô, Nguyên Dao từ chối.

gật đầu, đó đưa tay , để nắm lấy.

Brett nở nụ rạng rỡ.

Anh dẫn cô sân nhảy.

Lúc , điệu nhạc sôi động như , mà tiết tấu nhẹ nhàng và chậm rãi.

Nguyên Dao chỉ cần bước theo , đôi chân di chuyển là đủ.

Tuy nhiên, cô vẫn cảm thấy chút gượng gạo.

Dù cô mang găng tay, nhưng cái nóng từ lòng bàn tay vẫn truyền đến tay cô, khiến cô cảm thấy thoải mái.

Điều thật kỳ lạ.

Khi Adrian nắm tay cô ban sáng, cũng bàn tay ấm áp như , nhưng khiến cô cảm thấy lạ lẫm thoải mái chút nào.

Giống như là một sự thích ứng tự nhiên.

Nguyên Dao bỗng nhiên ngẩn .

Cô lơ đãng một chút, bước chân liền loạng choạng, may dẫm lên chân của Brett.

Cô ngay lập tức lấy bình tĩnh, dừng , khuôn mặt đầy áy náy: “Xin , cố ý dẫm lên ngài.”

Brett, với vẻ lịch sự, : “Không , công chúa, ngài cứ yên tâm.”

Nguyên Dao thở phào nhẹ nhõm.

Lúc , điệu nhạc đầu tiên kết thúc.

Nguyên Dao định lợi dụng thời gian để rời , nhưng ngờ Brett vẫn buông tay cô.

Anh nhẹ, cô đầy dịu dàng: “Nếu công chúa cảm thấy cần xin , bằng chúng khiêu vũ thêm một điệu nữa nhé?”

Nguyên Dao: “...”

kịp từ chối, thì điệu nhạc vui tươi vang lên.

Brett liền nhanh chóng kéo cô một vòng xoay, bắt đầu điệu vũ tiếp theo.

Họ tiếp tục nhảy thêm hai điệu, và dĩ nhiên, họ thu hút sự chú ý của hầu hết trong hội trường.

Cuối cùng, trai cao lớn trai và cô gái xinh , duyên dáng, vô cùng xứng đôi.

Mọi xung quanh khỏi vỗ tay tán thưởng.

Ở một góc xa, Colt cảnh , gật đầu hài lòng.

Tuy nhiên, trong mắt những khác, cảnh tượng đẽ càng thêm chói mắt.

Adrian bên ngoài hội trường, mắt hẹp , về phía đôi vũ công ở giữa sàn nhảy.

Anh với giọng mấy vui vẻ: “Người là ai?”

Ellen bên cạnh ngạc nhiên khi câu hỏi .

Chờ đến khi Adrian liếc một cái sắc lạnh, Ellen mới phản ứng, vội vàng trả lời: “Đó là vương tử Williams.”

Adrian nhẩm tên : “Williams?”

Ellen gật đầu, đó lo lắng : “Điện hạ, sức khỏe của ngài vẫn hồi phục , ngài ngoài lâu như , còn gần gió, sợ là sẽ l..m t.ì.n.h trạng bệnh thêm nặng.”

Adrian lạnh lùng cắt ngang: “Ta khá hơn .”

Ellen vẫn tin, : “Không thể nào! Thần bác sĩ , hôm qua và hôm nay ngài còn thể rời khỏi giường nữa.”

Adrian im lặng một lúc, đáp .

Chờ đến khi điệu nhạc kết thúc, Nguyên Dao rời khỏi sân nhảy và về phía trai trẻ đang say mê ngắm cô, Adrian mới lên tiếng hỏi: “Nàng hôm nay còn khỏi phòng ?”

 

Loading...