Xuyên Nhanh: Ký Chủ Luôn Bị Bức Hôn - Chương 167: Ý Tưởng Không An Phận (32)

Cập nhật lúc: 2025-10-09 11:37:45
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đến khi thật sự gặp mặt, Trang San cuối cùng cũng hiểu vì Nguyên Dao mê mẩn Kỷ Ngộ đến .

Khí chất của Kỷ Ngộ ngoài đời thể lột tả hết qua ảnh chụp.

Nếu vì tính cách lạnh lùng, ít , thích gây chú ý, thì lẽ bộ nữ sinh trong trường săn lùng .

May mắn , vì họ là “nhà đẻ” của Nguyên Dao, nên vẫn Kỷ Ngộ đối xử lịch sự.

Hơn nữa, còn dẫn theo hai bạn cùng phòng hoạt bát, giúp bầu khí bữa ăn vui vẻ, thoải mái, hề chút gượng gạo nào.

Điều duy nhất khiến chú ý là mỗi khi Kỷ Ngộ gắp thức ăn cho Nguyên Dao, cả bàn bất giác im lặng, đồng loạt sang .

Vì thế, khi Kỷ Ngộ gắp thêm một miếng sườn chua ngọt bát cô, Nguyên Dao nhỏ giọng :

“Để em tự cũng mà.”

Kỷ Ngộ chẳng hề bận tâm đến ánh mắt xung quanh, chỉ khẽ cong môi:

“Lâu như , vẫn quen ?”

Nguyên Dao: “...”

Bỗng nhiên, cô cảm giác gì đó nguy hiểm.

Cô lập tức gượng: “Quen , quen.”

Trang San khỏi ôm mặt thở dài.

Cô thật ngờ, cô bạn lạnh lùng của trở nên ngoan ngoãn thế khi ở bên bạn trai.

---

Một lát , cả nhóm bắt đầu về cách mà Nguyên Dao và Kỷ Ngộ quen .

Thôi Nguyên Châu tất nhiên sẽ bỏ qua chủ đề .

Hắn đắc ý:

“Nếu nhờ đăng ký giúp Ngộ ca cái dự án thực tập đó, thì chuyện bạn gái?”

Nguyên Dao chớp mắt, bất ngờ, kéo tay áo Kỷ Ngộ:

“Hóa tự nguyện tham gia?”

Kỷ Ngộ kịp gì, Thôi Nguyên Châu nhanh nhảu đáp :

! Chị dâu , Ngộ ca ghét nhất là mấy hoạt động tập thể kiểu !”

Kỷ Ngộ chỉ nhàn nhạt liếc một cái.

Thôi Nguyên Châu chột , nhưng hiếm lắm mới cơ hội “gài bẫy” Kỷ Ngộ, thể bỏ qua?

, tiếp tục gian:

“Còn nữa! Nếu nhờ , chị dâu chuyện chủ động gọi điện cho Ngộ ca? Haha, chính là bà mối của hai đó!”

Nguyên Dao gật đầu đồng ý:

thật.”

Thôi Nguyên Châu công nhận thì càng hăng.

Hắn tranh thủ đòi quyền lợi:

“Ngộ ca, hôm nào đãi một bữa để cảm ơn . Tốt nhất là bao luôn mùa giải tới cho !”

Kỷ Ngộ với vẻ nửa nửa .

Thôi Nguyên Châu nuốt nước bọt, vội vàng rút lui:

“Thôi thì… chỉ cần một bữa ăn là đủ!”

Kỷ Ngộ dừng một chút, khẽ gật đầu, đồng ý dứt khoát.

Thôi Nguyên Châu thở phào nhẹ nhõm.

---

Sau khi bữa tiệc kết thúc, cả nhóm phía , chỉ còn Kỷ Ngộ và Nguyên Dao phía .

Nguyên Dao khẽ siết tay , hỏi:

“Nếu lúc đó em gọi điện cho , sẽ chẳng bao giờ chú ý đến em ?”

, nếu Kỷ Ngộ đến trễ hôm , cũng sẽ chuyện họ gặp riêng .

Bước chân Kỷ Ngộ chợt dừng .

Cậu cô, giọng điệu chút bất đắc dĩ:

“Em đ.á.n.h giá thấp bản quá .”

Nguyên Dao chớp mắt.

Kỷ Ngộ sâu đôi mắt sáng trong của cô, kìm mà đưa tay chạm nhẹ khóe mắt cô, ánh mắt dần hiện lên một tia si mê:

“Dù xa đến , cũng sẽ thấy em đầu tiên.”

Chính xác hơn là, trong mắt , chỉ mỗi cô.

Nguyên Dao sững .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-ky-chu-luon-bi-buc-hon/chuong-167-y-tuong-khong-an-phan-32.html.]

Chỉ trong vài ngày, Nguyên Dao dốc bộ tâm sức để chuẩn cho cuộc thi tranh biện.

Trước đó, cô với Kỷ Ngộ rằng dạo thể sẽ ít thời gian dành cho .

Nghe xong, Kỷ Ngộ chẳng gì, chỉ ôm cô hôn thật lâu, đó mới thở dài:

“Chỉ cần em bù đắp cho .”

Nguyên Dao: “...”

Không cần đoán cũng kiểu bù đắp mà là gì.

cô cũng chỉ thể gật đầu đồng ý.

Cuộc thi tranh biện chỉ tổ chức một mỗi năm, nghĩa là đây là duy nhất cô thể tham gia trong nhiệm kỳ của .

Đồng thời, đây cũng là dịp để cô kiểm tra năng lực việc của bản .

Sau khi sắp xếp xong kế hoạch tổng thể, Nguyên Dao giao nhiệm vụ cho các thành viên trong ban tổ chức để họ bắt tay chuẩn .

Cuộc thi tranh biện gồm ba vòng: vòng loại, bán kết và chung kết.

Tuy nhiên, vì trận chung kết quy mô lớn và phức tạp hơn nhiều, nên ngay từ vòng loại bắt đầu chuẩn .

Lúc , Nguyên Dao đang trong văn phòng, rà soát bộ kế hoạch.

“Chị, bên phía nhà tài trợ xác nhận, thứ sắp xếp xong xuôi.”

Một thành viên trong ban tổ chức bước báo cáo.

Nguyên Dao gật đầu, tiếp tục hỏi:

“Còn poster tuyên truyền thì ?”

“Bên thiết kế gần như thành, dự kiến trưa mai thể treo lên bảng thông báo.”

Nguyên Dao mỉm :

“Cảm ơn , vất vả .”

Sau khi đó rời , lâu một thành viên khác bước , mặt đầy phấn khích:

“Chị, thầy Hoàng đồng ý giám khảo chính của chúng !”

Nguyên Dao sững một chút, đó vui mừng hỏi :

“Thật ?”

Người gật đầu chắc chắn:

, thầy xác nhận .”

Nguyên Dao thở phào nhẹ nhõm, nụ môi càng rạng rỡ:

“Tốt quá!”

Mỗi năm, trận chung kết của cuộc thi tranh biện đều mời một khách mời danh giá, cùng ít nhất ba giám khảo chuyên môn để nhận xét và trao giải.

Trong đó, ít nhất một đảm nhận vị trí giám khảo chính.

Lần , mà Nguyên Dao mời chính là viện trưởng Học viện Chính trị của trường – thầy Hoàng Vũ Thạch.

Ông từng ba giành chức vô địch tranh biện cấp quốc gia.

Tuy nhiên, thầy Hoàng bận rộn, hiếm khi xuất hiện ở trường, nên ngay từ đầu, Nguyên Dao dám chắc liệu mời thầy .

Giờ thì cô thể yên tâm .

---

Chẳng mấy chốc, vòng loại cũng bắt đầu.

Vòng loại và vòng bán kết tổ chức ngay trong các phòng học bình thường.

Mỗi học viện sẽ cử một đội tranh biện xuất sắc nhất để tham gia thi đấu.

Tối hôm đó, đến lượt Học viện Báo chí đối đầu với Học viện Ngoại ngữ.

Nguyên Dao vô tình thấy một gương mặt quen thuộc trong đội của Học viện Ngoại ngữ – Trần Phỉ Nghi.

Trong trận đấu, cô lập luận chặt chẽ, lời lẽ sắc bén, đôi mắt sáng ngời đầy tự tin, khác hẳn với cô gái chán nản, buông xuôi đây.

Kết quả, Học viện Báo chí để thua đáng tiếc, Học viện Ngoại ngữ giành chiến thắng.

Sau trận đấu, Trần Phỉ Nghi rời cùng đội của mà tiến đến chỗ Nguyên Dao, cô với ánh mắt kiên định:

“Chị, em chuyện với chị một chút.”

Nguyên Dao: “...”

Cô đoán đại khái chuyện mà Trần Phỉ Nghi hỏi.

Cả hai đến góc hành lang.

Câu đầu tiên Trần Phỉ Nghi là:

“Chị, hồi đó chị khuyên em từ bỏ Kỷ Ngộ là vì chị thích ?”

Nguyên Dao ngờ cô thẳng vấn đề như .

Cô nuốt nước bọt, lúng túng đáp:

“Nếu chị lúc đó chị thật sự ý gì với , em tin ?”

 

Loading...