Xuyên Nhanh: Ký Chủ Luôn Bị Bức Hôn - Chương 103: Tôi Thật Lòng Với Em (18)

Cập nhật lúc: 2025-10-09 10:49:22
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nguyên Dao quần áo xong, bước khỏi phòng hóa trang thì bất ngờ thấy Tạ Dung đang chờ bên ngoài.

sững , ngạc nhiên hỏi:

“Thầy Tạ, đây?”

Tạ Dung cô một lúc, ánh mắt chậm rãi di chuyển xuống tay cô.

Nguyên Dao kinh ngạc , hiểu định gì.

định hỏi thì bất ngờ đưa tay nắm lấy cổ tay cô, nhẹ nhàng kéo lên, cẩn thận vén tay áo của cô lên.

như nghĩ, một vết trầy khá lớn hiện , vết thương còn rướm máu, nổi bật làn da trắng mịn.

Nguyên Dao ngờ phát hiện vết thương của .

Nhất là ánh mắt dừng đó lâu, sâu thẳm đến mức cô thể cảm nhận rõ ấm từ .

Bất giác, cô khẽ rụt tay .

Tạ Dung cũng buông tay , nhưng gương mặt vẫn trầm xuống.

Anh cô, giọng điềm tĩnh nhưng đầy chắc chắn:

“Bây giờ về phòng lấy thuốc.”

Nguyên Dao do dự:

“Không cần , thể tiệm t.h.u.ố.c mua...”

Tạ Dung gì, chỉ cô chằm chằm với gương mặt cảm xúc.

“...”

Ở chung với một thời gian, Nguyên Dao nhận rằng mỗi biểu cảm nghĩa là tâm trạng tệ.

, vẻ còn đang giận.

Nguyên Dao hiểu gì sai, nhưng rõ ràng giận dỗi cũng khiến cô cảm thấy sợ.

Thế nên cuối cùng, cô ngoan ngoãn gật đầu, lặng lẽ theo về khách sạn.

---

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-ky-chu-luon-bi-buc-hon/chuong-103-toi-that-long-voi-em-18.html.]

Căn phòng của Tạ Dung gọn gàng, sạch sẽ hệt như con .

Nguyên Dao ở cửa, vô thức nhớ căn phòng chất đầy đồ ăn vặt của , lập tức cảm thấy hổ.

Không thể để thấy phòng , nếu chắc quê c.h.ế.t mất!

Tạ Dung lấy hộp t.h.u.ố.c , thì thấy cô vẫn đang ngẩn ở cửa, đang suy nghĩ gì.

Cô lúc nào cũng như , dễ dàng chìm đắm thế giới riêng của , ai thể đoán cô đang nghĩ gì.

Anh siết nhẹ lọ t.h.u.ố.c trong tay, đó bước đến kéo cô xuống sofa.

Nguyên Dao hồn.

Nhìn thấy sắn tay áo lên, vẻ định tự tay bôi t.h.u.ố.c cho cô, cô lập tức hoảng sợ, vội vàng :

“Để tự , phiền !”

Tạ Dung dừng , nhưng ép buộc.

Anh đưa hộp t.h.u.ố.c cho cô.

Nguyên Dao cầm lấy, một loạt các lọ t.h.u.ố.c trong tay, nghĩ rằng chỉ cần bôi một loại là nên tiện tay mở nắp lọ t.h.u.ố.c mỡ.

khi kịp bôi lên, Tạ Dung nắm lấy tay cô ngăn , khẽ nhíu mày:

“Phải sát trùng .”

Nguyên Dao ngơ ngác, trong mắt đầy thắc mắc.

Nhìn vẻ mặt cô, Tạ Dung cũng ngạc nhiên mấy.

Anh lấy lọ t.h.u.ố.c mỡ từ tay cô, mở nắp chai cồn sát trùng, dùng tăm bông thấm ướt nhẹ nhàng đặt lên vết thương.

Cơn đau nhói lập tức lan .

Nguyên Dao hít một , vô thức định rụt tay , nhưng giữ chặt.

Nhìn thấy cô nhăn mặt chịu đau, giọng khẽ dịu , như đang dỗ dành:

“Ráng chút , sẽ hết đau ngay thôi.”

Nguyên Dao chớp mắt, nước mắt gần như trào , nhưng vẫn ngoan ngoãn gật đầu, c.ắ.n môi dám kêu than.

Tạ Dung cúi xuống, cẩn thận sát trùng cho cô, đó mới mở lọ t.h.u.ố.c mỡ, nhẹ nhàng bôi lên vết thương…

Loading...