Xuyên Nhanh: Ký Chủ Luôn Bị Bức Hôn - Chương 176: Lỡ Tay “Cướp” Mất Hoàng Tử Của Mỹ Nhân Ngư (4)

Cập nhật lúc: 2025-10-09 11:37:55
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lula sững một chút, đó đồng tình :

“Công chúa đến phòng hoàng tử Onassis nữa ?”

Nguyên Dao sốt ruột:

“Chuyện đó quan trọng! Quan trọng là mau tìm bác sĩ, tình trạng của hoàng tử nghiêm trọng!”

Lula chần chừ giây lát mới gật đầu:

“Được, thần sẽ ngay. Công chúa đợi một chút.”

Nói xong, cô vội vàng xoay rời .

Nguyên Dao phòng Adrian, định kéo lên giường .

ai giúp, mà với hình nhỏ bé của cô, thể nhấc nổi một đàn ông cao lớn như .

Cô cố gắng nhiều kéo , thậm chí còn khiến ngã xuống đất thêm mấy .

Kết quả, vài chật vật, cuối cùng cô cũng đưa Adrian lên giường. vì mất thăng bằng, cô cũng ngã nhào theo, đè lên .

Sau hàng loạt cú va đập, vật nặng đè lên, dù sốt cao đến , Adrian cũng tỉnh .

Anh lờ mờ mở mắt, đập mắt là khuôn mặt gần trong gang tấc của Nguyên Dao.

Anh sững sờ, giọng khàn khàn, còn chút mơ hồ:

“...Công chúa?”

Nguyên Dao vốn còn đang lúng túng, nhưng thấy giọng , lập tức vui mừng:

“Ngài tỉnh !”

Adrian chớp mắt, ánh mắt chậm rãi dịch từ khuôn mặt cô xuống mái tóc rối bời, tiếp tục xuống tay cô.

Đôi mắt động, khóe môi dường như cũng khẽ run:

“Công chúa, đây là...”

Nguyên Dao theo ánh mắt xuống, lúc mới nhận vẫn đang đè lên , cả cơ thể dính sát .

Hai tay cô còn vô thức túm lấy chiếc nơ n.g.ự.c , trông như đang định cởi quần áo .

Cô lập tức cứng đờ.

Không khí bỗng trở nên quái lạ.

Vài giây , Adrian khẽ ho một tiếng, giọng khàn khàn:

“Công chúa, thật nàng cần gấp như ...”

Nguyên Dao: “...”

Mặt cô lập tức đỏ bừng, vội vàng bật dậy, chân tay luống cuống qua một bên, cố gắng giải thích:

“Ta cố ý! Ta thấy ngài ngất xỉu, đưa lên giường. ngài nặng quá... đỡ nổi.”

Adrian xong, im lặng một lúc khẽ bất đắc dĩ:

“Ừm, là của . Ta chỉ định xuống giường uống nước, ngờ ngất. Làm em lo lắng .”

Nguyên Dao lắc đầu:

“Ngất xỉu là chuyện thể kiểm soát. Điều đó chứng tỏ bệnh của ngài vẫn khỏi hẳn.”

Nói , cô bước lên một bước, quan tâm hỏi:

“Ngài còn thấy khó chịu ?”

Adrian nhíu mày, cảm nhận một chút :

“Có đau đầu.”

Nguyên Dao lập tức nghiêm túc:

“Có lẽ ngài vẫn còn sốt, nên mới đau đầu.”

Adrian cử động một chút, đưa tay sờ đầu, khó hiểu :

cảm thấy gáy còn đau hơn... lưng cũng nhức.”

Nguyên Dao sững , lập tức chút chột .

Chẳng lẽ... do cô kéo ngã mấy ?

Adrian thấy biểu cảm kỳ lạ của cô, cô đang nghĩ gì, chỉ tưởng cô lo lắng cho nên mỉm nhẹ nhàng:

“Chắc là do bệnh khỏi hẳn thôi. Xin , nàng lo lắng.”

Nguyên Dao hổ, khẽ ho hai tiếng, tùy tiện phủi váy cho bớt nhăn, cố gắng giữ vẻ bình tĩnh:

“Không . Ngài là vị hôn phu của , cần khách sáo.”

Rõ ràng bản cô cũng đang luống cuống, nhưng vẫn cố gắng giữ phong thái cao quý của một công chúa, như thể che giấu điều gì đó.

Adrian cô một lúc, khẽ cong khóe môi:

“Công chúa đúng.”

May mà lúc , Lula cuối cùng cũng đưa bác sĩ đến, kịp thời giải cứu Nguyên Dao khỏi bầu khí kỳ lạ .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-ky-chu-luon-bi-buc-hon/chuong-176-lo-tay-cuop-mat-hoang-tu-cua-my-nhan-ngu-4.html.]

Bác sĩ kiểm tra cho Adrian một lúc, đó kê t.h.u.ố.c dặn dò:

“Do nhiễm lạnh nên chút sốt nhẹ. Hoàng tử nên ngoài nữa, hãy nghỉ ngơi thật .”

Adrian gật đầu đồng ý.

Sau khi bác sĩ rời , Nguyên Dao giúp mang bữa tối và bình nước bàn đặt lên tủ đầu giường, xuống ghế bên cạnh, nghiêm túc dặn dò:

“Có gì cần thì cứ với , sẽ sắp xếp giúp. Đừng tự gì cả, kẻo bệnh nặng thêm.”

Adrian cô với vẻ mặt nghiêm túc mà nhịn bật :

“Vậy thì cảm ơn công chúa.”

Nguyên Dao phẩy tay, tự tin :

“Không cần khách sáo! Cứ coi như đây là nhà của !”

Lula một bên cô mãi chịu rời , trong lòng sốt ruột, cuối cùng nhịn lên tiếng nhắc nhở:

“Công chúa, khuya lắm . Nếu ngài về phòng, hoàng tử Colt chắc chắn sẽ tìm đến đấy!”

Nguyên Dao: “...”

bất đắc dĩ sự cẩn trọng của Lula, nhưng cũng hiểu rằng ở đây đủ lâu.

Để tránh thật sự khiến Colt nổi giận, cô quyết định theo lời Lula, dậy với Adrian:

“Vậy nhé, nghỉ ngơi cho .”

Adrian gật đầu.

khi cô đến cửa, đột nhiên gọi .

Nguyên Dao đầu, liền thấy mỉm dịu dàng , ánh mắt sâu thẳm như cuốn lấy cô.

Giọng trầm ấm vô cùng:

“Công chúa, ngủ ngon.”

“...”

Nguyên Dao cảm thấy mặt nóng lên.

Cô lúng túng đáp qua loa nhanh chóng rời .

Sau khi cô khỏi, nụ mặt Adrian cũng dần thu .

Anh giường, bữa tối nguội tủ đầu giường hồi lâu, mới đưa tay định lấy.

đúng lúc đó, cửa phòng bất ngờ mở .

Ellen mang theo một phần bữa tối khác, thở hổn hển ở cửa, khuôn mặt đầy áy náy:

“Hoàng tử Adrian, thần ngài ngất xỉu! Thần thật sự tròn bổn phận, đáng tội c.h.ế.t!”

Adrian rút tay về, thản nhiên :

“Không . Ngươi tiếp tục tìm Mel , mấy ngày tới cần ở bên cạnh .”

Ellen sững , vẻ vẫn còn lo lắng:

...”

Anh bỗng dưng ngừng .

Bởi vì lúc , ánh mắt cũng chạm phần bữa tối tủ đầu giường.

Ngay lập tức, vẻ mặt Ellen trở nên kinh ngạc:

“Đây là do công chúa Watson mang đến ?”

Adrian phủ nhận.

Thấy , Ellen lập tức thở phào nhẹ nhõm, đó tươi:

“Công chúa thật sự quan tâm đến ngài.”

Adrian khẽ cong khóe môi, trong mắt ánh lên chút ấm áp.

---

Sau khi trở về phòng, mặt Nguyên Dao vẫn còn nóng bừng.

xuống giường, giơ tay quạt quạt hai bên mặt, đợi đến khi cảm giác nóng dần dịu , mới hỏi Hoa Hoa:

“Ta thực sự đính hôn với ngài ?”

Thật , lý do cô với Adrian lúc hẳn là bịa đặt.

Ngài ... đúng là quá trai.

Khoảng cách gần như , vẻ đó khiến cô chút choáng váng, đến bây giờ vẫn hồn nổi.

Hoa Hoa vui vẻ reo lên:

“Tất nhiên ! Cô đính hôn với ngài thì mỹ nhân ngư mới thể lên bờ chứ!”

 

Loading...