Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

[XUYÊN NHANH] HOẠ THUỶ TỪ CHỐI NHẶT BẠN TRAI TRONG THÙNG RÁC - Ba Mẹ Nam Chính Là Bọn Buôn Người - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-05-25 13:39:49
Lượt xem: 57

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lúc này, Liễu Nam cuối cùng cũng thuyết phục được ba mẹ, để họ đồng ý trả lại “tiền sính lễ” đã nhận từ nhà chú.

Liễu Đại Thành thở dài rồi vào phòng lấy ra xấp tiền cầm còn chưa ấm tay, xoay người bước ra khỏi nhà, đi đến nhà em trai ở gần đó.

Tần Thuý Anh theo yêu cầu của Liễu Nam, đỡ Trầm Ngư dậy.

“Me, để cô ấy ở phòng con trước đi.” Liễu Nam nói với mẹ mình.

Hắn lén liếc nhìn Trầm Ngư một cái, chỉ thấy cô vẫn giữ nguyên dáng vẻ như lúc nãy, đầu cúi xuống, dường như đang chìm đắm trong thế giới của riêng mình, chẳng hề có chút phản ứng nào với bên ngoài.

Liễu Nam thấy vậy thì trong lòng không khỏi đau xót. Hắn cho rằng cô bị dọa sợ vì bị nhốt mấy ngày nay.

Nghĩ đến đây, Liễu Nam không dám tiếp tục nhìn cô gái trước mắt nữa. Trong lòng hắn tràn đầy áy náy.

Tất cả đều là do ba mẹ hắn gây ra, cô gái này mới phải chịu khổ như thế. Vậy mà bản thân hắn lại bất lực, chẳng thể làm gì.

Vì bị nhốt suốt mấy ngày liền, quần áo trên người Trầm Ngư giờ đã vô cùng bẩn thỉu. Liễu Nam bèn bảo Tần Thuý Anh đun nước nóng để cô tắm rửa.

Còn mình thì đi bộ xuống núi, rời khỏi thôn Liễu Gia để mua cho Trầm Ngư một bộ quần áo mới.

Đợi Liễu Nam đi rồi, thái độ của Tần Thuý Anh với Trầm Ngư lập tức không còn khách sáo như trước nữa.

Bà ta đẩy mạnh vào lưng Trầm Ngư một cái, khiến cô loạng choạng va vào tường trong phòng, rồi mới mở miệng mắng: “Đồ sao chổi!”

Nếu không vì con sao chổi này, chuyện vợ chồng bà ta đã che giấu suốt hơn hai mươi năm trời, sao có thể trùng hợp đến mức hôm nay lại để con trai phát hiện?

Trầm Ngư đứng trong góc tường, đưa tay xoa cánh tay đau vì bị va đập, cúi đầu không nói lời nào.

Tần Thuý Anh nhìn dáng vẻ này của cô, lại nghĩ đến mười vạn tệ tiền sính lễ đã nhận, trong lòng càng tức đến đau ngực.

Vừa mắng mỏ, bà ta vừa cầm khóa nhốt Trầm Ngư vào trong phòng, rồi mới xoay người đi xuống bếp nấu nước.

Dù có đau lòng vì mười vạn tệ đó đi chăng nữa, thì trong lòng Tần Thuý Anh, địa vị của Liễu Nam vẫn cao hơn số tiền kia nhiều. Con trai đã lên tiếng, bà ta dù có không cam lòng cũng không dám cãi lại.

Dù gì, nhà họ Liễu bao nhiêu đời mới sinh ra được một đứa con trai có tiền đồ như vậy.

Bước chân Tần Thuý Anh xa dần.

Lúc này Trầm Ngư mới ngẩng đầu lên, quan sát căn phòng xung quanh mình.

Tuy ở tận nơi núi rừng heo hút, nhưng căn phòng Liễu Nam ở lại được Liễu Đại Thành quét vôi trắng, sàn lát gạch hoa trông rất đẹp mắt.

Giường, bàn học và những đồ nội thất khác trong phòng đều có in logo của các thương hiệu nổi tiếng.

Trầm Ngư đi vài bước trong phòng, đến khi nhìn thấy một chiếc gương cao bằng nửa người treo ở góc phòng thì ánh mắt sáng lên, cô bước nhanh đến trước gương, ngẩng đầu nhìn vào.

Trong gương, một cô gái tóc đen dài đến eo đang đối diện với Trầm Ngư.

Dù mái tóc hơi rối, nhưng chút nhược điểm ấy cũng không thể che giấu được vẻ đẹp của cô gái.

Cô có một đôi mắt hạnh tròn tròn, môi nhỏ nhắn hồng hào. Những đường nét nổi bật ấy đặt trên khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo càng khiến người ta cảm thấy cô thật dịu dàng, ngoan ngoãn.

Trầm Ngư đối diện với hình ảnh mình trong gương. Một lúc sau, cô mới vô thức cong cong khóe môi cứng đờ.

Trong gương, cô gái kia cũng nở nụ cười theo, gương mặt xinh đẹp hiện lên một nụ cười có chút tà khí.

Đúng là phiền phức thật, cảnh tượng trước mắt lại khiến cô không nhịn được mà nhớ đến những chuyện đã xảy ra từ rất lâu rất lâu về trước.

┊ ┊ ┊ ┊

┊ ┊ ┊ ★

┊ ┊ ☆

┊ ★

Tần Thuý Anh chẳng mấy chốc đã đun xong nước nóng. Bà ta bê ra một cái thùng tắm lớn, đặt ngay giữa sân, rồi đổ từng thùng nước nóng lẫn nước lạnh vào để điều chỉnh nhiệt độ cho vừa phải.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-hoa-thuy-tu-choi-nhat-ban-trai-trong-thung-rac/ba-me-nam-chinh-la-bon-buon-nguoi-chuong-3.html.]

Xong xuôi, bà ta dùng chìa khóa mở cửa phòng, kéo Trầm Ngư ra ngoài, hành động có phần thô bạo, rồi ném thẳng cô vào thùng tắm.

“Tắm nhanh lên!” Bà ta quát lên bằng giọng khàn khàn.

Ngoài câu đó ra thì cũng không làm gì thêm nữa.

[Mẹ nam chính thật ra cũng không phải người xấu. Ngươi nhìn đi, bà ấy còn pha nước ấm cho ngươi tắm nữa. Ngươi cũng không cần phải đối xử với bà ấy cay nghiệt như thế.]

Trầm Ngư lạnh mặt kỳ cọ thân thể: [Ngươi nói xem ta nên đối xử với một kẻ buôn người muốn bán ta đi như thế nào?]

[Tần Thuý Anh có sai, nhưng dẫu sao bà ta cũng là mẹ của Liễu Nam. Vì để sau này ngươi và Liễu Nam sống với nhau tốt hơn, hệ thống kiến nghị ngươi nên dịu giọng một chút với bà ấy.]

Trầm Ngư khẽ cười khẩy.

[Thứ đần độn. Nếu ngươi thích thì ta nhường cho đấy, ngươi tự mà đi hưởng.]

Hệ thống bị cô mắng cho cứng họng, lập tức im bặt.

Trầm Ngư cũng không thèm quan tâm nó nữa. Sau khi tắm rửa xong, cô cầm khăn bên cạnh lau khô người, rồi mặc vào bộ quần áo cũ mà Tần Thuý Anh để lại.

Tần Thuý Anh người đẫy đà, mà thân thể nguyên chủ thì eo nhỏ chân dài, thành ra Trầm Ngư mặc vào chỉ thấy rộng thùng thình.

May mà bộ quần áo này trước đó đã được giặt sạch, hơn nữa giờ Trầm Ngư cũng chẳng có lựa chọn nào khác, đành phải nắm chặt cổ áo, rồi lại bị Tần Thuý Anh đẩy vào phòng và khóa cửa lại.

Đúng lúc đó, Liễu Đại Thành bước vào nhà, tiếng chân nặng nề vang lên từ cổng lớn. Tần Thuý Anh vừa nhìn thấy liền vội vàng chạy ra đón.

“Thế nào rồi? Bên nhà chú không làm khó gì chứ?”

Trầm Ngư nghe thấy tiếng Tần Thuý Anh, lập tức áp tai vào cửa phòng để nghe lén.

Vì khoảng cách hơi xa, nên lời nói của Liễu Đại Thành và Tần Thuý Anh chỉ truyền vào được một cách mơ hồ. Trầm Ngư đành phải tập trung tinh thần, cố gắng phân biệt xem bọn họ đang nói gì.

Cô cũng chẳng còn cách nào khác. Vừa rồi cô đã thử hấp thu linh lực vào cơ thể này, nhưng có lẽ rút kinh nghiệm từ thế giới trước, hệ thống lần này lại chọn ra một thế giới hoàn toàn không có chút linh khí nào.

Không có linh khí, Trầm Ngư đương nhiên không thể tu luyện như ở thế giới trước. May mà nhờ thời gian tĩnh dưỡng ở thế giới trước, thương tích trên thần hồn của cô cũng đã hồi phục không ít, hệ thống cũng vì thế mà không còn khả năng khống chế cơ thể cô như trước nữa.

Ngoài cửa, Liễu Đại Thành thở dài:

“Bọn họ đồng ý rồi, tiền cũng trả lại rồi, nhưng em dâu thì không vui vẻ gì. Nếu không phải có Đại Sơn ngăn lại, bà ấy suýt nữa đã xông lên đánh tôi.”

Tần Thuý Anh nghe thấy chồng mình suýt bị đánh cũng không tức giận:

“Chuyện này vốn là lỗi của mình, chẳng trách được em dâu. Họ cũng khó khăn lắm mới tìm được một người hợp ý, muốn cho Thông Thông một đứa con nối dõi.”

Liễu Thông chính là đứa con trai bị thiểu năng của em trai Liễu Đại Thành.

Liễu Đại Thành gật đầu:

“Tôi đã hứa là ít lâu nữa sẽ ra ngoài tìm cho Thông Thông một 'hàng chất lượng tốt' khác.”

Nói xong, ông ta liếc mắt nhìn cánh cửa phòng đang khóa chặt sau lưng mình:

“Ít ra thì... cũng không được kém cái đứa này quá.”

Tần Thuý Anh nghe vậy thì có chút lo lắng:

“Nhỡ Nam Nam biết được thì sao?”

Liễu Đại Thành không cho là chuyện to tát:

“Cùng lắm thì cẩn thận một chút, làm ít vài vụ, đừng để thằng bé biết là được. Chứ bà bảo tôi đi đâu tìm một đứa con gái chịu lấy Thông Thông? Người thường thì nhà em dâu cũng không ưng đâu, họ nhất quyết đòi con gái học hành đàng hoàng cơ.”

“Haiz, cũng chẳng trách họ, đầu óc Thông Thông giờ thế này, em dâu trước đây từng nói muốn tìm cho nó một con vợ thông minh, may ra sau này con cái sinh ra còn có hi vọng bình thường...”

Trầm Ngư đứng sau cánh cửa nghe cuộc đối thoại giữa hai kẻ buôn người mà không khỏi nở nụ cười châm biếm.

Xem đi, đây chính là ba mẹ của nam chính trong nguyên tác đấy. Mặc dù phạm sai lầm, nhưng chỉ là vì nghèo khó mà bất đắc dĩ, bản chất thì vẫn “lương thiện” lắm cơ mà.

Liễu Nam mới rời khỏi chưa được bao lâu, vậy mà hai kẻ này đã bắt đầu tính toán tiếp chuyện bắt cóc các cô gái vô tội để bán vào hố lửa như cũ rồi.

Loading...