Xuyên Nhanh: Ký Chủ Luôn Bị Bức Hôn - Chương 163: Ý Tưởng Không An Phận (28)

Cập nhật lúc: 2025-10-09 11:37:41
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

lúc , Nguyên Dao còn tâm trạng để quan tâm đến cảm xúc của xung quanh.

Cô chỉ cảm thấy đầu óc ngày càng mơ màng, cơ thể rã rời.

Vừa xuống ghế, cô tựa đầu lên vai Kỷ Ngộ, ngủ ngay lập tức.

Kỷ Ngộ cúi xuống cô ngủ yên, trong lòng bất đắc dĩ bất lực.

Cậu lấy một chiếc áo khoác từ hành lý, đắp lên cô, đó nhẹ nhàng nắm lấy đôi tay lạnh buốt của cô, sợ cô cảm lạnh thêm nữa.

Ở hàng ghế phía , Thôi Nguyên Châu lén đầu , cảnh mà cảm thấy thế giới quan của như đảo lộn .

Sau khi xe chạy một đoạn, nhịn nữa, liền nhắn tin cho Kỷ Ngộ:

“Ngộ ca, đừng với cưa đổ nữ thần nhé!!!”

Khoảng mười phút , mới nhận tin nhắn hồi âm.

Mở xem, chỉ thấy hai chữ lạnh tanh:

“Nữ thần?”

Thôi Nguyên Châu: “...”

Cậu lập tức đầu Kỷ Ngộ, vặn chạm ánh mắt " như " của đối phương.

Giật b.ắ.n , Thôi Nguyên Châu vội vàng nhắn tin khác:

sai , Ngộ ca! Sau sẽ gọi là chị dâu!”

Lại một phút .

Một tin nhắn mới hiện lên.

“Ừ.”

Thôi Nguyên Châu: “...”

Cậu hít sâu một , khi bình tĩnh thì trong lòng bỗng trào dâng một cảm giác tự hào khó tả.

Không hổ danh là em của .

Biết bao trai trong trường theo đuổi nữ thần mà kết quả, Kỷ Ngộ "bắt" .

Nếu Hội trưởng Hội Sinh Viên chuyện , chắc tức đến mức méo mặt.

Ha ha ha ha ha, thể chờ đến ngày trường để xem kịch !

---

Nguyên Dao gì về những chuyện xảy xung quanh.

Đến khi xe đến sân bay, cô mới Kỷ Ngộ đ.á.n.h thức, mơ màng theo xuống xe, gửi hành lý và thủ tục an ninh.

Mãi đến khi xuống ghế trong phòng chờ, cô mới tỉnh táo hơn một chút.

Sau đó, cô mới chợt nhận

Hôm nay y như một đứa trẻ mất khả năng tự lo liệu, thứ đều do Kỷ Ngộ sắp xếp.

Nghĩ , cô cảm thấy hổ.

Đến khi Kỷ Ngộ lấy một cốc nước ấm mang về, cô , do dự hỏi:

“Hôm nay em phiền nhiều lắm ?”

Kỷ Ngộ khựng một chút, ánh mắt lập tức trở nên lạnh hơn:

“Ý em là gì?”

Cậu đưa cốc nước cho cô, giọng điệu bình thản nhưng phần khó đoán:

“Em phiền , phiền ai?”

Nguyên Dao ngây vài giây, hiểu đang hiểu lầm.

Cô vội nắm lấy tay , giải thích:

“Không thế! Em chỉ sợ sẽ thấy mệt khi chăm sóc em thôi.”

Kỷ Ngộ cô một lúc, nắm c.h.ặ.t t.a.y cô hơn, giọng nhẹ nhàng nhưng đầy chắc chắn:

“Chỉ cần em rời xa , thì sẽ thấy mệt.”

Nguyên Dao lập tức hứa chắc nịch:

“Em sẽ rời xa !”

Kỷ Ngộ thêm gì nữa, chỉ lặng lẽ siết c.h.ặ.t t.a.y cô.

---

Vì lo lắng cho cô, Kỷ Ngộ chủ động đổi chỗ với bên cạnh cô.

Nhờ , Nguyên Dao yên tâm ngủ ngon suốt chuyến bay.

Đến khi trở về trường, cô cảm thấy tràn đầy năng lượng.

Kỷ Ngộ thì nghĩ rằng chỉ ngủ hai giấc là thể khỏi hẳn, nhất quyết dẫn cô mua thuốc.

Chỉ khi tận mắt thấy cô uống t.h.u.ố.c xong, mới đồng ý để cô về ký túc xá.

Bởi , khi Nguyên Dao về đến phòng ký túc, trời tối.

Vừa kéo vali phòng, cô liền thấy ba cô bạn cùng phòng đồng loạt đầu với ánh mắt hóng hớt tột độ.

Nguyên Dao ba cô bạn cùng phòng với ánh mắt hóng hớt đầy tò mò, ngập ngừng sờ mặt hỏi:

“Có chuyện gì thế?”

Trang San từ ghế dậy, híp mắt quan sát cô từ xuống , đó bắt đầu vòng quanh đ.á.n.h giá.

Nguyên Dao càng thấy khó hiểu.

Đang định nhà vệ sinh soi gương thì Trang San bỗng nhiên lên tiếng với giọng đầy ẩn ý:

“Cậu yêu đúng ?”

Nguyên Dao sững sờ, đó ngạc nhiên hỏi :

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-ky-chu-luon-bi-buc-hon/chuong-163-y-tuong-khong-an-phan-28.html.]

“Sao ?”

Thạch Tử Vân, đang giường, giơ điện thoại lên hì hì:

“Lên cả diễn đàn trường ! Cả trường đều hết!”

Nguyên Dao: “...”

Trang San vẫn từ bỏ việc quan sát cô, tặc lưỡi:

“Không ngờ đấy Nguyên Dao! Trước đây chẳng sẽ yêu đương trong đại học ?”

Cô nàng ghé sát , gian hỏi:

“Có đàn em của quá hấp dẫn, nên cũng cưỡng đúng ?”

Nguyên Dao: “...”

Nghĩ đến mùi hương nhàn nhạt Kỷ Ngộ, mặt cô bất giác đỏ lên.

Trang San lập tức trở nên hào hứng hơn.

Cô kéo Nguyên Dao xuống ghế, tò mò hỏi tiếp:

“Rốt cuộc chuyện là ? Bao nhiêu theo đuổi đều đổ, chọn Kỷ Ngộ?”

Nguyên Dao ngập ngừng một lúc, cuối cùng chỉ hai chữ:

“Cậu trai.”

Trang San , thoáng sững :

“Cậu cũng quan tâm đến ngoại hình ?”

Phải thẳng là, mấy từng theo đuổi Nguyên Dao đây, ai mà trai?

Nguyên Dao im lặng vài giây, lắc đầu:

“Không ai bằng .”

Trang San: “...”

Cô nàng định phản bác, nhưng đúng lúc đó, Thạch Tử Vân giường bỗng hét lên:

“Trời ơi! trai thật!”

Dư Tiểu Tiểu, vẫn im lặng từ nãy, lập tức hào hứng:

“Tớ xem! Mau gửi lên nhóm ký túc xá!”

Trang San cũng nhanh chóng rút điện thoại , mở diễn đàn của trường.

Giây tiếp theo, cô tròn mắt màn hình, sang Nguyên Dao, giơ ngón cái:

“Được đấy! Mắt tệ, trai hơn hẳn mấy tên theo đuổi đây!”

Nguyên Dao: “...”

Tự nhiên mấy thành "dưa vẹo táo nứt" ?

Cô còn kịp phản ứng, thì Thạch Tử Vân tra thêm thông tin cá nhân của Kỷ Ngộ.

Cô nàng hắng giọng, rõ ràng từng chữ một:

"Kỷ Ngộ, sinh viên năm hai ngành Tài chính, Đại học Z.

Ưu điểm: Đẹp trai, giỏi giang. Năm nhất bài nghiên cứu đăng tạp chí quốc tế, năm hai thành dự án nghiên cứu đoạt giải Nhất quốc, năm ba... À, năm ba đến.

Nhược điểm: Tính cách lạnh lùng, khó gần, đặc biệt là chiều chuộng con gái."

Trang San , lập tức cau mày:

“Không chiều chuộng con gái?”

Thạch Tử Vân ho nhẹ:

“Bạn tớ bên khoa Tài chính .”

Vậy là góc từ phía nữ sinh .

Trang San chút lo lắng.

Nguyên Dao với vẻ nghi ngờ, hỏi:

“Cậu chắc chắn là vì ngoại hình mà quen một khó gần như ?”

Nguyên Dao chớp chớp mắt, nhẹ giọng đáp:

“Cậu đối xử với tớ .”

Trang San vẫn tin tưởng.

Cô vỗ vai Nguyên Dao, nghiêm túc :

“Cậu là đầu yêu đương nên kinh nghiệm. Lần dẫn đến đây gặp bọn tớ, để xem rốt cuộc là cực phẩm chỉ mã ngoài mà tệ bạc bên trong.”

Nguyên Dao: “...”

, sai .

thấy vẻ mặt đầy lo lắng của Trang San, cô cũng bạn mất lòng, nên gật đầu đồng ý.

---

Buổi tối, khi ngủ

Lúc đèn trong ký túc tắt, Trang San bỗng lên tiếng trong bóng tối:

“Hội trưởng Hội Sinh Viên thì ? Cậu tính xử lý thế nào?”

Nguyên Dao nhắm mắt, thản nhiên đáp:

“Không liên quan gì đến tớ.”

Trang San vẫn lo lắng:

“Hắn sẽ dễ dàng bỏ qua . Cậu và đàn em của nên cẩn thận một chút.”

Nguyên Dao khẽ "ừ" một tiếng, chìm giấc ngủ.

 

Loading...