Thôi Nguyên Châu thấy Kỷ Ngộ bước đến với vẻ mặt bình thản, trong lòng bỗng chột .
Đợi đến gần, vội vàng nhấc balo xuống khỏi ghế, lấy lòng:
“Ngộ ca, đây , giữ chỗ sẵn cho .”
Kỷ Ngộ liếc một cái nhưng gì, chỉ thuận thế xuống.
Sau đó, ánh mắt vô thức dừng ở cô gái cách đó xa—Nguyên Dao, đang trò chuyện với giảng viên.
Thôi Nguyên Châu thấy cũng theo, nhịn cảm thán:
“ là Nguyên Dao mà! Lúc nãy cô ngay mặt , tim suýt nữa ngừng đập luôn .”
“…”
Kỷ Ngộ khựng , giọng điệu cảm xúc gì:
“Đứng mặt ?”
“Ừ đúng !” Thôi Nguyên Châu gãi đầu, “Cô đến hỏi xem còn tới.”
Nói đến đây, hì hì, ghé sát Kỷ Ngộ, thì thầm:
“Ngộ ca, thể bỏ chặn danh sách đen ? Cũng hai tuần …”
Kỷ Ngộ im lặng một lát, lấy điện thoại , bấm vài cái bỏ chặn .
Thôi Nguyên Châu thở phào, :
“Ngộ ca rộng lượng quá!”
Kỷ Ngộ đáp.
Chẳng bao lâu , đến giờ thủ tục lên máy bay.
Nguyên Dao cùng giảng viên, chờ tất cả sinh viên tất kiểm tra vé xong thì xách hành lý về phía cổng lên máy bay.
Chuyến bay chỉ sinh viên Đại học Z mà còn cả hành khách bình thường.
Sau khi tìm chỗ của , Nguyên Dao phát hiện cạnh sinh viên cùng trường, mà là một cụ bà lớn tuổi.
Cô nhét balo lên kệ để hành lý, chuẩn xuống thì bất ngờ ai đó vỗ nhẹ lên vai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-ky-chu-luon-bi-buc-hon/chuong-138-y-tuong-khong-an-phan-3.html.]
Nguyên Dao sang .
Một đàn ông trung niên vẻ căng thẳng hỏi:
“Cháu gái, cháu thể đổi chỗ giúp chú ? Mẹ chú một ở đây, chú yên tâm lắm.”
Nguyên Dao im lặng một chút, gật đầu.
Người đàn ông liên tục lời cảm ơn, đó chỉ cho cô chỗ của —cách đó hai hàng ghế.
Nguyên Dao về phía đó, khẽ sững .
Chỗ của ông chú đó là ghế sát cửa sổ, còn ghế bên cạnh, gần lối … là chỗ của Kỷ Ngộ.
Lúc , đang đeo tai , mắt ngoài cửa sổ.
Như cảm nhận gì đó, Kỷ Ngộ khẽ đầu . Ánh mắt vô tình chạm ánh mắt của Nguyên Dao.
Nguyên Dao chớp mắt, ngạc nhiên nhưng cũng nghĩ nhiều.
Cô dời ánh mắt , gật đầu với đàn ông trung niên, cầm balo xuống, bước về phía ghế mới.
Kỷ Ngộ vẫn im tại chỗ, lặng lẽ cô gái mặt, dáng vẻ điềm tĩnh tiến gần.
Đến khi cạnh , cô nhón chân, giơ tay lên đặt balo kệ để hành lý phía .
Chiếc sơ mi cô mặc theo động tác nhấc lên, để lộ một phần eo trắng nõn, mảnh mai. Ánh mắt vô thức thu hút theo.
Kỷ Ngộ rũ mắt xuống, dời ánh , nhưng ngón tay vô thức lướt nhẹ điện thoại.
Lúc , Nguyên Dao xếp đồ xong, thẳng dậy, giọng nhẹ nhàng vang bên tai :
“Kỷ Ngộ, thể nhường lối một chút ?”
Kỷ Ngộ ngừng một chút, đó lập tức lên, lùi qua một bên.
Cô mỉm , khẽ :
“Cảm ơn.”
Rồi nhẹ nhàng bước , xuống ghế cạnh cửa sổ, cúi đầu chăm chú lướt điện thoại.