Vẻ tuyệt trần một nữa xuất hiện mắt, thầm thở dài mãn nguyện. Điều duy nhất đáng tiếc là bên cạnh Vân Xu vẫn theo nữ vệ sĩ .
Từ Nguyên Khải luôn cảm thấy ánh mắt nữ vệ sĩ mấy thiện cảm, nhưng quan hệ của với Vân Xu thể so sánh với đối phương, nên chọn im lặng.
Sau khi mỹ nhân an tọa, Từ Nguyên Khải đưa bó hoa chuẩn trong tay cho cô: “Em thích chứ?”
Vân Xu ngạc nhiên bó hoa bách hợp gói ghém tinh xảo tay. Chỉ là một buổi gặp mặt với miễn cưỡng coi như bạn bè, mà còn tặng hoa ? Đối phương cô đầy mong chờ, Vân Xu cũng tiện từ chối, nhận lấy hoa lời cảm ơn.
Cô thích , lòng Từ Nguyên Khải chợt chùng xuống, bắt đầu lo lắng liệu tặng sai hoa . thông tin về Vân Xu quá ít ỏi, sở thích của cô căn bản thể nào tìm hiểu .
Từ Nguyên Khải chỉ rằng cô từng thích hoa, vì tặng hoa bách hợp. vẻ mặt cô hờ hững, xem tặng hoa khác thôi, thầm nghĩ.
Vân Xu đặt bó hoa lên bàn, ánh mắt trầm tĩnh dừng : “Chúng thể về chuyện ?”
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
“Đương nhiên.” Có thể trò chuyện với cô nhiều hơn, Từ Nguyên Khải còn mong hơn thế nữa. tuyệt đối thể kể sự thật về quá khứ, điều đó quá bất lợi cho , Vân Xu chắc chắn sẽ ghét . Ngay cả chính cũng cảm thấy hành vi năm xưa của thật quá đáng, huống chi Vân Xu là trong cuộc. Từ Nguyên Khải thể chấp nhận ánh mắt chán ghét của cô.
“Lần đầu gặp mặt, chúng đều vẫn còn là những đứa trẻ. Em theo nhà, tựa như một cô công chúa nhỏ, xinh và đáng yêu.” Từ Nguyên Khải thật dối.
Là vị hôn phu của Mạc Hồng Huyên, việc quen Vân Xu từ sớm là điều đương nhiên, nhưng khi đó cả ba bọn họ đều ưa cô, thậm chí còn ít khi giao tiếp. Từ Nguyên Khải chậm rãi thuật một quá khứ nửa thật nửa giả.
Vân Xu mà như đang suy tư điều gì đó. Giống như Giang Văn, cô cũng cảm thấy Từ Nguyên Khải đang dối. Cảm giác gượng gạo, khó chịu trong lòng cô vẫn thể xóa bỏ. Cả hai họ đều đang dối, rốt cuộc là vì điều gì?
Khi chuyện đến mệt, Từ Nguyên Khải dừng uống nước, nghỉ ngơi một lát. Ánh mắt luôn đặt Vân Xu, như thể sợ cô rời mất.
Tuy Từ Nguyên Khải mơ hồ, nhưng ký ức của Vân Xu rục rịch, dường như một vài mảnh ký ức rõ ràng hơn sắp sửa hiện mắt cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-khuynh-thanh/chuong-212-nu-phu-ac-doc-bi-luu-day-xuat-ngoai-30.html.]
Cô nhận quyết định của hề sai lầm, trò chuyện với quen , thể giúp cô khôi phục trí nhớ. Cảm giác như thể tìm mảnh ghép trò chơi chính xác, Vân Xu cảm thấy khá phấn khích.
Vân Xu nghĩ đến đàn ông khác tự xưng quen cô, cất tiếng hỏi: “Anh và Giang Văn cũng quen từ nhỏ ?”
Động tác của Từ Nguyên Khải khựng một chút: “Ừ, bọn thỉnh thoảng tụ tập ăn cơm cùng .”
Câu thừa nhận và Giang Văn là bạn thanh mai trúc mã, hé lộ một thông tin khác, đó là quan hệ của và Giang Văn chỉ ở mức bình thường – một sự hàm hồ đầy dụng ý.
“Nghe cũng thú vị đấy.” Vân Xu nghĩ đến cảnh tượng Giang Văn Lam Sương dễ dàng đè xuống bãi cỏ thể động đậy trong gặp mặt , liên tưởng đến cảnh Vân Bân gã đàn ông lực lưỡng đè nghiến xuống đất, nhịn bật thành tiếng.
Nụ của cô còn rạng rỡ hơn cả những đóa hoa bách hợp bàn, Từ Nguyên Khải say mê ngắm nụ cô, vô thức siết c.h.ặ.t t.a.y thành nắm đấm.
Vì Vân Xu bật khi nhắc đến Giang Văn? Chẳng lẽ cô cảm tình với Giang Văn? Cảm thấy thú vị là đang về Giang Văn ? Nghĩ đến khả năng , tim Từ Nguyên Khải như ai đó nắm chặt, đau đớn khó thở.
Người đàn ông ngoại quốc là một mối đe dọa lớn, đối phương là ai, chỉ thể nhẫn nhịn. giờ đây, chẳng lẽ sắp thất bại Giang Văn ? Không, chấp nhận. Giang Văn bỏ lỡ Vân Xu, sẽ gặp khác. Hơn nữa, Giang Văn từng bắt nạt Vân Xu, Vân Xu ở bên cạnh cũng phù hợp.
Xin , Giang Văn, giữa em nhiều thứ thể nhường , nhưng yêu thì tuyệt đối . Từ Nguyên Khải thầm xin bạn trong lòng, lên tiếng: “Vân Xu, tuy rằng và Giang Văn là bạn bè, nhưng một chuyện vẫn cho em .”
Giọng điệu trang trọng của thu hút sự chú ý của Vân Xu. Cô tò mò hỏi: “Chuyện gì?” Đôi mắt trong veo của cô càng khiến ý định của thêm kiên định.
Từ Nguyên Khải : “Năm đó, Mạc gia từng tổ chức một buổi tiệc, em từng tham dự với tư cách… bạn gái của Giang Văn. Chính tại buổi tiệc đó, em cố ý ngáng chân, ngã bàn tiệc, rượu và thức ăn đổ hết lên em.”
“Và chính Giang Văn là chuyện đó, chính Giang Văn khiến em mang tiếng trong buổi tiệc.”
Vân Xu ngẩn . Hóa thời niên thiếu cô từng trải qua chuyện như , thôi thấy khó chịu. lúc cô định lên tiếng, một giọng đầy phẫn uất, thể tin nổi vang lên: “Nguyên Khải, thể đối xử với như thế!”
Giang Văn cách đó xa, khóe mắt như rách . Anh từng nghĩ đến bạn chí cốt mà tin tưởng thể đ.â.m lưng một nhát đau điếng, ngay lúc còn ôm hy vọng.
Từ Nguyên Khải thể, ngay khi đang cố gắng chôn vùi chuyện cũ, đem chuyện phơi bày ánh sáng? Nhìn ánh mắt Vân Xu hướng về phía , Giang Văn suy sụp.