Xuyên Nhanh: Ký Chủ Luôn Bị Bức Hôn - Chương 166: Ý Tưởng Không An Phận (31)

Cập nhật lúc: 2025-10-09 11:37:44
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Từ siêu thị thêm vài trăm mét là tới chung cư của Kỷ Ngộ.

Vừa bước nhà, Nguyên Dao ở cửa, xung quanh đ.á.n.h giá một lượt.

Căn hộ quá lớn nhưng cũng nhỏ, vặn cho một ở.

Cô tò mò hỏi: “Sao mua chung cư gần trường học thế?”

Kỷ Ngộ cô, trả lời ngay.

lúc cô còn đang thắc mắc, đột nhiên tiến lên một bước, ôm lấy cô từ phía , cúi đầu đặt một nụ hôn nhẹ lên má.

Nguyên Dao sững , theo phản xạ đầu , nhưng ngay khoảnh khắc đó, thuận thế hôn lên môi cô.

Sau đó, chuyện diễn theo một hướng mà cô thể ngăn .

Đến khi cô nhận , ôm xuống ghế sofa.

Nhìn đôi mắt sâu thẳm của , Nguyên Dao giật , vội đẩy khi chuyện quá xa:

“Kỷ Ngộ, em đói bụng!”

Cậu khựng .

Sau một hồi im lặng, chỉ cúi xuống hôn nhẹ lên khóe môi cô nữa, giọng trầm khàn:

“Tất cả là do em quá đáng yêu.”

Nguyên Dao: “...”

Mặt cô nóng bừng.

Khi Kỷ Ngộ bếp, cô vẫn bình tĩnh .

Ôm gối cuộn tròn sofa, cô nhịn mà hỏi Hoa Hoa:

“Sao vội vàng thế?”

Hai , nếu cô kịp thời dừng , khi ăn sạch.

Hoa Hoa cũng chút ngại ngùng: “Còn hỏi? Thanh niên đầy nhiệt huyết mà!”

Nguyên Dao: “...”

Nghe cũng lý.

Cô thở dài.

Hoa Hoa vẻ mặt rối rắm của cô, gian:

“Chẳng lẽ cô ăn ? Tiểu sư của cô trai ngoan ngoãn đấy!”

Nguyên Dao: “...”

Mặt cô càng đỏ hơn: “Mi giống biến thái lắm ?”

Hoa Hoa , nhưng ý thì quá rõ ràng.

Nguyên Dao: “...”

Đến khi bàn ăn, cô mới bình tĩnh .

Kỷ Ngộ múc một bát canh thịt bò nạm nấu cà chua đặt mặt cô:

“Thử xem ngon ?”

Cô cầm muỗng, uống một ngụm canh, đôi mắt lập tức sáng lên:

“Ngon quá!”

Sau đó cô gắp một miếng thịt bò, ăn kinh ngạc:

“Kỷ Ngộ, nấu ăn giỏi thật đấy!”

Cậu khẽ : “Em thích là .”

Nhìn , cô càng tò mò:

“Anh thường tự nấu ăn thế ?”

Cậu lắc đầu: “Thỉnh thoảng thôi.”

Lúc mua căn hộ , vốn dĩ chỉ định dùng nơi dự phòng.

Chỉ khi nào chịu nổi Thôi Nguyên Châu phiền, hoặc cần tập trung một dự án quan trọng, mới đến đây ở.

giờ thì khác .

Cậu cô, ánh mắt dần trở nên sâu xa:

“Sau chắc sẽ về thường xuyên hơn.”

Nguyên Dao , khựng .

Khi nhận đang ám chỉ điều gì, mặt cô đỏ lên, cúi đầu ăn cơm, dám gì nữa.

Cảm giác như gì cũng sẽ dẫn bẫy.

Kỷ Ngộ cô đỏ mặt, tiếc nuối thở dài, nhưng trong mắt tràn đầy ý .

Sau bữa tối, họ cùng xem một bộ phim, suýt nữa xảy chuyện gì đó, may mà cô kịp dừng trở về trường.

Về đến ký túc xá, cô chợt nhớ chuyện gì đó, bèn nhắn tin cho Kỷ Ngộ:

“Mấy bạn cùng phòng em gặp .”

Kỷ Ngộ tin nhắn, nhướng mày.

Nguyên Dao do dự nên giải thích thế nào—bọn họ lo là tra nam (tay chơi, sở khanh).

Kỷ Ngộ hỏi lý do, chỉ bình thản đồng ý.

Cậu nhắn , giọng điệu thản nhiên nhưng đầy ẩn ý:

“Người nhà của em gặp , đương nhiên .”

Nguyên Dao: “...”

Nhìn dòng tin nhắn, cô đỏ mặt trừng màn hình một cái, đó nhanh chóng cất điện thoại, chui chăn trốn mất.

Kỷ Ngộ xong tin nhắn cuối cùng của cô, bật .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-ky-chu-luon-bi-buc-hon/chuong-166-y-tuong-khong-an-phan-31.html.]

Cũng giống như Nguyên Dao, khi trở về ký túc xá, Kỷ Ngộ tiếp tục bạn cùng phòng với ánh mắt dò xét.

Thôi Nguyên Châu ghé sát , tỏ vẻ hóng hớt:

“Ngộ ca! Hẹn hò với chị dâu về ?”

Kỷ Ngộ chỉ khẽ hừ một tiếng.

Phương Gia Đồng – một bạn cùng phòng khác – tò mò hỏi:

“Ngộ ca, cưa đổ chị dâu kiểu gì ? Chia sẻ vài tuyệt chiêu cho bọn !”

Kỷ Ngộ suy nghĩ một lúc, đó nhớ đến những lời Nguyên Dao khi say rượu.

Vì thế, chỉ nhàn nhạt đáp:

“Nhờ mặt.”

Phương Gia Đồng: “...”

Thôi Nguyên Châu xa:

“Mấy thấy , Ngộ ca đối xử với chị dâu dịu dàng lắm. kiểu nhu tình như nước luôn!”

Kỷ Ngộ liếc một cái.

Thôi Nguyên Châu lập tức ngậm miệng.

Một lát , hỏi:

“Ngộ ca, tối nay chơi game ?”

Rồi nháy mắt liên tục, gian:

“Biết gặp tên Hội trưởng Hội sinh viên thì ?”

Kỷ Ngộ khựng .

Nhắc đến chuyện đó, Phương Gia Đồng đột nhiên vỗ trán:

“À đúng , chiều nay đến tìm . Hình như là một cán bộ trong Hội sinh viên.”

Thôi Nguyên Châu lập tức há hốc mồm:

“Cái gì! Tìm gì?”

Phương Gia Đồng gãi đầu:

“Họ hỏi về lịch trình hằng ngày của Ngộ ca, xem , gì. gì cả, chỉ bảo là .”

Thật , đúng là gì thật.

Tuy ở chung một ký túc xá, nhưng ngoài giờ học, Kỷ Ngộ hầu như một , chẳng ai rõ .

Thôi Nguyên Châu giật :

“Khoan! Không lẽ tên Hội trưởng sắp tay với Ngộ ca?”

Phương Gia Đồng lắc đầu: “Cũng rõ nữa.”

Thôi Nguyên Châu nuốt nước bọt, lén Kỷ Ngộ.

biểu cảm của Kỷ Ngộ vẫn bình thản như chẳng chuyện gì xảy .

Thôi Nguyên Châu lo lắng nhắc nhở:

“Ngộ ca, cẩn thận đó. Đừng xem thường thằng cha Hội trưởng , giở trò cũng dễ lắm!”

Kỷ Ngộ khẽ cong môi, giọng điệu thản nhiên:

“Đừng lo.”

Khi Thôi Nguyên Châu quăng chuyện đầu và tập trung chơi game, Kỷ Ngộ ban công hóng gió.

Cậu về phía ký túc xá của Nguyên Dao, ánh mắt hờ hững nhưng trong đầu nghĩ đến khuôn mặt đầy tính toán của Hội trưởng Hội sinh viên lúc chiều.

Xem , nếu sớm ngày "ăn" cô sư tỷ đáng yêu , tiên dọn sạch những kẻ phiền phức.

---

Ban đầu, Nguyên Dao khá lo lắng Giang Tuấn sẽ gây rắc rối cho Kỷ Ngộ.

một thời gian dài, thấy động tĩnh gì, cô dần yên tâm.

Trong khi đó, sinh viên trong trường cũng dần quen với chuyện cô và Kỷ Ngộ bên . Ban đầu họ bàn tán, ngạc nhiên, nhưng càng càng thấy hai hợp đôi.

Vì thế, những bài diễn đàn trường cũng từ nghi vấn, hóng hớt dần chuyển thành chúc phúc.

Nguyên Dao thấy cũng thở phào nhẹ nhõm.

Lúc , cô đang chuẩn cho sự kiện quan trọng nhất từ khi nhận chức trong Hội học sinh – tổ chức một cuộc tranh biện cấp trường.

Trước khi bận rộn , theo lời nhắc của Trang San, cô quyết định hẹn Kỷ Ngộ ăn cùng nhóm bạn cùng phòng.

Sau khi hỏi lịch của Kỷ Ngộ, cô chốt thời gian tối hôm .

Trang San, một thời gian quan sát, cũng nhận Kỷ Ngộ là "tra nam" như cô từng nghi ngờ.

, ăn, cô chỉ đơn thuần hóng chuyện.

Ngoài , cô còn hứng thú hỏi:

“Kỷ Ngộ bạn cùng phòng ? Kêu họ chung luôn! Cho bọn gặp mặt nào!”

Nguyên Dao , đột nhiên nhớ đến câu của Kỷ Ngộ hôm : “Nhà đẻ của em gặp .”

Nếu bạn cùng phòng của cũng đến… chẳng cô cũng giống như "gặp mặt gia đình" ?

Mặt cô đỏ lên, nhưng vẫn cố giữ bình tĩnh:

“Để hỏi xem.”

Trang San quen với cảnh bạn cùng phòng mặt đỏ mỗi khi nhắc đến Kỷ Ngộ.

Nhìn bóng dáng Nguyên Dao gọi điện, cô khỏi cảm thán:

“Không đàn em sức hút gì mà thể khiến bà chị lạnh lùng mê mẩn đến .”

 

Loading...