Nhìn cảnh Nguyên Dao vô tư chọc tức đến mức suýt phát điên, cuối cùng Tạ Dung cũng nhịn bật .
Anh nhẹ nhàng xoa đầu cô, giọng bất đắc dĩ:
“Đi đồ , để chuyện với em.”
Nguyên Dao , ngoan ngoãn gật đầu.
Có Tạ Dung mặt, cô lập tức yên tâm, chẳng còn chút lo lắng nào.
Vậy là cô vui vẻ theo nhân viên đoàn phim lên xe đến phòng hóa trang.
Sau khi cô rời , Từ Anh Tài đàn ông mặt, ánh mắt phức tạp hẳn.
“Thầy Tạ, rốt cuộc từ khi nào đồng ý quen Dao Dao?”
Tạ Dung ngừng một chút, lắc đầu:
“Không đồng ý với Dao Dao.”
Từ Anh Tài lập tức trợn mắt, lòng đầy bất an.
Chẳng lẽ cháu gái ông… ép buộc ?
Trong lúc ông còn đang suy diễn đủ thứ, Tạ Dung bình thản tiếp lời:
“Mà là Dao Dao đồng ý với .”
Từ Anh Tài sững .
Sau đó, ông thấy đàn ông vốn luôn điềm tĩnh, lạnh lùng , đầu tiên nghiêm túc thẳng , trịnh trọng :
“ thật lòng yêu Dao Dao. Hy vọng đạo diễn Từ trách vì ‘cướp’ mất cô .”
Từ Anh Tài im lặng.
Một lát , ông thở dài:
“ ý phản đối hai . Chỉ là… Dao Dao mất cha từ nhỏ, ông bà ngoại xem nó như báu vật mà bảo vệ suốt bao năm. Nếu ở bên mà nó chịu tổn thương, ăn thế nào với họ.”
Tạ Dung khẽ :
“Chuyện thể yên tâm. Đối với , Dao Dao cũng là báu vật. sẽ để ai tổn thương cô .”
Từ Anh Tài ngây trong chốc lát.
Sau khi trầm tư hồi lâu, ông bất ngờ khoát tay, quyết định buông xuôi:
“Thôi ! Dù nay cũng bao giờ kiểm soát quyết định của nó. Hai thế nào thì tùy!”
---
Buổi cuối cùng của Nguyên Dao kết thúc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-ky-chu-luon-bi-buc-hon/chuong-117-toi-that-long-voi-em-32.html.]
Vì quá tự hào về màn thể hiện xuất sắc của cháu gái, Từ Anh Tài quyết định mở tiệc ăn mừng ở một quán rượu gần đó.
dù ông ca ngợi Nguyên Dao thế nào, trong đoàn phim chỉ quan tâm đến chuyện tình cảm của cô và Tạ Dung.
Không ít nhân lúc nâng ly chúc mừng cố tình gợi chuyện, tò mò cô thế nào mà theo đuổi Tạ Dung.
kết quả là—
Chẳng ai moi chút thông tin nào, vì tất cả những ly rượu mời cô đều Tạ Dung nhẹ nhàng đỡ giúp.
Mọi thất vọng tràn trề.
Có uống thêm chút can đảm, trêu ghẹo:
“Thầy Tạ, thể bao che cô mãi như ! Đã đóng máy , uống rượu thì vui nhé!”
Tạ Dung , chỉ khẽ , đáp nhẹ nhàng:
“ uống cũng như thôi.”
Cả bàn lập tức rộn ràng.
Nguyên Dao đỏ mặt.
Nhìn thản nhiên cầm ly rượu lên uống, cô kéo nhẹ góc áo , nhỏ giọng:
“Thật em thể uống, cần giúp em .”
Tạ Dung liếc cô một cái, chậm rãi :
“Anh giúp chính thôi.”
Nguyên Dao: “???”
Cô chớp mắt khó hiểu.
giải thích thêm.
Anh chỉ khẽ cúi đầu chén rượu, ánh mắt sâu thẳm.
Loại rượu nồng độ cao, uống một chút cũng chẳng .
ngăn chặn tình huống ngoài ý thể xảy .
Thấy gì nữa, Nguyên Dao cũng nghĩ nhiều.
Cô vui vẻ tiếp tục ăn uống.
Đang ăn mấy miếng, điện thoại rung lên.
Cô cầm lên xem, phát hiện là tin nhắn của Phương Tiêu Tần.
Cô chớp mắt, ngước lên đối diện.
lúc , Phương Tiêu Tần cô, mà đang nghiêm túc lắng Từ Anh Tài thao thao bất tuyệt.