Xuyên Nhanh: Ký Chủ Luôn Bị Bức Hôn - Chương 158: Ý Tưởng Không An Phận (23)

Cập nhật lúc: 2025-10-09 11:00:49
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nguyên Dao suy nghĩ một chút, tiến gần, quan tâm hỏi:

“Trần Phỉ Nghi, em chứ?”

Trần Phỉ Nghi dường như giật bởi giọng đột ngột vang lên. Khi ngẩng đầu lên, ánh mắt cô vẫn còn hoảng hốt.

Nguyên Dao đôi mắt đỏ hoe cùng những giọt nước mắt còn đọng nơi khóe mắt, nhíu mày:

“Em—”

Cô định hỏi từ chối nên mới , nhưng Trần Phỉ Nghi vội vàng cắt ngang.

nhanh chóng lau nước mắt, cố gắng nở nụ gượng gạo:

“Em , chỉ một lúc thôi. Chị đừng lo cho em, cứ về .”

Nguyên Dao im lặng vài giây, nhưng rời , mà xuống bên cạnh cô .

“Chị sẽ với em, nếu chị cũng yên tâm.”

Trần Phỉ Nghi sững , hé miệng định từ chối, nhưng Nguyên Dao tinh ý thêm:

“Không , chị sẽ phiền en. Em bao lâu thì , cứ coi như chị vô hình cũng .”

Nói xong, cô thật sự im lặng, chỉ lặng lẽ cạnh Trần Phỉ Nghi.

cũng khuyên nữa, chỉ chằm chằm mặt hồ, ánh mắt trống rỗng.

Bầu trời dần tối, xa xa vang lên tiếng rộn ràng, đối lập với sự yên tĩnh nơi .

Cảm giác như hai thế giới khác biệt.

---

Không bao lâu , Trần Phỉ Nghi khẽ cất giọng:

“Nguyên Dao, em thật sự ngưỡng mộ chị.”

Nguyên Dao ngạc nhiên, sang :

“Ngưỡng mộ chị?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-ky-chu-luon-bi-buc-hon/chuong-158-y-tuong-khong-an-phan-23.html.]

Trần Phỉ Nghi hít sâu, giọng điệu chán nản:

“Có nhiều thích chị. Nếu chih tỏ tình với ai đó, chắc chắn sẽ từ chối .”

Nguyên Dao khựng .

"Không đúng." Trần Phỉ Nghi lắc đầu, khổ. “Thật chị còn chẳng cần tỏ tình, cũng sẽ tự động tìm đến chị.”

chằm chằm Nguyên Dao, ánh mắt long lanh như đang cầu xin:

“Chị thể dạy em thế nào để thích ?”

Nguyên Dao xong, nhất thời thấy bối rối:

“Chuyện đó… đến mức như . Chị kiểu ai cũng mê . Có thích chị, nhưng cũng thích mà.”

" thì thích chị vẫn nhiều hơn." Trần Phỉ Nghi mà như . “Còn em thì . Không ai thích en cả. Em luôn nghĩ, nếu họ thích , thì chủ động hơn, nhiệt tình hơn một chút, liệu đổi ?”

Nguyên Dao bất ngờ:

“Sao em nghĩ ? Vừa chị thấy em và các bạn chơi vui mà?”

Trần Phỉ Nghi lắc đầu, lẩm bẩm:

“Không . Họ chỉ nể mặt em thôi. Thực em rõ… ai thực sự bạn với em cả.”

Nguyên Dao thể tin , do dự :

“Có thể em đang suy nghĩ quá phức tạp? Chị cảm thấy họ thật lòng đối xử với em mà.”

Trần Phỉ Nghi im lặng một lúc lâu, bỗng nhiên hỏi:

“Chị em thích Kỷ Ngộ ?”

Nguyên Dao ngỡ ngàng.

Trần Phỉ Nghi cay đắng:

“Chắc chị cũng thấy kỳ lạ đúng ? Em với chẳng nhiều cơ hội tiếp xúc. Vậy mà chọn tỏ tình một tình huống chẳng hợp lý như … Dù em kết cục sẽ .”

Giọng cô nhỏ dần.

em vẫn thử. Biết sẽ giống như , nỡ em khó xử mà đồng ý? Dù đổi ý cũng … Chỉ cần lúc đó gật đầu, thì bao ?”

 

Loading...