[XUYÊN NHANH] HOẠ THUỶ TỪ CHỐI NHẶT BẠN TRAI TRONG THÙNG RÁC - Nam Chính Là Khách Quen Của Thanh Lâu - Chương 7
Cập nhật lúc: 2025-06-18 12:57:15
Lượt xem: 84
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khi Tiêu Dịch Thành Tiêu tướng quân giam lỏng trong viện, cho phép rời , Trầm Ngư đang đón một vị khách mời mà đến.
Ngay khi Tiêu Dịch Thành rời khỏi, Lâm Chiêu Vân đến cửa phòng Trầm Ngư
Hồng Mai chắn cửa, khó xử Lâm Chiêu Vân đang cố xông phòng.
“Lâm công tử, Tiêu tướng quân dặn dò ai quấy rầy cô nương nghỉ ngơi.”
Nguỵ ma ma tin cũng vội vã chạy đến, gượng với Lâm Chiêu Vân.
“Lâm công tử, Trầm Ngư lúc thật sự tiện tiếp khách. Nếu công tử thực lòng thích Trầm Ngư nhà , xin hãy chờ thêm vài ngày. Đợi Tiêu công tử rời , nhất định cho báo tin ngay.”
Sau khi Tiêu Dịch Thành trách mắng ngày hôm qua, hôm nay bà dám tùy tiện nữa.
Lâm Chiêu Vân lạnh lùng hất tay Hồng Mai sang một bên.
Hắn hừ lạnh: “Tiêu Dịch Thành giờ lo còn xong, gì tâm trí lo cho Trầm Ngư cô nương?”
Lời khiến Nguỵ ma ma giật , lập tức đẩy sang một bên.
Lâm Chiêu Vân thẳng bước phòng Trầm Ngư
Vừa mở cửa, thấy giai nhân mà ngày đêm nhung nhớ đang tựa bàn, ánh mắt dịu dàng về phía .
Không kìm , tiến lên hai bước. khi thấy ánh mắt nghi hoặc của , Lâm Chiêu Vân đè nén những ý nghĩ mờ ám trong đầu, lễ độ lên tiếng: “Trầm Ngư cô nương.”
“Lâm công tử.” Trầm Ngư thản nhiên liếc đàn ông xông .
Thái độ của cô chẳng khiến Lâm Chiêu Vân mất hứng. Hắn tự nhiên xuống ghế đối diện, lật ngược chén bàn tự rót cho một chén, chằm chằm Trầm Ngư:
“Trầm Ngư, nàng còn đúng ?”
Trầm Ngư nhướng mày, với vẻ nghi hoặc:
“Biết chuyện gì?”
Khóe môi Lâm Chiêu Vân khẽ nhếch lên thành nụ .
“Chuyện Tiêu Dịch Thành ở Hồi Xuân Lâu qua đêm Tiêu tướng quân phát hiện . Bây giờ Tiêu Dịch Thành nhốt .”
Hắn ngừng một chút tiếp:
“Theo thấy, Trầm Ngư cô nương đừng phí thời gian Tiêu Dịch Thành nữa. Tiêu tướng quân căm ghét nhất là những nơi như thanh lâu kỹ viện. Lần e rằng Tiêu Dịch Thành chịu chút đau khổ, Tiêu tướng quân sẽ bỏ qua .”
“Hơn nữa, hôm nay Tiêu phu nhân phát thiệp mời, mời mấy vị phu nhân khác đến phủ dùng ngắm cảnh. Ý đồ của Tiêu phu nhân, Trầm Ngư cô nương hẳn cũng đoán .”
“Nhân lúc tướng quân Tiêu trút giận lên nàng, nhất nàng nên đoạn tuyệt với Tiêu Nghị Thành càng sớm càng . Tiêu Dịch Thành từ nhỏ lời cha. Nếu Tiêu tướng quân cấm đến gặp nàng, thì chắc chắn sẽ bao giờ đặt chân tới Hồi Xuân Lâu nào nữa.”
Lâm Chiêu Vân tin chắc sự hiểu của về Tiêu tướng quân nên với vẻ chắc chắn tuyệt đối.
Trong phòng, khi những lời của Lâm Chiêu Vân, Trầm Ngư chỉ khẽ cụp mắt, hề tỏ thái độ
Bên ngoài cửa, Nguỵ ma ma vốn định khuyên can Lâm Chiêu Vân nên tạm thời rời , khi những lời liền đổi ý.
Bà liếc Lâm Chiêu Vân đang chăm chú Trầm Ngư bằng ánh mắt si mê, lặng lẽ lui ngoài.
Bà cũng thường Tiêu tướng quân cứng nhắc, cổ hủ và nghiêm khắc.
Phát hiện con trai lui tới kỹ viện, phản ứng như cũng là điều dễ hiểu.
Đã như , thì lời hứa đó với Tiêu công tử cũng cần giữ nữa.
Dù Trầm Ngư cũng xinh đến thế, Tiêu công tử thì vẫn còn Lâm công tử thế.
Bà chẳng quan tâm Trầm Ngư đồng ý , điều bà quan tâm là ngân lượng.
Cánh cửa gỗ chạm trổ khép nhẹ nhàng từ bên ngoài.
Trầm Ngư thấy động tĩnh, đầu chỉ kịp thấy bóng một rời khỏi cửa phòng .
Lâm Chiêu Vân cũng tiếng động, nhưng đầu .
Hắn rõ ngoài là ai, cũng chính vì thế mới cố tình chi tiết chuyện cho Trầm Ngư như .
Mặt khác, cũng là để những lời lọt tai Nguỵ ma ma.
[Ký chủ, nam chính đúng đấy. Cha của Tiêu Dịch Thành tuyệt đối sẽ cho phép hai ở bên . Cách nhất bây giờ là đoạn tuyệt với Tiêu Dịch Thành. Nếu , Tiêu tướng quân dạy con trai, khi sẽ trút giận lên ký chủ đấy.]
Trầm Ngư chẳng thèm để tâm đến hệ thống, chỉ liếc Lâm Chiêu Vân, lạnh nhạt đáp:
“Đa tạ công tử nhắc nhở.”
Đây là lời hồi đáp cho những điều .
Sau đó, khóe môi Trầm Ngư cong lên, khuôn mặt ửng đỏ như đang nhớ đến trong lòng:
“ Trầm Ngư hứa với Tiêu công tử sẽ chờ trở , tất nhiên sẽ nuốt lời.”
Cô câu với vẻ thẹn thùng, như thể thật sự rơi lưới tình.
Lâm Chiêu Vân bất giác siết chặt chén trong tay. Hắn hiểu chỉ trong hai ngày, Trầm Ngư trở nên thiết với tên vũ phu Tiêu Dịch Thành đến .
Nhìn khuôn mặt đỏ bừng của cô, trái tim nhói đau, như kim châm từng mũi.
Hắn vươn tay nắm lấy tay cô, nhưng Trầm Ngư tránh sang một bên.
“Lâm công tử, xin tự trọng.”
Trầm Ngư dậy, lùi về mấy bước, ánh mắt đầy cảnh giác.
Lâm Chiêu Vân trong lòng nổi cơn giận. Từ đến giờ, từng ai dám trái ý như thế.
Hắn suýt nữa phát tác, nhưng khi ngẩng đầu lên, bắt gặp ánh mắt trong suốt như nước của Trầm Ngư, ngọn lửa trong lòng dần nguội .
Lâm Chiêu Vân nghĩ, dù thì Tiêu Dịch Thành cũng nhốt. Vài ngày nữa, khi Trầm Ngư thấy y, tự nhiên sẽ tin lời hôm nay.
Không nên nóng vội, chỉ là vấn đề thời gian. Hắn thể chờ.
Hắn thực sự thích thiếu nữ xinh mắt, từng cử chỉ của nàng đều khiến lòng rung động.
Thế nên, Lâm Chiêu Vân dùng những thủ đoạn từng áp dụng với những cô nương khác lên Trầm Ngư
Sau khi tự trấn an, nở một nụ ôn hòa, nho nhã.
Hắn Trầm Ngư bằng ánh mắt dịu dàng, chân thành :
“Ta chỉ là Trầm Ngư cô nương tên Tiêu Dịch Thành đó lừa gạt, nên mới vội vàng tới đây báo tin. Chiêu Vân tuy lòng mến mộ Trầm Ngư cô nương, nhưng tuyệt đối tổn thương nàng. Lúc nãy chỉ là do xúc động nhất thời, xin cô nương lượng thứ.”
Lời của chân thành, nhưng cô nương đối diện từ đầu đến cuối vẫn giữ vẻ thờ ơ, lãnh đạm.
Thấy , trong lòng Lâm Chiêu Vân khỏi thất vọng, nhưng đành nhẫn nại, cáo từ rời khỏi Hồi Xuân Lâu.
Trầm Ngư theo bóng dáng rời , trong mắt lộ vẻ khinh thường. Cô đưa mắt chén dùng, cầm lấy vứt sang một bên.
Lúc Hồng Mai từ ngoài bước , vặn trông thấy cảnh đó. Nàng giật thót tim, nhưng vờ như thấy, bước đến gần Trầm Ngư, vẻ mặt u ám truyền đạt lời dặn của Nguỵ ma ma:
“Cô nương, ma ma dặn giữ mối quan hệ với Lâm công tử.”
Hồng Mai nội dung cuộc trò chuyện giữa Lâm Chiêu Vân và Trầm Ngư
Bởi , khi thấy thái độ của ma ma đổi đột ngột, nàng khỏi cau mày khó hiểu.
Nàng dè dặt hỏi Trầm Ngư:
“Cô nương, rốt cuộc ma ma gì? Sáng nay còn bảo theo lời Tiêu công tử, mới giữa trưa đổi ý ?”
Chuyện khiến Hồng Mai nên ai mới .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-hoa-thuy-tu-choi-nhat-ban-trai-trong-thung-rac/nam-chinh-la-khach-quen-cua-thanh-lau-chuong-7.html.]
Khi Tiêu công tử rời , y dặn dò rõ ràng rằng chăm sóc cô nương thật , để bất kỳ ai quấy rầy cô.
Thế nhưng đó, Nguỵ ma ma âm thầm căn dặn nàng khen ngợi Lâm công tử mặt cô nương để tạo thêm cơ hội cho .
Hồng Mai bối rối nên theo ai.
Nếu lời Tiêu công tử, nàng sợ Nguỵ ma ma sẽ trách tội tròn bổn phận trừng phạt nàng.
Còn nếu theo Nguỵ ma ma, nàng sợ khi Tiêu công tử về sẽ nổi giận và trách nàng điều.
Hồng Mai thở dài, lòng đầy lo lắng. Đây chính là bi kịch của kẻ ở tầng lớp thấp như nàng, thể đắc tội với bất kỳ ai, dù là Tiêu công tử Nguỵ ma ma.
Sự lo lắng của Hồng Mai qua mắt Trầm Ngư.
Cô cũng hiểu rõ: Muốn dựa Hồng Mai để ngăn Lâm Chiêu Vân ngoài cửa chỉ là mơ tưởng hão huyền.
Cô mỉm với Hồng Mai:
“Làm theo lời bà .”
Ý cô là Nguỵ ma ma - tú bà của Hồi Xuân Lâu, một kẻ gió chiều nào che chiều .
Hồng Mai thì nhẹ cả , ánh mắt đầy cảm kích Trầm Ngư
Còn Trầm Ngư thì bước tới bên cửa sổ, lặng lẽ dõi mắt theo bóng đang xa dần trong ánh sáng mờ nhạt.
[Ký chủ nên nghiêm túc cân nhắc lời nam chính. Nam chính mới là chân mệnh thiên tử của ký chủ. Đừng tiếp tục lãng phí thời gian Tiêu Dịch Thành nữa.]
[Chân mệnh thiên tử ?] Trầm Ngư khẩy trong lòng.
Thứ đó, cô bao giờ cần đến. Tình cảm đối với cô chỉ như một phong cảnh con đường tu đạo.
Cô thể dừng chân thưởng thức, thậm chí dành chút tâm sức, nhưng nếu nó cản trở con đường tu luyện của cô, thì cô sẽ ngần ngại buông bỏ.
Hiện tại, cô hảo cảm với Tiêu Dịch Thành, nhưng chỉ là một chút hảo cảm mà thôi.
Y xuất hiện đúng lúc cô cần, nên cô chọn y, cũng chỉ vì lợi dụng y để thoát khỏi thế giới .
Còn Lâm Chiêu Vân? Chỉ cần gần một chút thôi cũng khiến cô thấy ghê tởm.
“Cô nương, đến giờ dùng cơm . Nô tỳ gọi nhà bếp nấu vài món thích ăn nhé.”
Sau giây phút vui vẻ ngắn ngủi, Hồng Mai ngẩng đầu trời, đè nén niềm vui trong lòng, khom cáo lui để gọi bếp chuẩn đồ ăn cho Trầm Ngư
Trầm Ngư gật đầu, thu ánh mắt nơi cửa sổ, thêm lời nào.
Vài ngày , Tiêu Dịch Thành quả nhiên Hồi Xuân Lâu nữa, đúng như lời Lâm Chiêu Vân . Mà Lâm Chiêu Vân, lẽ để thử tính khí của Trầm Ngư, cũng đến tìm cô dù chỉ một .
Trầm Ngư càng hài lòng với tình trạng .
Các cô nương ở Hồi Xuân Lâu phép ngoài nếu sự cho phép của tú bà, nên Trầm Ngư đành đuổi Hồng Mai và những khác ngoài, một luyện tập thể bằng các công pháp rèn luyện thể chất từ tu chân giới.
Tuy thế giới linh khí, nên những bài luyện tập chỉ là hình thức bề ngoài, nhưng đối với một từng ở đẳng cấp cao như Trầm Ngư, thì những phương pháp luyện thể mà cô hạng tầm thường ngoài phố.
Dù thể hấp thu linh lực, nhờ công pháp cao thâm, cô vẫn dần cảm nhận cơ thể yếu ớt đang dần mạnh mẽ lên.
Nếu như đây, cho dù trốn khỏi lầu, cô cũng chẳng chạy bao xa, thì giờ đây, cô thể vượt xa tốc độ của thường.
Thời gian trôi qua, một tình tiết quan trọng trong cốt truyện gốc đang dần đến gần.
Sáng hôm đó, Trầm Ngư thức dậy thì Nguỵ ma ma hớt hải chạy phòng báo tin:
“Phẩm Hoa Hội?” Trầm Ngư nhíu mày khi đến cái tên .
Chỉ mất vài giây để Trầm Ngư nhớ , đây chính là một cao trào nhỏ trong cốt truyện "ngọt ngào" mà hệ thống từng cung cấp.
Phẩm Hoa Hội thực chất là một cuộc thi sắc do một kỹ viện danh tiếng ở kinh thành Nam Dương quốc tổ chức.
Diễn ngày 12 tháng 2, trong tiết Hoa Triều.
Mỗi kỹ viện sẽ chọn một hoa khôi xe hoa diễu hành quanh hẻm Dương Liễu - nơi tập trung các thanh lâu nổi tiếng.
Ai nhận nhiều hoa lụa nhất sẽ trở thành “Đệ nhất mỹ nhân” của Phẩm Hoa Hội năm đó.
Hoa lụa là loại hoa giả các kỹ viện để bỏ phiếu, mỗi đoá giá một lượng bạc.
Trong cố truyện gốc, nguyên chủ Nguỵ ma ma ép buộc tham gia sự kiện . Với nhan sắc khuynh thành, cô đương nhiên đoạt ngôi "Đệ nhất mỹ nhân" mà cần tranh đấu.
Nguỵ ma ma tươi như hoa:
“ ! Còn hai ngày nữa là đến . Gần đây bận quá nên quên với con. cả.”
Bà khuôn mặt nghiêng nước nghiêng thành của Trầm Ngư, đến chính còn ngây , chắc nịch:
“Với sắc của con, mấy ả hoa khôi nhà khác còn chẳng đủ tư cách xách giày cho con. Năm nay nhất mỹ nhân chắc chắn là của Hồi Xuân Lâu chúng .”
Nguỵ ma ma vui đến khép miệng . Hồi Xuân Lâu của bà mấy năm nay nền cho khác trong Phẩm Hoa Hội.
Mỗi như , mụ già vô liêm sỉ ở Tàng Hương Lâu chế giễu bà rằng “mắt mờ chọn gái ”, khiến bà nghẹn lời nào.
giờ đây, Trầm Ngư, bà bắt đầu tưởng tượng cảnh chế nhạo mụ già trong ngày diễn Phẩm Hoa Hội, rửa hết hận cũ.
Bà mắt , chỉ là vận khí bà dồn cả lúc mua Trầm Ngư mà thôi.
Trầm Ngư mới chỉ mắt lâu mà khiến cả Lâm công tử lẫn Tiêu công tử tranh giành nảy lửa.
Chờ Trầm Ngư tham gia Phẩm Hoa Hội, giành danh hiệu Đệ nhất mỹ nhân...
Nguỵ ma ma gần như thể thấy cảnh vinh quang ngay mắt.
Một danh kỹ nổi tiếng thể mang đến vô lợi ích cho Hồi Xuân Lâu.
Thấy Nguỵ ma ma như , Trầm Ngư chỉ khẽ hừ lạnh trong lòng, nhưng ngoài mặt vẫn gật đầu nhẹ như thể tiếp thu.
Nguỵ ma ma thấy liền tươi rời khỏi phòng.
Không lâu , nhà bếp đưa tới một bát tổ yến hầm, là Nguỵ ma ma sai đưa tới để tẩm bổ cho Trầm Ngư.
Hồng Mai đang ở bên cạnh vội vàng đón lấy chiếc bát quý giá, tiễn của nhà bếp ngoài, mang bát yến đến mặt Trầm Ngư
“Cô nương, ma ma đối xử với thật đấy.” Hồng Mai tổ yến bằng ánh mắt ngưỡng mộ.
Tổ yến là món ăn trân quý, thường còn đến, huống hồ là ăn.
Từ khi Hồng Mai Hồi Xuân Lâu, nàng chỉ từng thấy vài cô nương Nguỵ ma ma yêu thích mới thưởng thức loại tổ yến quý như thế .
Trầm Ngư nhướng mày Hồng Mai:
“Nếu thích thì ăn .”
Nghe xong, Hồng Mai hoảng hốt quỳ sụp xuống.
“Cô nương, nô tỳ ý đó!”
Trầm Ngư thoáng ngẩn hành động đột ngột của Hồng Mai. Sau đó, cô chậm rãi lên tiếng:
“Đừng hiểu lầm, thật đấy. Ta thích ăn mấy thứ . Nếu ngươi thích thì ăn, thích thì tìm chỗ nào đổ cũng .”
Từ đến nay, Trầm Ngư vốn ưa tổ yến.
Hồng Mai lén quan sát sắc mặt của cô. Thấy ánh mắt cô chân thành, giống như đang mát, cuối cùng nàng mới tin là cô nương thật sự thích ăn.
Hồng Mai thở phào nhẹ nhõm, sang bát tổ yến, cuối cùng kìm khát vọng trong lòng.
“Đa tạ cô nương.”
Trầm Ngư chỉ khẽ gật đầu.