Càng vững ở vị trí hội trưởng, Giang Tuấn càng trở nên ngang ngược, sợ ai.
Ví dụ như bây giờ, thấy Nguyên Dao, liền xông đến, như thể bắt gặp bạn gái ngoại tình, hùng hổ chất vấn:
“Em dám yêu đương mà xin phép ?”
Nguyên Dao bằng ánh mắt lạnh lùng:
“Tại xin phép ?”
Gương mặt Giang Tuấn bỗng chốc méo mó:
“Em rõ đang theo đuổi em mà!”
Nguyên Dao màn hình máy tính, điềm nhiên đáp:
“Anh theo đuổi là chuyện của . quyền từ chối.”
Cô tiếp tục ký duyệt vài hồ sơ, đó nhấn nút in dậy đến máy in.
kịp xa, Giang Tuấn nắm chặt lấy tay cô.
Nguyên Dao nhíu mày:
“Buông !”
Giang Tuấn buông, ánh mắt dán chặt gương mặt cô.
Gương mặt , sáng nay diễn đàn vẫn còn rạng rỡ dịu dàng bên Kỷ Ngộ, mà bây giờ lạnh băng, đầy chán ghét.
Sắc mặt trầm xuống:
“Thằng Kỷ Ngộ đó gì hơn ? Nó thể cho em cái gì? Tiền quyền lực?”
Nguyên Dao rút tay khỏi tay , liền bật :
“ cần tiền quyền. thích con .”
Nói xong, cô thèm đầu mà bước thẳng đến máy in.
Giang Tuấn đó lâu. Nguyên Dao coi như khí, chẳng thèm để ý.
Anh lạnh:
“Em nhất đừng hối hận.”
Nói xong, xoay rời .
Không còn ai phiền, Nguyên Dao việc hiệu quả hơn hẳn.
Khoảng hơn bốn giờ chiều, cô thành xong thứ, vươn vai một cái nhắn tin cho Kỷ Ngộ.
Dường như vẫn luôn đợi cô, lập tức nhắn :
“Chờ một chút, đến đón.”
Nguyên Dao ở văn phòng lướt điện thoại chờ.
Khoảng 15 phút , Kỷ Ngộ đến.
Cô nhận cuộc gọi của , lập tức khoác ba lô xuống lầu.
khi gần đến cửa tòa nhà, Giang Tuấn đột nhiên xuất hiện, chắn ngay mặt cô.
Anh liếc ngoài, thấy Kỷ Ngộ đó, bỗng nhếch môi khinh bỉ:
“Đây là em thích?”
Nguyên Dao lạnh lùng:
“Anh gì?”
Giang Tuấn nhếch môi:
“Không gì, chỉ xem thử gì đặc biệt, khiến em sẵn sàng từ chối để đến với .”
Nguyên Dao: “...”
Cô thực sự nhịn nổi nữa, nghẹn suốt cả buổi, cuối cùng bật một câu:
“Anh bệnh ?”
Gương mặt Giang Tuấn lập tức tối sầm:
“Em gì?”
Trước khi Nguyên Dao kịp đáp, Kỷ Ngộ nhận tình hình và nhanh chóng bước tới.
Cậu kéo Nguyên Dao sát bên , đó chậm rãi quan sát Giang Tuấn – cái tự xưng là hội trưởng Hội Sinh Viên .
Ban đầu, Giang Tuấn xem Kỷ Ngộ gì, nên vẫn kiêu ngạo để quan sát.
ngờ, ánh mắt Kỷ Ngộ dù bình tĩnh cảm xúc, tạo một áp lực vô hình khủng khiếp.
Không khí xung quanh như ngột ngạt hơn.
Chỉ một lát , mồ hôi lạnh rịn lưng Giang Tuấn.
Cuối cùng, hung hăng trừng mắt với Nguyên Dao một cái bỏ .
Nguyên Dao theo bóng lưng , khẽ mím môi.
Kỷ Ngộ thu ánh , giọng nhẹ nhàng:
“Đi thôi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-ky-chu-luon-bi-buc-hon/chuong-165-y-tuong-khong-an-phan-30.html.]
Nguyên Dao im lặng một lúc, đó gật đầu.
Nhà Kỷ Ngộ cách trường học quá xa.
khi đưa Nguyên Dao về, dẫn cô đến siêu thị.
Đứng quầy rau củ, chọn đồ ăn hỏi:
“Tối nay em ăn gì?”
Nguyên Dao nhưng trả lời ngay.
Kỷ Ngộ dừng một chút, nghiêng đầu cô:
“Sao ?”
Cô do dự vài giây nhịn mà :
“Kỷ Ngộ, thể Giang Tuấn sẽ nhằm .”
Chiều nay, trong lúc chờ Kỷ Ngộ, cô lướt diễn đàn trường.
Tình cờ cô thấy một bài đăng về một đàn từng nhắm suất học bổng nghiên cứu sinh.
Xem một lúc, cô bỗng nhớ — từng theo đuổi cô, nhưng ngay khi từ chối, suất học bổng của đột nhiên chuyển cho khác.
Sau đó, biến mất , bao giờ xuất hiện mặt cô nữa.
Lúc đó, cô nghĩ nhiều. khi thấy thêm một vài bài tương tự, nhớ ánh mắt Giang Tuấn khi rời chiều nay, cô bỗng nhận điều gì đó.
Nếu Giang Tuấn thật sự vì cô mà tay với Kỷ Ngộ thì ?
Kỷ Ngộ thấy cô lo lắng, nhẹ nhàng đặt mấy món đồ trong tay xuống, nhếch môi:
“Em lo cho ?”
Nguyên Dao thấy chẳng những tỏ lo lắng mà còn , khỏi ngạc nhiên:
“Anh sợ ?”
Kỷ Ngộ vẻ suy nghĩ một chút, bình thản :
“So với chuyện đó, sợ em rời xa hơn.”
Nguyên Dao: “...”
Cô thực sự hiểu lúc nào cũng lo cô sẽ rời .
Cô đành nhắc :
“Em cả. vẫn nên cẩn thận, Giang Tuấn đơn giản.”
Nghe , Kỷ Ngộ im lặng vài giây, bỗng hỏi:
“Hắn theo đuổi em lâu như , em từng đồng ý?”
Câu hỏi , cô cần nghĩ nhiều:
“Vì em thích . Hơn nữa, cũng thật lòng.”
Ánh mắt Kỷ Ngộ thoáng nghi hoặc.
Nguyên Dao cúi mắt, giải thích:
“Hắn theo đuổi em chỉ vì lòng tự tôn của thôi.”
Theo trí nhớ của cô, lúc mới hội sinh viên, cô và Giang Tuấn tiếp xúc nhiều vì ở hai bộ phận khác .
Chỉ khi Giang Tuấn lên hội trưởng, cô mới gặp thường xuyên hơn.
Ban đầu, cũng ý gì với cô.
càng ngày càng nhiều trai tỏ tình cô từ chối, bắt đầu nghĩ rằng cô vì thích .
Thế là tự tin đến mức tuyên bố mặt rằng nhất định sẽ khiến cô gật đầu.
cuối cùng, cô cho một cú tát mặt—bằng cách chọn Kỷ Ngộ.
Một kẻ kiêu ngạo tổn thương lòng tự tôn, ai sẽ gì tiếp theo?
Càng nghĩ, Nguyên Dao càng lo lắng.
Cô thậm chí còn hối hận vì đối xử với Giang Tuấn quá lạnh lùng lúc chiều.
lúc cô đang , Kỷ Ngộ khẽ thở dài, nhẹ giọng trấn an:
“Đừng lo, gì .”
Nguyên Dao sững .
Ánh mắt dịu dàng, khóe môi khẽ cong, :
“Thay vì lo lắng cho liên quan, em nghĩ xem tối nay ăn gì thì hơn.”
Nhìn nét mặt bình tĩnh của , lòng cô cũng dần yên .
Cô gật đầu, quanh một vòng, bỗng mắt sáng lên, chỉ về phía quầy thịt bò:
“Em ăn thịt bò nạm nấu cà chua!”
Kỷ Ngộ :
“Được.”