Xuyên Nhanh: Ký Chủ Luôn Bị Bức Hôn - Chương 159: Ý Tưởng Không An Phận (24)

Cập nhật lúc: 2025-10-09 11:00:50
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trần Phỉ Nghi bắt đầu kể chuyện giữa cô và Kỷ Ngộ.

Trước đây, họ học chung một trường cấp ba nhưng cùng lớp.

cảnh gia đình , Trần Phỉ Nghi luôn tự ti, tính cách cũng trở nên khép kín. Vì thế, chẳng ai bạn với cô.

chính cô thích một "đại ca" trong trường – một nam sinh học thể thao nổi tiếng.

Cậu ngông cuồng, bất cần, sợ trời sợ đất, luôn một đám bạn bè theo. So với cô – một lặng lẽ, cô độc – thì đúng là hai thế giới khác .

điều khiến cô rung động là một trong giờ thể dục, khi đang chạy, cô ngất xỉu. Chính bế cô đến phòng y tế ngay mặt .

Từ đó, cô thích .

Vì thế, cô lén lút thư tình, cẩn thận nhét cặp sách của .

Cô hồi hộp chờ đợi câu trả lời, nhưng ngờ rằng ngay buổi trưa hôm đó, chuyện cô thích "đại ca" lan khắp cả trường.

Lúc đó, cô một hành lang, xung quanh là một đám nam nữ học sinh chỉ trỏ, cợt, chế giễu.

Bọn họ : “Một con vịt xí mà cũng đòi ăn thịt thiên nga ?”

sợ hãi, nhưng gì. Muốn chạy trốn, nhưng hành lang chặn kín.

Rồi "đại ca" xuất hiện.

Ngay mặt , lấy bức thư tình của cô , bắt đầu lớn, cô với ánh mắt giễu cợt.

Ánh mắt đó giống như một cái tát giáng thẳng mặt cô, khiến cô hổ đến mức chui xuống đất.

Ngay lúc cô sắp chịu nổi nữa, Kỷ Ngộ bước đến.

Cậu chỉ một câu đơn giản:

“Có gì ho ? Bắt nạt con gái mà cũng tự hào ?”

Đám đông lập tức im lặng, ngay cả "đại ca" cũng ngừng theo phản xạ.

Nói xong, Kỷ Ngộ rời , thèm ngoái đầu .

Trần Phỉ Nghi thì bao giờ quên ngày hôm đó.

Và từ lúc đó, cô bắt đầu thích Kỷ Ngộ.

Cô luôn nghĩ rằng, giống như ngày hôm đó, dù nhiều xung quanh nữa, cũng sẽ cô bẽ mặt. , từ chối cô một cách lạnh lùng, thậm chí còn chẳng chút do dự.

Hình tượng của Kỷ Ngộ trong lòng cô dường như sụp đổ .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-ky-chu-luon-bi-buc-hon/chuong-159-y-tuong-khong-an-phan-24.html.]

---

Nguyên Dao xong câu chuyện, gì.

Nhìn Trần Phỉ Nghi đầy vẻ thất vọng, cô do dự lâu, nhẹ giọng :

“Em bao giờ nghĩ rằng, em thích Kỷ Ngộ, mà là khoảnh khắc bảo vệ em hôm đó?”

Trần Phỉ Nghi sững .

Nguyên Dao thở dài:

“Cũng giống như việc em thích 'đại ca' đó, thật vì bản , mà là vì hành động giúp em lúc đó.”

Trần Phỉ Nghi c.ắ.n môi, đáp.

Nguyên Dao chớp chớp mắt:

“Em quá thiếu thốn tình cảm, nên chỉ cần ai đó đối với em một chút, em liền thích họ. như thực sự là thích ?”

Trần Phỉ Nghi im lặng một lúc lâu khẽ :

thì chứ? Chẳng ai đối xử với em cả. Nếu ai đó chịu đối với em, em sẽ càng trân trọng đó hơn, mà… vẫn chẳng ai thích em cả. Em thực sự tệ ?”

Nguyên Dao lắc đầu:

“Không . Sẽ thích em.”

Cô mỉm nhẹ nhàng:

“Chị cũng thích em mà. Sau , sẽ nhiều khác nhận điểm của em và yêu quý em. Đừng vội, hãy chờ một chút.”

Mắt Trần Phỉ Nghi đỏ hoe.

Cô mấp máy môi, định gì đó, nhưng đúng lúc , phía bỗng vang lên tiếng bước chân.

“Nguyên Dao.”

Là giọng của Kỷ Ngộ.

Nguyên Dao giật , .

Cậu cầm theo một chiếc đèn pin, ánh sáng chiếu về phía họ, khiến khuôn mặt thể rõ.

 

Loading...