“Nguyệt Nguyệt, tối qua con đột nhiên gọi điện thoại cho ba hủy hôn, xảy chuyện gì ? Hay là thằng nhóc Lục Trạch dám bắt nạt con?” Cha Tiêu nheo mắt hỏi, nếu Lục Trạch thật sự chuyện quá đáng, ông tuyệt đối sẽ dễ dàng bỏ qua.
Tiêu Tử Nguyệt khẽ hếch cằm, khóe môi cong lên: “Ba, tính con thế nào ba còn lạ gì, ai bắt nạt con chứ?”
Cha Tiêu ngẫm nghĩ cũng đúng, Nguyệt Nguyệt từ nhỏ vô cùng thông minh, hiếm thấy ai thể khiến con bé chịu thiệt.
“Vậy thì là vì ? Mấy hôm con còn đến công ty Lục Trạch xem , hôm qua đột nhiên đổi ý.”
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Tiêu Tử Nguyệt liên lụy Vân Xu chuyện , bèn : “Còn vì cái gì nữa chứ, chỉ là hết cảm giác thôi. Lúc con đồng ý qua với , là vì thấy trai, gia thế , xứng đôi với con. bây giờ thì khác , trong mắt con cũng chỉ đến thế thôi.”
Giọng điệu hờ hững của con gái khiến cha Tiêu ngẩn . Ông nữa quan sát kỹ vẻ mặt con gái, xác định rằng cô đang thật lòng.
Chuyện thật kỳ lạ. Ngay cả thằng nhóc Lục Trạch mà con bé còn chẳng thèm để mắt, rốt cuộc mắt thẩm mỹ của con gái ông nâng cao đến mức nào ?
“Hơn nữa, hôn ước cũng còn cần thiết nữa. Hai nhà chuẩn sẵn sàng thứ, cứ chọn ngày lành tháng công bố chuyện ngoài là thôi.” Tiêu Tử Nguyệt một cách nhẹ nhàng, cô vốn là quyết đoán, từ đến nay mối quan hệ với Lục Trạch gần như chút tình cảm nào, nên việc hủy hôn cũng chẳng gì vướng bận.
“Con chắc chắn chứ?” Cha Tiêu hỏi nữa, xem con gái ông thật sự thích cuộc hôn nhân , đến cả ngày lành tháng cũng tính đến .
“Con chắc chắn.” Tiêu Tử Nguyệt khẳng định chắc nịch.
Cha Tiêu hỏi thêm gì nữa. Chỉ cần con gái quyết tâm, ông đương nhiên sẽ giúp cô đạt mục đích: “Được, nếu con quyết định như , ba sẽ gọi điện thoại cho Lục Trạch bàn chuyện .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-khuynh-thanh/chuong-120-thay-doi-so-phan-vi-hon-the-phao-hoi-cua-ba-dao-tong-tai-17.html.]
Cố gắng giải quyết việc hủy hôn một cách êm nhất.
“Vâng. Lục Trạch cũng ý hủy hôn, nên hai nhà chúng coi như huề cả làng, ba cần nhượng bộ . Ba nhớ đừng để Lục Trạch nhân cơ hội chiếm lợi từ nhà họ Tiêu chúng đấy.” Tiêu Tử Nguyệt nhắc nhở.
Cha Tiêu gật đầu, điểm ông hiểu rõ. Tiêu gia và Lục gia là đối tác hợp tác, là đối thủ cạnh tranh, ông luôn ghi nhớ điều trong lòng.
Sau khi bàn xong chuyện hôn ước, Tiêu Tử Nguyệt cuối cùng cũng nhắc đến Vân Xu với cha .
“Dạo con mới quen một bạn, hôm nào rảnh con sẽ dẫn cô về cho ba gặp mặt.” Nhắc đến Vân Xu, ý gương mặt xinh của Tiêu Tử Nguyệt càng thêm rạng rỡ, khiến cha Tiêu chút ngẩn ngơ.
Đã lâu ông thấy con gái nở nụ tươi tắn đến , xem cô thích bạn mới .
“Cô tính tình hiền dịu bụng, lên trông ngọt ngào và xinh , còn nuôi một con mèo Ragdoll đáng yêu nữa…” Tiêu Tử Nguyệt thao thao bất tuyệt kể về những ưu điểm của Vân Xu, đôi mắt lấp lánh ánh sự hào hứng.
Ban đầu cha Tiêu còn vui vẻ lắng , nhưng càng ông càng cảm thấy gì đó đúng lắm. Đây thực sự là đang tả về một bạn bình thường ?
Sao ông cứ cảm giác giống như mấy cô con gái dẫn bạn trai về nhà mắt phụ , chỉ khác là vì “bạn trai”, ở đây là “bạn gái” và vì “kể tội”, là “khen ngợi hết lời”?
Trong đầu cha Tiêu chợt lóe lên một ý nghĩ, ông hít sâu một , chẳng lẽ con gái ông “cong” ? Vì thích cái cô Vân Xu , nên con bé mới nhanh chóng quyết định hủy hôn?
Chuyện đúng là khả năng xảy với con gái ông thật.