Không lâu , một từ từ tới con đường đá xanh nhỏ, đó mặc đạo bào lam trắng, xung quanh là cây cối xanh tươi rậm rạp, trang phục bình thường, nhưng Vân Xu luôn cảm giác thích hợp với màu đen hơn, cảm giác tới thật khó hiểu.
Người đó đến mặt nàng, cúi , mỉm : "... Đã lâu gặp."
Thê tử của .
Vân Xu mơ màng, một lúc lâu do dự : "Chúng quen ?"
Nàng đối với quả thật cảm giác quen thuộc, nhưng cũng nhớ , mặt dung mạo tuấn mỹ, khí độ tôn quý, nếu nàng gặp qua, nên quên mới đúng.
Làm như thấu suy nghĩ của Vân Xu, khẽ : "Tiểu sư tổ tư chất tuyệt vời, chúng từng vô ý gặp qua một mặt, nhớ , nhớ là ."
Mặt Vân Xu ửng hồng, chút ngượng ngùng, thời gian nàng gặp quá nhiều , nàng vội vàng mời xuống: "Vất vả cho đưa đồ đến đây, pha cho ly nhé."
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
"Đa tạ, nếm của tiểu sư tổ là vinh hạnh của ."
Vân Xu hỏi: " , tên của là gì?"
Người đến chậm rãi : "Yến Tân Tễ."
"Yến, Tân, Tễ." Nàng theo lặp một , quả nhiên vẫn quen thuộc.
Người nàng, một bộ dung nhan lạnh lùng, nhưng mỉm tự nhiên đến .
Vân Xu lấy bộ cụ, đấy pha , mặt chỉ còn sự chuyên chú, tay áo rộng rãi theo động tác của nàng khi thì trượt xuống, lộ cổ tay trắng nõn như tuyết, hàng mi dài rung rung vương vấn ánh sáng vụn nhỏ.
Cơn gió nhẹ phẩy qua dường như cũng trở nên yên tĩnh.
Theo tiếng nước reo, mùi thoang thoảng lơ lửng trong khí.
Vân Xu đổ nước ngon pha ly bạch ngọc, đặt mặt : "Mời dùng."
Tà Thần nâng chén lên, nhẹ nhấp một ngụm, đôi mắt nheo , thủ pháp quen thuộc, hương vị quen thuộc.
Vân Xu cũng rót cho một ly, hỏi: "Không là vị Phong chủ nào nhờ ngươi mang thứ gì đến?"
Tà Thần tự nhiên lấy một lọ đan dược: "Phong chủ Đan Đỉnh Phong đan dược chữa thương mới luyện hiệu quả , cố ý để một lọ cho tiểu sư tổ, để phòng khi cần, nàng mấy ngày gần đây khỏi tông, cần nhọc lòng cảm ơn nàng ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-khuynh-thanh/chuong-1057-vi-hon-the-cua-nam-phu-trong-chuyen-tinh-su-do-tu-tien-37.html.]
Vân Xu gật đầu, ánh mắt lướt qua con hạc giấy ngoan ngoãn đậu một bên, hỏi: "Con hạc giấy là ngươi xếp ?"
Tà Thần gật đầu, thở dài: "Là do tài nghệ tinh, khiến tiểu sư tổ chê ."
Ánh mắt Vân Xu long lanh: "Làm , thấy nó đáng yêu, đặc biệt đáng yêu."
Sự yêu thích trong giọng của nàng che giấu , hiển nhiên vô cùng ý.
Tà Thần cầm lấy con hạc giấy, hình mũm mĩm vẫn còn lắc lư sang hai bên: "Có thể khiến tiểu sư tổ thích, tất nhiên là nhất ."
Ánh mắt Vân Xu vẫn luôn dõi theo nó.
Tà Thần bất động thanh sắc câu môi: "Tiểu sư tổ nếu học, thể dạy ."
Vân Xu kinh ngạc : "Thật , liệu phiền ngươi quá ."
Tà Thần : "Không phiền toái."
Vì thê tử phục vụ, vui lòng.
đó còn một việc, Tà Thần : "Trước khi tới, tiểu sư tổ luôn luyện tập pháp thuật hệ băng ?"
Vân Xu ngạc nhiên : "Sao ngươi ?"
Tà Thần mặt đổi sắc bịa chuyện: "Ta trời sinh mẫn cảm với thuật pháp, thể cảm nhận xung quanh từng thi triển pháp thuật hệ băng, nhưng thất bại, chắc là tiểu sư tổ gặp nan đề."
Trên thực tế, đối với Tà Thần mà , thể rõ thứ ở đây, nhưng dọa nàng.
Vân Xu bội phục : "Loại năng lực lợi hại."
Tà Thần đề nghị: "Nếu tiểu sư tổ ngại, liệu nguyện ý thi triển một cho xem, thể mấu chốt trong đó."
Chàng bộ khiêm tốn, nhưng đời loại lực lượng nào thể khó Tà Thần, cho dù là thế giới khác hệ thống khác , nhưng bản chất là giống , chỉ là hình thức biểu hiện khác mà thôi.
"Được, phiền ngươi." Vân Xu nữa theo điển tịch kết ấn niệm chú.
Linh lực hệ băng cố gắng tụ tập, mắt thấy sắp thành công, cuối cùng vẫn thất bại.