Nguyên Dao hoảng hốt, vội vàng đưa tay che miệng , giọng run rẩy:
“Có thấy thì …”
Tạ Dung khựng một chút, đó bình thản :
“Thì ?”
Nguyên Dao sững .
Anh cúi mắt xuống, giọng điệu nhẹ nhàng nhưng chắc nịch:
“Mọi đều em đoàn là vì . Chúng bên cũng là điều đương nhiên thôi.”
“Hay là… em chia tay?”
Cô ngờ lo lắng chuyện .
Vội vàng nắm lấy tay , cô giải thích:
“Không ! Em chỉ sợ ảnh hưởng đến công việc của thôi.”
Tạ Dung im lặng cô.
Thấy vẫn d.a.o động, Nguyên Dao mềm giọng, nhẹ nhàng lắc tay nũng nịu:
“Chờ em xong, chúng sẽ công khai, ?”
Nói , cô với ánh mắt đầy mong chờ, cố gắng lấy lòng.
Tạ Dung hít sâu một .
Anh trầm mặc vài giây, cuối cùng vẫn nỡ khó cô.
Chỉ cúi xuống, đặt một nụ hôn nhẹ lên trán cô, giọng khàn:
“Em đấy nhé. Đóng máy xong, công khai.”
Nguyên Dao gật đầu lia lịa.
Tạ Dung khẽ véo má cô, giọng dịu dàng:
“Ra ngoài , em đang gọi kìa.”
Nguyên Dao bật , mở cửa bước ngoài.
Tạ Dung khẽ thở dài.
Anh càng ngày càng thể cứng rắn với cô…
Có vẻ như, những chuyện khác cũng nên tiến triển nhanh hơn .
Với sự phối hợp của , cảnh diễn suôn sẻ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-ky-chu-luon-bi-buc-hon/chuong-111-toi-that-long-voi-em-26.html.]
Một là qua.
Nguyên Dao thầm thở phào nhẹ nhõm.
Vì Tạ Dung còn vài cảnh khác, cô đồ xong thì một về khách sạn .
Về đến nơi, cô dài giường, lấy điện thoại lướt mạng.
Bất ngờ phát hiện chuyện Dư Quả thương rò rỉ thông tin, thậm chí còn lên hot search.
Cô bấm xem.
Phần lớn là fan Dư Quả gửi lời chúc cô sớm hồi phục, nhưng cũng ít bắt đầu đoán già đoán non về nguyên nhân t.a.i n.ạ.n .
Dĩ nhiên, cũng cố tình thổi bùng chuyện.
Nguyên Dao vốn nhiều antifan mạng, càng trở thành mục tiêu công kích.
“Còn đoán ? Ngoài vị tiểu thư thì còn ai đây nữa?”
“Ai mà chẳng cô vì đàn ông thể bất cứ chuyện gì… Dư Quả đúng là xui xẻo!”
“Nếu thật sự là Nguyên Dao thì ói mất!”
“Với cái nhan sắc mà còn mơ theo đuổi Tạ ảnh đế? ch*ết mất hahahaha!”
“Hy vọng Quả Quả của chúng sớm khỏe để về phim trường vạch mặt xanh!”
“Haizz, đáng tiếc cho ‘Lưu Yên Chi Thành’, một bộ phim như mà hủy hoại trong tay một con xanh.”
…
Những bình luận là lời c.h.ử.i rủa cay nghiệt.
Nguyên Dao vài dòng chán chẳng buồn xem tiếp.
Những thứ , ngay từ khi mới xuyên thế giới , cô thấy quá nhiều .
Lúc đầu còn chạnh lòng, nhưng dần dần nhận chúng chẳng ảnh hưởng gì đến cuộc sống thực tế của , cô cũng chẳng thèm bận tâm nữa.
thể bỏ qua chuyện .
Từ Anh Tài tin khi kết thúc công việc buổi tối.
Lướt điện thoại một lúc, sắc mặt ông càng lúc càng đen , suýt nữa thì văng tục.
Cuối cùng, ông giận dữ ném điện thoại lên bàn:
“Đám là ai trời… Cháu gái mà để cho bọn họ gì thì ?!”
Tạ Dung một bên ghế sofa, ánh mắt dán chặt những bình luận đang ngừng cập nhật.
Sắc mặt u ám, trong đáy mắt như phủ đầy băng tuyết.