Xuyên Nhanh: Ký Chủ Luôn Bị Bức Hôn - Chương 171: Phiên Ngoại

Cập nhật lúc: 2025-10-09 11:37:49
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau , Nguyên Dao mới chuyện của Hoàng Vũ Thạch thực là do Giang Tuấn giở trò.

Ban đầu, Giang Tuấn luôn tìm cách chơi Kỷ Ngộ nhưng thể tìm điểm yếu. Nghĩ tới nghĩ lui, quyết định nhắm Nguyên Dao.

Hắn tính toán kỹ.

Nếu kỳ thi biện luận xảy sai sót, Nguyên Dao chắc chắn sẽ tìm giúp đỡ. Lúc đó, thể yêu cầu cô chia tay với Kỷ Ngộ. Còn nếu cô tự gánh hậu quả, vị trí trưởng ban tuyên truyền của cô cũng sẽ giữ nữa.

ngờ rằng Kỷ Ngộ sức ảnh hưởng lớn đến , chỉ cần một chút giải quyết xong chuyện .

Giang Tuấn tức giận, càng cam tâm.

kịp thực hiện thêm kế hoạch nào khác, diễn đàn trường đột nhiên xuất hiện một bài bóc trần hàng loạt việc sai trái của trong suốt một năm qua, lợi dụng quyền hạn của hội học sinh để trục lợi.

Mọi đều Giang Tuấn giở trò, nhưng ai ngờ mức độ nghiêm trọng đến .

Dư luận lập tức bùng nổ.

Lần , dù dìm xuống cũng .

Không lâu , thêm một bài mới, liệt kê danh sách những giảng viên từng nhận hối lộ từ Giang Tuấn trong suốt mấy năm qua, trong đó cả Hoàng Vũ Thạch.

Chuyện thậm chí còn lan cả các trang mạng xã hội bên ngoài, khiến cư dân mạng quốc một phen xôn xao.

Ban đầu, ban lãnh đạo nhà trường nghĩ đây chỉ là mâu thuẫn giữa sinh viên với , nhưng đến mức thì thể ngơ nữa. Họ bắt đầu điều tra diện vụ việc.

Kết quả, Giang Tuấn – sinh viên năm cuối – đuổi học.

Những giảng viên liên quan cũng xử lý thích đáng.

Bố của Giang Tuấn nhiều chạy vạy, hy vọng thể giữ bằng nghiệp cho con trai.

ngờ, chính ông cũng điều tra vì tình nghi tham nhũng và nhận hối lộ. Sau đó, ông hội đồng quản trị công ty sa thải.

Từ đó, Giang Tuấn biến mất khỏi Z Đại.

đó là chuyện về .

Hiện tại, Nguyên Dao đang trong một quán ăn gần trường, cùng các đàn em trong ban tuyên truyền tổ chức tiệc mừng.

Mọi ai nấy đều hào hứng, nhất là khi nhắc đến phận của Kỷ Ngộ.

“Nhờ bạn trai chị mà kỳ thi biện luận mới thành công như đó!”

! Không ngờ Kỷ đại thần là cháu trai cựu hiệu trưởng, trời ơi!”

Nguyên Dao chỉ mỉm lắng , trong lòng thở dài.

Hôm qua, ngay khi cuộc thi kết thúc, đúng như cô dự đoán, diễn đàn trường chỉ bài bàn tán về phận của Kỷ Ngộ, mà còn cả chuyện cô từng mắt gia đình .

Thế mà khởi xướng chẳng hề thấy , thậm chí còn vui vẻ nâng ly chúc mừng:

“Chúc chị và Kỷ đại thần sớm ngày kết hôn, trăm năm hạnh phúc!”

Nguyên Dao: “...”

Cô cố gắng nặn một nụ :

“Cảm ơn.”

Sau đó, cô cầm ly rượu lên uống một ngụm.

Vừa uống xong, một đàn em khác nhanh chóng rót thêm đầy ly cho cô.

lúc , điện thoại bàn rung lên.

Nguyên Dao mở xem thử.

Kỷ Ngộ: “Đừng uống nhiều, lát nữa đến đón em.”

Nguyên Dao nhịn nhắn :

“Tửu lượng của em cũng tệ .”

Chỉ vài giây , Kỷ Ngộ trả lời ngay, vỏn vẹn ba chữ:

“Em chắc chứ?”

Nguyên Dao: “...”

Nghĩ đến say rượu, cô thể phản bác, đành nhắn :

“Em sẽ cố gắng tiết chế.”

Vừa đặt điện thoại xuống, một đàn em khác mang rượu đến.

Nhìn ánh mắt mong đợi của cô bé, Nguyên Dao nỡ từ chối, đành nâng ly lên một nữa.

Khi Kỷ Ngộ đến đón Nguyên Dao, thấy cô đang lặng lẽ bàn ăn, cúi đầu im lặng.

Anh thở phào nhẹ nhõm.

Mấy trong ban tuyên truyền thấy thì chào hỏi.

Kỷ Ngộ gật đầu chào , đó đến bên cạnh Nguyên Dao, nhẹ giọng hỏi: “Ăn xong ?”

Nghe thấy giọng , Nguyên Dao chậm rãi ngẩng đầu lên, ngơ ngác chằm chằm mặt .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-ky-chu-luon-bi-buc-hon/chuong-171-phien-ngoai.html.]

Kỷ Ngộ thấy ánh mắt cô phần đờ đẫn, chần chừ gọi: “Nguyên Dao?”

Cô chớp mắt chậm rãi, như thể hồn. ngay giây tiếp theo, cô đột nhiên bật dậy khỏi ghế, nhào lòng , rạng rỡ, giọng ngọt ngào: “Kỷ Ngộ! Anh đến !”

“...”

Cả bàn im bặt, ai nấy đều hít một .

Kỷ Ngộ theo phản xạ ôm lấy cô, nhưng chân mày khẽ giật.

Anh liếc những ánh mắt kinh ngạc xen lẫn tò mò xung quanh, lập tức cúi đầu, ấn mặt cô n.g.ự.c , kéo áo khoác che nhanh chóng dẫn cô ngoài.

Nguyên Dao ôm chặt chịu buông, còn lầm bầm: “Kỷ Ngộ! Sao quan tâm đến em nữa!”

Kỷ Ngộ bất đắc dĩ, dịu giọng dỗ dành: “Em say , về nhà nhé?”

Nguyên Dao chớp mắt, xong thì càng tươi, gật đầu thật mạnh: “Được!”

Trước ánh kỳ quặc của , Kỷ Ngộ dắt cô rời khỏi quán.

Anh yên tâm để cô về ký túc xá một , nên quyết định đưa cô đến căn hộ ngoài trường.

Không ngờ, cửa, cô gái ngoan ngoãn suốt cả chặng đường bất ngờ… trỗi dậy.

Không lấy sức lực từ , cô đẩy ép sát tường, hai tay ôm lấy mặt , chằm chằm thốt lên đầy kinh ngạc: “Kỷ Ngộ! Anh trai quá!”

Kỷ Ngộ đôi mắt long lanh của cô, cảm giác cả như cô ‘điểm huyệt’.

Anh cố gắng giữ bình tĩnh, nghiến răng hỏi: “Em đang ?”

Nguyên Dao chẳng hiểu gì cả.

Cô trượt tay từ mặt xuống, vòng ôm lấy eo , áp mặt n.g.ự.c , hít hà một xuýt xoa: “Người cũng thơm quá!”

“...”

Kỷ Ngộ im lặng vài giây, bất ngờ bế thốc cô lên, sải bước về phía phòng ngủ.

Nguyên Dao nhấc bổng lên trung, theo bản năng ôm lấy cổ , miệng vẫn ríu rít: “Kỷ Ngộ Kỷ Ngộ! Anh định đưa em ?”

Giọng Kỷ Ngộ trầm thấp đầy ẩn ý: “Ngủ.”

Nguyên Dao ngẩng đầu đường nét cằm sắc sảo của , chớp chớp mắt hỏi: “Anh ngủ chung với em ?”

Kỷ Ngộ trả lời.

Trước khi cô kịp hỏi , nhẹ nhàng đặt cô xuống giường.

Nằm chiếc giường mềm mại êm ái, khác hẳn với chiếc giường cứng nhắc ở ký túc xá, Nguyên Dao sung sướng lăn một vòng, sờ tới sờ lui, phấn khích : “Là giường! Em thích giường nhất!”

Nói , cô kéo chăn định quấn .

Ai ngờ, chạm mép chăn, cổ tay Kỷ Ngộ giữ chặt, tấm chăn cũng giật .

Nguyên Dao xụ mặt, uất ức định kéo chăn , nhưng ngay đó, Kỷ Ngộ cúi xuống, nghiêng đầu khóa chặt môi cô.

Mọi lời phản đối đều nuốt trọn.

---

Sáng hôm , khi tỉnh , ký ức hỗn loạn của đêm qua lập tức ùa về trong đầu.

Nguyên Dao sững sờ trợn tròn mắt, theo bản năng vén chăn kiểm tra chính .

Cũng may… vẫn còn mặc đồ.

Khoan … nhưng hình như quần áo của cô?

Cô còn kịp phản ứng, bàn tay đang ôm eo cô đột nhiên cử động, chậm rãi di chuyển lên , bắt đầu cởi cúc áo của cô.

Nguyên Dao hoảng hốt, vội chặn tay , run rẩy sang Kỷ Ngộ.

Anh cô, ánh mắt sâu thẳm, nhưng vẻ mặt vô tội: “Em tiếp tục nữa ? Tối qua chính em cho dừng mà.”

Nguyên Dao: “...”

Cô gượng : “Tối qua… em say.”

Nghe , Kỷ Ngộ khẽ nhướng mày, giọng điệu đầy nghi hoặc: “Không em tửu lượng của ?”

Nguyên Dao: “...”

Cô còn đang tìm cách giải thích thì Kỷ Ngộ lật , áp cô xuống, cúi đầu thì thầm bên tai:

“Nếu tối qua em say, chắc cảm nhận trọn vẹn. Hôm nay nhé?”

Nguyên Dao: “...”

Cô còn kịp từ chối, chẳng để cô cơ hội thêm lời nào.

Sau khi chuyện kết thúc, ghé sát tai cô, giọng khàn khàn, nhẹ nhàng hỏi:

“Sau còn dám uống rượu nữa ?”

Nguyên Dao đáng thương ôm chăn, liều mạng lắc đầu, rưng rưng : “Không dám! Không bao giờ uống nữa!”

 

Loading...