[XUYÊN NHANH] HOẠ THUỶ TỪ CHỐI NHẶT BẠN TRAI TRONG THÙNG RÁC - Ba Mẹ Nam Chính Là Bọn Buôn Người - Chương 10
Cập nhật lúc: 2025-05-27 13:45:24
Lượt xem: 129
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bên , khi Trầm Ngư và Liễu Nam trở về nhà họ Liễu, Liễu Nam - nhẫn nhịn suốt nửa ngày - cuối cùng cũng điều .
Ánh mắt trong veo, lời dường như lúc nào cũng đặt lợi ích của Trầm Ngư lên hàng đầu.
“Xin , cũng ép em như , nhưng nếu thế, ba sẽ yên tâm để em ở trong nhà.”
Gương mặt Liễu Nam hiện rõ vẻ áy náy.
Có lẽ là vì một nữa đến thời điểm quyết định vận mệnh tương lai, hệ thống im lặng tiếng bấy lâu bất ngờ lên tiếng, giúp Liễu Nam thuyết phục Trầm Ngư.
[ đó ký chủ, nam chính vì ngươi nhiều . Hắn cũng còn gì? Sẽ dẫn trong thôn Liễu Gia ăn chân chính, còn buôn để kiếm tiền nữa. Giờ chỉ cần ngươi chịu gả cho , thì sẽ thêm niềm tin và nghị lực để thực hiện chuyện đó. Với ngươi mà , đây chẳng là một công đức lớn ?]
Trầm Ngư cúi đầu, dường như đang cân nhắc lời của Liễu Nam.
Trong cốt truyện gốc, cuối cùng Liễu Nam quả thực như lời hứa. Trước khi Chính Phủ mở đợt truy quét nạn buôn , dùng tiền kiếm để mở một xưởng nhỏ ở thành phố, đó đưa đám ở quê đến việc tại đó, giúp họ tẩy trắng phận, thoát khỏi sự trừng phạt của pháp luật dành cho bọn buôn .
Rồi an nhàn sống hết cuộc đời.
Một sự hy sinh thật cao cả bao. Người bắt cóc thì c.h.ế.t thảm trong bùn lầy, còn kẻ buôn sống một đời hạnh phúc.
Muốn cô hy sinh vì hạng đó, trừ khi đầu óc cô vấn đề.
Dù trong lòng ngổn ngang trăm mối, Trầm Ngư vẫn ngẩng đầu Liễu Nam, : “Chỉ cần đưa Tiêu Tiêu và mấy trở về nhà an , yêu cầu gì cũng đồng ý.”
Khóe môi cô khẽ nhếch lên một nụ khổ: “Dù thì, gả cho còn đỡ hơn là gả cho thằng ngốc .”
Nghe , trong lòng Liễu Nam kìm dâng lên chút vui mừng thầm kín.
Hắn cố giữ vẻ điềm tĩnh, : “Em yên tâm, nếu em , sẽ chạm em. Đợi khi chúng kết hôn, qua một thời gian nữa, sẽ đưa em rời khỏi đây.”
“Còn Ba, thật chỉ là đứa trẻ con tính khí thất thường, ác ý gì . Nếu em thì chơi với một chút, thì cứ mặc kệ là .”
Trầm Ngư yên lặng gật đầu.
Cả hai tiếp tục bước trong sân, Trầm Ngư căn phòng đây cô từng ở, còn Liễu Nam thì hớn hở báo tin với ba rằng Trầm Ngư đồng ý.
“Con trai tài giỏi thế cơ mà, nó dám từ chối chứ?” Nhìn vẻ mặt tươi rói của con trai, Tần Thuý Anh ghen tị, khẽ chép miệng.
Liễu Đại Thành thì bắt đầu tính toán xem nên tổ chức tiệc cưới ngày nào cho hợp lý.
Một lúc , ông : “Vậy ba ngày nữa tổ chức tiệc rượu . Vừa hôm đó khách đến thôn , thể mời họ ăn bữa cơm luôn thể.”
“Ba, khách nào ạ?” Liễu Nam tò mò hỏi.
Liễu Đại Thành lảng tránh, cúi mắt : “Vài họ hàng xa, lúc con còn nhỏ gặp qua.”
Thật đó chính là ba gia đình định sẵn sẽ mua ba cô gái .
Sau mấy ngày âm thầm quan sát, Liễu Đại Thành chắc chắn rằng con trai sẽ vì chính nghĩa mà tố cáo cha ruột, nên lá gan ông to .
lúc mấy hôm nay cảnh sát tìm cũng rút , ông liền liên lạc với ba gia đình , hẹn ba ngày giao , nhận tiền.
Giờ con trai tổ chức đám cưới thì càng , thể lấy đó bình phong, cũng tiện để giữ chân con trai, để nó can thiệp chuyện ba cô gái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-hoa-thuy-tu-choi-nhat-ban-trai-trong-thung-rac/ba-me-nam-chinh-la-bon-buon-nguoi-chuong-10.html.]
Đến lúc đưa , dù con trai lòng thì chẳng lẽ nổi giận với ba ?
Liễu Đại Thành càng nghĩ càng thấy chắc ăn, liền hăng hái chuẩn tiệc cưới cho Liễu Nam.
Chẳng bao lâu, cả làng Liễu Gia đều chuyện Liễu Nam sắp cưới cô gái xinh ba bắt về vợ.
Có thanh niên nhà khác kìm , làu bàu với ba : “Ba, , xem, lấy vợ chẳng tốn đồng sính lễ nào. Bao giờ mới tới lượt con đây?”
Ba gã trừng mắt: “Mày mà so với Liễu Nam ? Người là sinh viên đại học, còn mày học tiểu học còn xong, vợ là may . Gái như , ba mày còn đang trông chờ bán giá cao, sang năm xây thêm cho cháu tao một phòng nữa kìa.”
Bất kể trong làng nghĩ gì, họ vẫn nhiệt tình giúp nhà Liễu Nam chuẩn tiệc cưới.
Từ đồ ăn thức uống đến bàn ghế đều trong thôn mang từ núi lên. Thật nhà họ Liễu cũng chẳng cần mời nhiều khách, chỉ đơn giản là ăn bữa cơm cùng dân làng cho vui vẻ náo nhiệt, theo đúng thông lệ.
Trầm Ngư cứ lặng lẽ những tất bật chuẩn . Trong lúc , cô tranh thủ đến thăm ba Trương Văn Tĩnh một nữa.
Lần , vì cô sắp trở thành một nhà, nên Liễu Đại Sơn cũng khó, dễ dàng cho cô . Tuy nhiên, để đảm bảo an , ông vẫn theo trong.
Nghe thấy tiếng động, Trương Văn Tĩnh ngẩng đầu lên, thấy là Trầm Ngư, cô lập tức lo lắng chạy tới.
"Trầm Ngư..."
Trầm Ngư khẽ gật đầu với cô, ánh mắt nhanh chóng đảo qua khắp căn phòng, dừng ở một góc mà cô để ý đến.
Nàng nhẹ giọng : “Văn Tĩnh, hai hôm nữa, sẽ kết hôn.”
Trương Văn Tĩnh sững , nước mắt lập tức kìm mà rơi xuống.
“Nhanh ? Còn... còn thằng ngốc đó...”
Cô Trầm Ngư, chủ động nắm lấy tay cô, nghẹn ngào nên lời.
Trầm Ngư cũng theo đó mà rơi lệ, nức nở đáp: “Mình , đừng lo. Không Liễu Thông, là hôm qua cùng .”
“Anh là ai?”
Liễu Đại Sơn thấy hai phụ nữ lải nhải mãi thì bắt đầu mất kiên nhẫn, liền đầu sang bên cạnh nhổ một bãi nước bọt.
Chính lúc ông đầu , Trầm Ngư tranh thủ thật nhanh rút một cái lọ nhỏ từ trong áo n.g.ự.c , nhét tay Trương Văn Tĩnh, đó dùng ánh mắt hiệu, chỉ về mấy cái chai đang đất phía lưng cô .
Trương Văn Tĩnh siết chặt vật trong tay, khẽ gật đầu với Trầm Ngư.
Lúc Liễu Đại Sơn đầu , chỉ thấy Trầm Ngư : “Anh tên là Liễu Nam... Các đừng lo, là . Ngày mai đến thăm các nhé? Ngày mai... ngày mai váy cưới của sẽ mang tới. Mình mặc cho các xem một .”
Ba cô gái liền đồng thanh đáp: “Vậy nhất định ngày mai tới đó nha.”
Trầm Ngư gật đầu, xoay cùng Liễu Đại Sơn rời . Cánh cổng lớn ông khóa chặt.
Trong phòng, Trương Văn Tĩnh lập tức về phía mấy cái chai Trầm Ngư hiệu.
Cô bước tới nhặt lên, thấy chai ba chữ to “Thuốc trừ sâu”. Mấy cái chai trông cũ kỹ, chắc là còn sót từ thời dân làng vẫn ruộng, phun thuốc diệt cỏ vứt kho .
Ánh mắt Trương Văn Tĩnh sáng lên, cô cẩn thận mở nắp mấy cái chai, đổ phần nước thuốc hỏng ngoài.
Sau khi đổ đầy chiếc lọ nhỏ Trầm Ngư đưa cho, cô đậy kín nắp , cẩn thận giấu lọ thuốc một chỗ kín đáo. Lúc , trái tim đang đập dồn dập của cô mới dần bình tĩnh .