Xuyên Nhanh: Ký Chủ Luôn Bị Bức Hôn - Chương 150: Ý Tưởng Không An Phận (15)

Cập nhật lúc: 2025-10-09 11:00:41
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nguyên Dao chút do dự đáp:

“Không thích.”

Trình Lộ Lộ gật đầu, tít mắt:

“Chị thích thì bọn em cũng thích!”

Nói xong, cô nàng mở thêm một lon bia.

Nguyên Dao cảnh , bất đắc dĩ nhắc nhở:

“Uống ít thôi, em say đấy.”

Trình Lộ Lộ mặt đỏ bừng, nhưng vẫn lắc đầu quầy quậy:

“Em say mà! Chị, thêm ly nữa !”

Nguyên Dao còn cách nào khác, đành uống thêm vài ngụm với cô nàng.

Đến khi bữa tối kết thúc, mặt cô cũng chất đống bốn, năm lon bia.

Sau khi lượt về, Nguyên Dao ở một lúc, chờ đến khi tất cả đàn em của đều an rời mới dậy.

Không ngờ, lên, chân cô bỗng mềm nhũn, suýt nữa thì loạng choạng ngã xuống.

Cô nhanh chóng vịn bàn, đưa tay xoa mặt. Lúc , cô mới nhận cũng say .

Cô lắc lắc đầu, định một lát cho tỉnh táo hơn mới về.

lúc , cửa phòng bỗng đẩy .

Nguyên Dao giật , ngẩng đầu lên. Đôi mắt mơ màng, về phía cửa.

Trước mắt cô là một gương mặt quen thuộc.

Ánh mắt đó lúc nào cũng trầm , nhưng lúc chút lo lắng.

Cảm giác khiến cô bất giác đến gần hơn.

Không kìm , cô nhoẻn miệng , giọng mềm mại:

“Kỷ Ngộ!”

Kỷ Ngộ tít mắt, thoáng ngẩn .

Lấy tinh thần, bước lên hai bước, ánh mắt lướt qua đống lon bia bàn, cuối cùng dừng khuôn mặt đỏ bừng của cô.

Giọng chút bất đắc dĩ:

“Chị uống say ?”

Nguyên Dao lập tức lắc đầu, hì hì:

“Cậu mới là say! Lộ Lộ mới say!”

Kỷ Ngộ chẳng buồn để ý xem "Lộ Lộ" là ai, chỉ nhàn nhạt :

“Ừ, chị say. Vậy về phòng nghỉ , cũng muộn .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-ky-chu-luon-bi-buc-hon/chuong-150-y-tuong-khong-an-phan-15.html.]

Nguyên Dao chớp chớp mắt, mất một lúc mới nhớ "phòng nghỉ" là gì.

Thế là cô gật gật đầu, lẩm bẩm:

“Ừm, về phòng nghỉ...”

Nói xong, cô chống tay xuống bàn, loạng choạng bước về phía cửa.

Vừa mấy bước, suýt chút nữa thì đập đầu cửa.

Kỷ Ngộ cau mày, nhanh chóng bước lên, giữ lấy cánh tay cô, kéo cô về phía .

Nguyên Dao mất thăng bằng, ngã thẳng lồng n.g.ự.c .

Cô ngẩng lên, đôi mắt trở nên mơ màng, còn tỉnh táo nữa.

Kỷ Ngộ khẽ thở dài:

“Chị phiền nếu cõng chị về?”

“Hả?”

Nguyên Dao cảm thấy đầu óc mơ hồ, chẳng gì.

cảm giác an khiến cô vô thức gật đầu, khẽ:

“Được chứ.”

Kỷ Ngộ cô ngoan ngoãn như , ánh mắt trầm xuống.

Cậu im lặng vài giây cúi xuống, cõng cô lên, rời khỏi phòng.

---

Từ nhà hàng về chỗ nghỉ chỉ cách vài trăm mét.

Suốt quãng đường, Nguyên Dao vẫn yên lặng lưng , hề cựa quậy, trông ngoan ngoãn.

Kỷ Ngộ nhịn khẽ hỏi:

“Chị ngủ ?”

“Ưm...”

Nguyên Dao vẫn nhắm mắt, nhưng vô thức đáp :

“Chưa .”

Giọng mềm mại của cô, kèm theo thở nhè nhẹ, phả cổ Kỷ Ngộ.

Cảm giác tê dại lan khiến bước chân đột nhiên khựng .

Nguyên Dao dường như cũng cảm nhận điều đó.

Cô mơ màng mở mắt, ngắm gương mặt hồi lâu, bất giác giơ tay chọc nhẹ .

Loading...