Xuyên Nhanh: Ký Chủ Luôn Bị Bức Hôn - Chương 140: Ý Tưởng Không An Phận (5)

Cập nhật lúc: 2025-10-09 11:00:31
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi ăn trưa xong, Nguyên Dao ngủ tiếp. Cô sợ nếu ngủ thì sẽ lỡ lời gì trong mơ nữa.

Cô lấy mấy quyển tạp chí ở ghế lật xem, chẳng mấy chốc máy bay đến nơi.

Trước khi xuống máy bay, Kỷ Ngộ tự nhiên lấy ba lô của cô từ ngăn hành lý, đưa cho cô mà gì, bước về phía cổng .

Nguyên Dao chiếc ba lô trong tay, chút thắc mắc, thầm với Hoa Hoa:

“Kỷ Ngộ trai, tính, vẫn bạn gái nhỉ?”

Hoa Hoa đáp:

“Chắc tại kén chọn quá.”

Nguyên Dao xong, cảm thấy cũng lý.

Một trai như , cô nhất định giúp tìm một cô gái phù hợp mới !

Khi đến cổng sân bay, cô phụ giúp kiểm tra lượng thành viên trong đoàn, dẫn bãi đỗ xe.

Chuyến thực tập tổng cộng 30 sinh viên tham gia, cộng thêm 2 giảng viên hướng dẫn và cô, tổng cộng 33 .

, trường chỉ sắp xếp một chiếc xe buýt cho cả đoàn.

Nguyên Dao cùng giáo viên ở hàng ghế đầu.

Từ sân bay đến vùng núi mất ba tiếng di chuyển.

Nơi họ đến là một khu vực trường hỗ trợ phát triển kinh tế. Những năm gần đây, nhờ cảnh quan thiên nhiên tuyệt , nơi dần phát triển du lịch, từ một vùng nghèo khó trở thành khu du lịch tiếng.

Do đó, các sinh viên thể tự lập nhóm và chọn chủ đề nghiên cứu theo chuyên ngành của .

Nguyên Dao thấy mấy đàn em mang theo cả máy , chắc là định dự án video.

Không Kỷ Ngộ sẽ chọn chủ đề gì nhỉ? Hoa Hoa từng khá nổi tiếng ở khoa tài chính.

ngoài cửa sổ, ngắm con đường dần rời xa thành phố, suy nghĩ chút mơ hồ.

Ở hàng ghế cuối, Kỷ Ngộ cũng đang cửa sổ, rõ đang nghĩ gì.

Thôi Nguyên Châu ghé sát hỏi:

“Ngộ ca, định đề tài gì ? Có ý tưởng ?”

Kỷ Ngộ hờ hững đáp:

“Viết báo cáo nghiên cứu.”

Thôi Nguyên Châu lập tức xụ mặt:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-ky-chu-luon-bi-buc-hon/chuong-140-y-tuong-khong-an-phan-5.html.]

“Lại là báo cáo nghiên cứu? Sao nào cũng là báo cáo ?”

Kỷ Ngộ thu ánh mắt về, giọng bình thản:

“Tiết kiệm thời gian.”

Thôi Nguyên Châu: “...”

Với , báo cáo nghiên cứu là cực hình, nhưng với Kỷ Ngộ thì nhẹ nhàng như dạo.

Cậu bất mãn :

“Lần nào cũng báo cáo, thể đổi mới tí ?”

Kỷ Ngộ nhướng mày:

“Cậu thể tham gia nhóm khác nếu ý tưởng mới.”

Thôi Nguyên Châu: “...”

Nam sinh phía cũng trêu:

đấy, Thôi Nguyên Châu, đại thần giúp báo cáo mà còn vui ? ước còn chẳng đây!”

Thôi Nguyên Châu: “...”

Cậu tức tối lau mặt:

“Được ! Viết thì , gì ghê gớm !”

Nhìn thấy vẻ mặt bình thản của Kỷ Ngộ, bỗng nảy một ý, nở nụ đầy tò mò:

“À mà , máy bay cạnh Nguyên Dao đúng ? Cảm giác thế nào?”

Kỷ Ngộ liếc mắt , mặt cảm xúc.

Thôi Nguyên Châu vội vàng giơ tay tỏ vẻ đầu hàng:

“Biết , ! Cậu ghét ghép đôi với con gái mà. chỉ tò mò thôi!”

Cậu thở dài, đầy ấm ức:

“Nhập học hai năm , cách gần nhất giữa và nữ thần là lúc chờ máy bay. Hơn nữa, còn từ chối lời nhờ vả của cô ! Chắc giờ cô ghim !”

Kỷ Ngộ khựng , như vô tình hỏi:

“Nhờ vả gì?”

Loading...