[XUYÊN NHANH] HOẠ THUỶ TỪ CHỐI NHẶT BẠN TRAI TRONG THÙNG RÁC - Ba Mẹ Nam Chính Là Bọn Buôn Người - Hết
Cập nhật lúc: 2025-06-01 09:08:37
Lượt xem: 48
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trần Tuyết từ nhỏ đã được ba mẹ cưng chiều như công chúa, sau khi rời khỏi quán cà phê liền lập tức mua vé máy bay từ Thanh Thành về Hải Thành.
Thế là, Chủ Tịch Trần - người đang cùng vợ tận hưởng cuộc sống yên bình tại nhà, bỗng thấy cô con gái cưng khóc òa lao vào lòng mình.
"Sao thế con? Tiểu Tuyết?" Chủ Tịch Trần và vợ chỉ có duy nhất một đứa con gái. Từ nhỏ đến lớn, họ luôn nâng niu cô như châu như ngọc, muốn gió được gió, muốn mưa được mưa. Chưa từng để con gái phải chịu chút tổn thương nào.
Ngoại trừ mấy năm trước, khi hai vợ chồng không đồng ý cho con gái yêu thằng con trai mồ côi ba mẹ, thì từ đó đến nay, đây là lần đầu tiên họ thấy Trần Tuyết khóc đến mức thảm thiết như vậy.
"Ba ơi... hức hức... Con chia tay rồi... Liễu Nam là đồ lừa đảo..." Gặp được ba mẹ, Trần Tuyết không kìm được nữa, toàn bộ ấm ức dồn nén trong hai ngày qua đều vỡ òa.
Cô ta nức nở kể lại toàn bộ mọi chuyện vừa xảy ra.
Chủ Tịch Trần nghe xong lập tức nổi giận. Ông đập vỡ tách trà trên tay: "Ba biết ngay mà! Thằng đó không phải loại tốt đẹp gì. Ba còn sống sờ sờ đây, mà nó đã dám thèm khát gia sản nhà mình, còn dám bắt nạt cả con gái của ba!"
Chủ Tịch Trần nổi giận, không đến mức là "xác c.h.ế.t chất núi", nhưng với những công ty trong tay nhà họ Trần thì... đủ để tạo ra một trận "máu chảy thành sông".
Ngay tối hôm đó, một đội tinh anh từ trụ sở chính ở Hải Thành lập tức được điều động đến Thanh Thành bằng chuyến bay đêm.
Vì mang theo lệnh điều chuyển từ trụ sở chính, nhóm này nhanh chóng tiếp quản công ty nhỏ mà Liễu Nam đang điều hành.
Còn những quản lý được Liễu Nam nâng đỡ trước đó, ví dụ như trưởng phòng nhân sự Vương, trong lúc họ còn đang ở nhà mơ mộng về tương lai tươi sáng thì toàn bộ đồ đạc đã bị đội tinh anh của trụ sở chính ném ra ngoài cổng.
Và đến sáng thứ Hai, khi họ tới công ty làm việc như thường lệ, thì phát hiện... mình không thể vào được công ty nữa.
"Sao vậy?! Các người không thể làm vậy! Như thế là phạm pháp!" Trưởng phòng Vương vừa đạp vào cửa tầng một vừa lớn tiếng chất vấn cô gái đang đứng chắn ở lối vào.
Cô gái kia chỉ hơi nhướng mắt lên nhìn, rồi lạnh lùng nói: "Tôi nghĩ thay vì lo lắng về việc công ty có phạm pháp hay không, chị Vương nên lo làm sao giải thích cho rõ chuyện lương bổng mờ ám của nhân viên trước tòa thì hơn."
Vừa dứt lời, sắc mặt của trưởng phòng Vương cùng một người đàn ông đứng bên cạnh lập tức tái nhợt.
Hai người nhìn nhau, ánh mắt đầy hoảng sợ.
Không thể nào... Tổng Giám Đốc đã hứa sẽ đứng ra bảo đảm cho họ cơ mà. Sao chuyện này lại bị phát hiện?
Ngay lúc hai người đang lo lắng cực độ, thì một bóng dáng quen thuộc bị một người đàn ông từ trong công ty đẩy ra, khiến tim họ lập tức chìm xuống đáy vực.
"Tổng Giám Đốc? Hừ, độ dày da mặt của anh đúng là khiến tôi phải nể phục đấy, anh Liễu." Người đàn ông hừ lạnh, giọng nói đầy mỉa mai.
"Anh cũng đừng cố chống cự vô ích nữa. Cô Trần đã nói rất rõ ràng: Chuyện giữa cô ấy và anh đã hoàn toàn chấm dứt. Việc anh cần làm bây giờ là ngoan ngoãn ở nhà... đợi trát hầu tòa đi thì hơn."
Ánh mắt người đàn ông nhìn Liễu Nam lúc ấy tràn đầy chán ghét và khinh bỉ.
Ban đầu, người đàn ông chỉ nghĩ lần này tới đây là để đơn giản đuổi cổ thằng nhãi mà anh ta vốn đã ngứa mắt từ lâu ra khỏi công ty. Nhưng không ngờ, khi anh dẫn người đi kiểm tra sổ sách của chi nhánh này, lại phát hiện tài khoản của công ty có vấn đề nghiêm trọng.
Ngay lập tức, anh liền dẫn theo vài đồng nghiệp làm việc suốt đêm để đối chiếu sổ sách hai năm gần đây, và kết quả là: Lợi nhuận ghi trong sổ sách so với lợi nhuận thực tế của công ty thiếu hụt đến tận 5 triệu tệ.
Còn số tiền 5 triệu này đi đâu? Tất nhiên... chẳng cần nói cũng biết.
Liễu Nam, mặt mày u ám, vừa chỉnh lại cổ áo bị xộc xệch sau khi bị đẩy ra ngoài, vừa cố gắng nói cứng: "Cho tôi gặp Tiểu Tuyết."
Hắn không thể tin rằng cô gái đã yêu hắn say đắm nhiều năm lại có thể bỏ rơi hắn dễ dàng như thế.
Hơn nữa, số tiền 5 triệu kia... nếu thực sự bị đưa ra tòa, hắn lấy đâu ra để bồi thường?
Những năm qua, vì mang trong lòng cảm giác có lỗi với những người dân trong thôn từng bị ba mẹ mình làm liên lụy, Liễu Nam vẫn thỉnh thoảng chu cấp, giúp đỡ một vài gia đình.
Phần lớn ba mẹ của lũ trẻ trong làng đều đang ngồi tù, chỉ còn lại mấy ông bà già ở nhà trông coi. Nhưng người già thì không có thu nhập, còn lũ trẻ thì cần ăn học.
Nếu chỉ một hai người, với mức tiền lương của Liễu Nam vẫn còn lo được nhưng cả làng mấy chục hộ gia đình, cả người già lẫn trẻ con... Số tiền phải chi mỗi tháng đã trở thành gánh nặng khổng lồ.
Hắn không còn cách nào khác, đành dòm ngó tiền của công ty. Hơn nữa, trong thâm tâm hắn luôn mặc định rằng tập đoàn nhà họ Trần sớm muộn cũng sẽ là của mình, nên lúc làm chuyện đó, hắn hoàn toàn không hề do dự.
Ngoài ra, để mua chuộc và bồi dưỡng thế lực thân cận trong công ty như trưởng phòng Vương, hắn cũng đổ không ít tiền.
Hai năm tích góp từng chút một, cuối cùng cũng biến thành khoản thất thoát nghiêm trọng.
Người đàn ông trước mặt nghe vậy liền cười lạnh, khoái trá đáp:
"Tôi khuyên anh nên thôi ảo tưởng đi. Cô Trần đã được chủ tịch đưa đi Maldives nghỉ dưỡng rồi. Trước khi anh bị tuyên án, cô ấy sẽ không về đâu."
Thằng nhóc này trước giờ cứ dựa vào việc cô Trần thích mình mà suốt ngày làm bộ làm tịch trước mặt những nhân viên kỳ cựu như họ. Bây giờ cuối cùng cũng bị quả báo. Thật là mát ruột mát gan!
Sắc mặt Liễu Nam lập tức tái nhợt.
Dù hắn không muốn tin những lời này, nhưng sự thật đã rành rành trước mắt.
Và rồi... hắn nhận được giấy triệu tập của Tòa Án Hải Thành.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-hoa-thuy-tu-choi-nhat-ban-trai-trong-thung-rac/ba-me-nam-chinh-la-bon-buon-nguoi-het.html.]
Ba của Trần Tuyết ra tay rất nhanh. Ông dùng mối quan hệ, yêu cầu tòa án xử lý khẩn cấp vụ việc của Liễu Nam.
Chỉ nửa tháng sau ngày Trầm Ngư vạch mặt hắn trước mặt Trần Tuyết, Liễu Nam bị kết án bảy năm tù giam vì tội tham ô một khoản tiền khổng lồ.
Video phiên tòa xét xử hắn được công khai trên mạng không lâu sau đó. Một sinh viên ngành Luật khi đang xem video này thì bất ngờ cảm thấy... người đàn ông trong video trông rất quen.
Mà cậu sinh viên này lại là người vô cùng tò mò. Đã thấy quen thì nhất định phải nhớ ra bằng được.
Sau vài ngày suy nghĩ cật lực, cậu sinh viên bừng tỉnh, nhớ ra đã nhìn thấy hắn ở đâu.
Ba năm trước, trong vụ án ngôi làng buôn người gây chấn động cả nước!
Cậu lập tức tìm lại các tư liệu video từ vụ án ba năm trước, cuối cùng đối chiếu thành công gương mặt của Liễu Nam với đứa con trai của tên trùm buôn người năm đó.
Chỉ ba năm trôi qua, ngoài việc có vẻ chững chạc hơn, gương mặt hắn vẫn không thay đổi mấy.
Cậu sinh viên vì muốn đùa cho vui đã cắt ghép đoạn video xét xử hiện tại và đoạn tư liệu ba năm trước, sau đó đăng lên tài khoản Weibo cá nhân của mình.
[Ba năm trước vs ba năm sau - Tôi chỉ có thể cảm thán sức mạnh của di truyền.]
Ban đầu, đó chỉ là lời đùa giỡn. Nhưng vì cậu này thường xuyên chia sẻ kiến thức pháp luật miễn phí trên mạng, nên tài khoản của cậu có khá nhiều người theo dõi.
Trùng hợp, nhiều fan của cậu vẫn nhớ rõ vụ án buôn người ba năm trước.
Bình luận dưới bài viết bắt đầu nổ ra:
@GióThu: Ô đệch, ba mẹ là kẻ buôn người, con trai thì tham ô cả đống tiền công quỹ. Cả cái nhà này đúng là tuyệt vời.
@MùaĐôngKhôngLạnh: Ừm! Cuối cùng tôi cũng tin câu nói: Rồng sinh rồng, phượng sinh phượng, chuột sinh con biết đào hang. Ba năm trước tôi đã thấy thằng này có vấn đề rồi. Tôi nói rõ luôn là với cái tuổi đó, không thể không biết ba mẹ mình đang làm gì! Vậy mà cả đám Phật online bảo tôi quá khắt khe, ghen tỵ vì người ta đẹp trai học giỏi. Nói tôi không nên đổ lỗi cho thế hệ sau. Haha! Bây giờ thì sao nào? Hết đường chối nhé. Tôi ghen với cái loại tội phạm này chắc?
@ĐậuPhụLàMặn: 5 triệu tệ đấy! Tôi phải làm bao nhiêu năm mới kiếm nổi từng đó trời ơi!
@BánhChưngLàNgọt: Ơ ơi, tôi thấy người này quen lắm nha.
@ĐậuHũLàMặn: Tất nhiên là quen rồi, chẳng phải video đã chỉ rõ nguyên nhân cho cậu rồi sao?
@BánhChưngLàNgọt: Không không, ý tôi là tôi thật sự đã gặp người này ở chỗ khác. Đợi tí, để tôi nhớ lại xem...
Trong khi những người khác vẫn tiếp tục bình luận sôi nổi dưới bài đăng của sinh viên luật kia, thì tài khoản tên "BánhChưngLàNgọt" biến mất một lúc khá lâu, mãi đến nửa giờ sau mới quay lại.
@BánhChưngLàNgọt: Trời ơi! Tôi nhớ ra rồi! Tôi từng gặp người này ở một quán cà phê! Để tôi nói cho mọi người nghe, các bạn sẽ không thể tưởng tượng được anh ta vô liêm sỉ đến mức nào đâu! Chị đây đúng là sống lâu, thấy được đủ chuyện. Click vào trang chủ của tôi đi, tôi có video làm bằng chứng luôn!
Ngay lập tức, nhiều cư dân mạng tò mò đã lần theo bình luận này, truy cập vào trang cá nhân của cô gái đó và rồi mắc kẹt luôn không thoát ra nổi.
@VàoĐông: Trời ơi, hai chị gái trong video ai nấy đều mặt đẹp dáng chuẩn quá trời. Thằng này cũng được đấy chứ, mắt nhìn không tệ.
@BìnhMinhDịuDàng: Nhìn thì giỏi chọn gái đó, nhưng nhân cách thì tệ không ai bằng. May mà cả hai chị gái đều tỉnh táo, không bị anh ta lừa. Lại còn mưu đồ chiếm đoạt công ty nhà người ta, còn muốn biến chị kia thành bồ nhí, thật đúng là không biết xấu hổ thì vô địch thiên hạ.
@ẤmÁpMùaĐông: Nhưng mà chị đầu tiên trong video ấy, đẹp thật đấy! Tuy tôi không nhìn rõ mặt vì bị che mờ, nhưng tin tôi đi, chị ấy chắc chắn là đại mỹ nhân.
Video mà "BánhChưngLàNgọt" đăng lên thực chất là một đoạn quay lén. Mặt của hai cô gái trong đó đều bị che mờ bằng lớp mosaic, nhưng gương mặt của người đàn ông lại lộ rất rõ và cư dân mạng nhanh chóng nhận ra đó chính là Liễu Nam, "nam chính" của vụ bê bối đang gây chấn động hôm nay.
Video bắt đầu từ lúc Trần Tuyết lớn tiếng, nên tuy người xem không rõ toàn bộ diễn biến trước đó, nhưng dựa vào những lời Trần Tuyết và Trầm Ngư nói sau đó, họ đã ghép nối ra được phần lớn sự thật.
Ngày càng có nhiều cư dân mạng từ bài viết của sinh viên luật chuyển sang trang cá nhân của "BánhChưngLàNgọt", rồi lại tiếp tục chia sẻ video này đến bạn bè.
Vào giữa trưa hôm đó, hai bài đăng này đồng thời leo lên vị trí top 1 và top 2 của bảng hot search Weibo.
Ngày nay, mạng xã hội còn phát triển hơn cả ba năm trước, nên sự việc lần này nhanh chóng lan truyền khắp Hoa Quốc.
[Trời ơi! Cái drama này coi xong no luôn khỏi ăn cơm.]
[Thật đó, lâu lắm rồi mới thấy một thằng đàn ông vô sỉ đến vậy. Phí cả gương mặt đẹp.]
[Cũng may giờ nó bị nhốt trong tù rồi. Không thì không biết còn hại thêm bao nhiêu người nữa.]
Sau vụ việc này, tên tuổi và danh tiếng của Liễu Nam đã hoàn toàn mục ruỗng trong lòng công chúng.
Dù sau bảy năm tù hắn có được thả ra, thì chuyện muốn vực dậy như ngày xưa, lừa được một cô gái như Trần Tuyết nữa... gần như là điều không thể xảy ra.
Trầm Ngư ngồi trong nhà, vừa ăn bánh quy hình trái tim mà Tần Hải Lan nướng cho, vừa lướt qua bình luận của cư dân mạng dưới hai bài hot search kia.
Ngày hôm đó, sau khi rời khỏi quán cà phê, cô lập tức dẫn Lâm Tiêu rời khỏi công ty kia. Sau đó cô đến gặp giáo viên trong trường, đăng ký để chuyển hồ sơ thực tập của cả hai người sang công ty của Tần Hải Lan.
[Nhiệm vụ thất bại. Hệ thống sắp chuyển sang thế giới tiếp theo.]
Giọng máy móc của hệ thống vang lên, Trầm Ngư nhướng mày, rồi thản nhiên ăn hết miếng bánh quy cuối cùng.