Vân Xu chút tò mò: “Làm nhận em?”
Trong buổi tiệc, đều đeo mặt nạ.
Ôn Minh Hàm mỉm : “Phàm là gặp Vân tiểu thư, nhận mới là chuyện lạ.”
Vân Xu liếc tìm kiếm Bùi Dã Mục, phát hiện lui ngoài sàn nhảy, đang chớp mắt hai . Ánh sáng quá mờ, phân biệt cảm xúc gì.
“Em thất thần như , sẽ buồn đấy.” Ôn Minh Hàm thở dài.
Vân Xu : “Xin .”
Đôi mắt sáng ngời của cô trong ánh sáng tối vẫn tĩnh lặng rực rỡ.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Ôn Minh Hàm : “Em cần xin . Một quý cô xinh thất thần, chắc chắn là bạn nhảy đủ xuất sắc.”
Vân Xu càng thêm ngại ngùng, nhưng hôm nay cô chỉ đến để dự tiệc.
Ôn Minh Hàm rũ mắt cô, đột nhiên cúi : “Đừng lo lắng, chuyện sẽ giải quyết trong đêm nay. Những thứ nên tồn tại sẽ biến mất.”
Lời nhẹ nhàng nhưng ẩn chứa ý vị sâu xa.
Vân Xu ngạc nhiên ngước mắt lên, đối diện với đôi mắt đen láy của , giống như một hố đen hút hết ánh sáng.
Ôn Minh Hàm khẽ mỉm , ánh đèn trong sảnh tiệc sáng lên.
Một bản nhạc kết thúc.
Vân Xu với Ôn Minh Hàm: “Em xin phép một lát.” Sau đó, cô chỉ về phía nhà vệ sinh với Bùi Dã Mục ở đằng xa.
Bùi Dã Mục lười biếng gật đầu.
Trên đường , Vân Xu tự hỏi câu của Ôn Minh Hàm ý gì. Là vu vơ còn ý khác.
Muốn hỏi thử xem , nhưng cô lo lắng sẽ ảnh hưởng đến nhiệm vụ của Đổng Bân.
Vân Xu rửa tay bên cạnh bồn, chìm trong suy nghĩ, ngay cả tiếng bước chân phía cũng để ý.
“Xu Xu.” Một giọng nóng bỏng, mang theo một chút vặn vẹo vang lên.
Mắt Vân Xu trợn tròn, cô run lên. Giọng là…
“Hứa Thành Chu!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-khuynh-thanh/chuong-956-hoa-hong-trang-cua-thanh-pho-hon-loan-53.html.]
Khóe miệng Hứa Thành Chu nhếch lên cao: “Em vẫn còn nhớ ! Thật quá! Anh mà, em đối với là khác biệt! Dù thấy mặt, chúng vẫn thể nhận .”
Vân Xu: "…"
Cô đương nhiên nhớ rõ tên biến thái xuất hiện đầu tiên trong cuộc đời .
Chuyện của Hứa Thành Chu qua lâu, lệnh cấm tiếp xúc ngăn cách hai . Vân Xu cơ bản là theo một đường thẳng từ nhà đến chỗ , hai căn bản chạm mặt .
Không ngờ Hứa Thành Chu xuất hiện ở đây.
Cũng đúng thôi, dù cũng là một luật sư nổi tiếng ở Vụ Thành, phận và địa vị, mời cũng là chuyện bình thường.
việc đối phương theo cô đây thì bất thường.
Vân Xu cảnh giác chằm chằm , lặng lẽ quan sát đường chạy trốn.
Hứa Thành Chu thở dài : “Anh buồn. Vậy mà cho chúng gặp , mạnh mẽ tách rời chúng . Đây là kiểu hành vi đáng ghét gì !” Sau đó, may mắn : “May mắn là trời cao vẫn chiếu cố chúng . Em lên thuyền, nhận em ngay.”
Vẻ mặt dần trở nên si mê: “Em quả nhiên hợp với màu trắng, thuần khiết vô hạ, giống như thiên sứ . Chiếc váy hợp với em.”
Cái mặt nạ c.h.ế.t tiệt, chẳng tác dụng gì.
Vân Xu càng thêm vội vã bỏ trốn. Mức độ biến thái của càng sâu sắc hơn. Bị giam một thời gian dài nhưng tỉnh ngộ.
Hứa Thành Chu dường như thấu ý định của cô, dịu dàng : “Đừng như với , Xu Xu. Anh yêu em.”
Suýt chút nữa quên, khả năng quan sát của luật sư cũng là nhất lưu.
Vân Xu cố gắng định cảm xúc của Hứa Thành Chu: “Chúng ngoài chuyện ? Đây là nhà vệ sinh, thích hợp.”
“Anh cùng em ngoài, nhưng ngoài sẽ cơ hội.” Nụ của Hứa Thành Chu ngày càng lớn, từng chút từng chút tiến gần: “Anh chỉ ở đây ngắm em. Tháo mặt nạ cho ngắm ?”
Người là cố ý vô tình, cố tình thu hẹp phạm vi của cô.
Tim Vân Xu đập càng lúc càng nhanh, trong mắt hiện lên vẻ kinh hoàng.
Không khí dần trở nên căng thẳng.
“Ép buộc một quý cô, là việc nên .” Một giọng tao nhã thong thả phá vỡ sự bế tắc.
Mắt Vân Xu sáng lên, Ôn Minh Hàm ở phía bên Hứa Thành Chu, trấn an cô.
Hứa Thành Chu lạnh lùng : “Anh là ai?”
Ôn Minh Hàm : “Anh cần là ai. Anh chỉ cần đang một việc vô cùng bất lịch sự.”