Thôi Nguyên Châu giận dữ ID của kẻ g.i.ế.c .
Ngay đó, càng thêm sốc nặng, hét lên:
“Đậu má! Sao là ông hội trưởng Hội Sinh Viên chứ!? Duyên phận gì kỳ cục !?”
Kỷ Ngộ vốn dĩ chẳng để tâm, vẫn điềm nhiên farm lính, nhưng , ngón tay bỗng khựng .
Vài giây , giọng điệu rõ cảm xúc, hỏi:
“Ai cơ?”
Thôi Nguyên Châu nhận sự khác thường của Kỷ Ngộ, cứ thế chỉ màn hình:
“Đây ! Cái tên rừng đó!”
Kỷ Ngộ im lặng.
Vài phút , Thôi Nguyên Châu thấy nhân vật rừng bên đội đối phương hạ gục ngay mặt , liền hả hê:
“Xem ai dám g.i.ế.c nữa! Giờ thì hành ! Ha ha ha!”
Sau đó, hưng phấn sang với Kỷ Ngộ:
“Ngộ ca! Cứ giữ vững phong độ nhé!”
Kỷ Ngộ chỉ khẽ hừ một tiếng.
hơn mười phút tiếp theo, Thôi Nguyên Châu bàng hoàng Kỷ Ngộ như hóa điên, chỉ chăm chăm đuổi g.i.ế.c rừng .
Cậu bắt đầu sốt ruột:
“Ngộ ca! Đừng đ.á.n.h nữa! Tập trung giao tranh !”
Kỷ Ngộ thản nhiên đáp:
“Mấy đứa cứ đ.á.n.h .”
Thôi Nguyên Châu sững sờ.
Ngay đó, thấy dòng thông báo kẻ địch hạ gục. Nhìn nhân vật rừng bên ngã gục trong bụi cỏ, tâm trạng báo thù hả hê ban đầu của bỗng trở nên phức tạp.
“Ngộ ca, thù oán gì với tên hội trưởng Hội Sinh Viên hả?”
Cậu dám hy vọng xa vời rằng Kỷ Ngộ chỉ để giúp trả thù.
Kỷ Ngộ vẫn điềm nhiên :
“Không thù gì cả.”
Thôi Nguyên Châu tỏ vẻ hoài nghi.
Lúc , hội trưởng Hội Sinh Viên cũng nhắn tin trong game:
“Xạ thủ bên , thù gì với ? Cứ nhằm mà g.i.ế.c là ?”
Kỷ Ngộ trả lời.
Mãi đến khi g.i.ế.c thêm một nữa, mới nhàn nhã gõ một câu:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-ky-chu-luon-bi-buc-hon/chuong-152-y-tuong-khong-an-phan-17.html.]
“Hôm nay tâm trạng .”
Ngay khi tin nhắn gửi , đội của Thôi Nguyên Châu cùng đồng đội khác nhanh chóng phá nát nhà chính đối phương.
Màn hình hiện lên dòng chữ "Victory".
Sau khi trận đấu kết thúc, Thôi Nguyên Châu tiến gần Kỷ Ngộ, vẻ mặt đầy lo lắng:
“Ngộ ca, đấy?”
Bình thường Kỷ Ngộ cũng là kiểu trêu tức khác chừa đường sống, nhưng hôm nay vẻ quá… giống phong cách của chút nào.
Kỷ Ngộ chằm chằm, mặt cảm xúc.
Thôi Nguyên Châu gãi mũi, gượng:
“ chỉ quan tâm thôi mà.”
Nghĩ một lúc, tò mò hỏi tiếp:
“ mà câu nhắn … tâm trạng là ý gì ?”
Kỷ Ngộ im lặng một lúc, đó nheo mắt, khóe môi nhếch lên, chậm rãi :
“Vì một con thỏ nhỏ.”
Thôi Nguyên Châu: “???”
Cậu chằm chằm nụ đầy ẩn ý của Kỷ Ngộ, chỉ cảm thấy thế giới như sắp đảo lộn.
Ngộ ca nhà … từ khi nào cái biểu cảm kiểu xuân tâm nhộn nhạo thế !?
kịp hỏi tiếp, Kỷ Ngộ nhanh chóng thu nụ , dậy phòng tắm.
---
Sáng hôm , Nguyên Dao tỉnh dậy.
Cô mở mắt, trần nhà một lúc lâu.
Những hình ảnh tối qua khi cô ở mặt Kỷ Ngộ chợt hiện lên trong đầu, cô phát điên.
Nguyên Dao vò đầu, giọng run run, thể tin nổi hỏi Hoa Hoa:
“Ta thực sự với ?”
Hoa Hoa gian:
“Đương nhiên ! Không chỉ ôm mà còn sờ soạng nữa. Chỉ còn thiếu mỗi hôn thôi đấy!”
Nguyên Dao: “...”
Cô ôm mặt, cảm giác cả nóng bừng, hoang mang lẩm bẩm:
“Chẳng lẽ thực sự ý nghĩ an phận với ?”
Hoa Hoa đang định hùa theo " , đừng chối nữa", nhưng Nguyên Dao bỗng nhớ điều gì đó…