Xuyên Nhanh: Cướp Lấy Bàn Tay Vàng Của Vai Chính! - Chương 304
Cập nhật lúc: 2025-03-01 19:55:40
Lượt xem: 19
[Chủ bá là chân không ra trận, giám định hoàn tất!]
Giang Tiểu Mãn vừa nhìn thấy câu này, nháy mắt liền đỏ mặt, cậu quên con gái còn phải mặc áo ngực. Cho dù cậu không quên thì cũng ngại mặc.
[Oa! Chủ bá thật là đáng yêu, vậy mà biết đỏ mặt!]
[Tôi cược, chủ bá tuyệt đối không vượt quá mười sáu tuổi! Quá trong sáng!]
[Chủ bá quá thẹn thùng rồi, trên mặt viết rõ hai chữ căng thẳng. Nhưng tôi lại cảm thấy như vậy mới đáng yêu, không biết phải nói sao ta?]
...
Chỉ một lát sau, phòng livestream đã tăng lên đến hai mươi người, hơn nữa đều là sau khi vào xem liền không rời đi, Giang Tiểu Mãn vừa vui sướng vừa lo lắng, cậu mấy ngày đều không đạt được thành tích gì, bây giờ giả gái lại có nhiều người xem như vậy, chỉ có thể không ngừng nói cảm ơn.
Vừa lễ phép, dáng dấp lại xinh đẹp, giọng nói dễ nghe, còn đỏ mặt ngượng ngùng, mặc dù Giang Tiểu Mãn không cố tình tỏ ra đáng yêu nhưng ở trong mắt người xem, nhất cử nhất động của cậu đều lộ ra vẻ mê người, khiến nhiều người xem nữ có trái tim yếu đuối không thể không yêu.
Chờ phát sóng trực tiếp kết thúc, Giang Tiểu Mãn tổng cộng kiếm được 80 đồng tiền. Tuy rằng không nhiều lắm nhưng cậu đã rất thỏa mãn, người mới làm lần đầu tiên, không có tuyên truyền cũng không có đề cử mà có thể đạt được thành tích này thật sự không tệ chút nào.
Giang Tiểu Mãn cất đồ dùng để phát sóng trực tiếp thật cẩn thận, sau đó thay quần áo rồi đi tẩy trang, lát nữa cậu còn phải đi bệnh viện trực đêm, sợ lưu lại dấu vết bị mẹ phát hiện, bởi vậy lúc tẩy trang vô cùng cẩn thận.
Đúng lúc này, cậu nghe được một âm thanh máy móc lạnh lùng nói: "Fans đạt tới hai mươi, hệ thống giao dịch giữa các vị diện được kích hoạt."
Văn Khanh xem Giang Tiểu Mãn phát sóng trực tiếp, hình ảnh "thiếu nữ" ngượng ngùng thẹn thùng, trăm phần trăm có thể làm người khác sinh ra cảm giác muốn che chở, nếu không phải tận mắt nhìn thấy, không ai có thể đoán được cậu ta là một chàng trai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-cuop-lay-ban-tay-vang-cua-vai-chinh/chuong-304.html.]
Tuyết Lạc Vô Ngấn
Khác với nhiều người nam giả nữ, bộ dạng uốn éo kệch cỡm vô cùng, động tác của Giang Tiểu Mãn đầy vẻ tự nhiên, không giả tạo cũng không có dấu vết ngụy trang, cơ hồ là bản năng của mình. Cậu là con một trong nhà, tính cách nhạy cảm hơn so với người khác, lại bởi vì gia cảnh thiếu thốn nên có vài phần tự ti cùng hướng nội, nếu không phải giả nữ livestream, ở trước màn ảnh chắc cũng là một thiếu niên ngại ngùng.
Văn Khanh trầm tư một lát, lục soát thấy tư liệu phát sóng trực tiếp Đậu Miêu. Trong nguyên tác Cố Thanh Thành sau khi thu mua công ty này mới ngoài ý muốn phát hiện Giang Tiểu Mãn là con trai. Ngay lúc này đây, cô muốn tiên hạ thủ vi cường (*), tuy rằng thế lực của Tô gia không bằng Cố gia nhưng vẫn thừa sức mua lại Đậu Miêu.
(*) Tiên hạ thủ vi cường (先下手为强): ra tay trước sẽ dành được lợi thế
Sau khi Giang Tiểu Mãn nghiên cứu nửa ngày, rốt cuộc cũng hiểu rõ cái gọi là hệ thống giao dịch giữa các vị diện là gì. Đơn giản mà nói, đây là một hệ thống rất đặc biệt, có thể cùng bất kì ai nắm giữ nó để tiến hành giao dịch, phương thức giao dịch là lấy một vật đổi một vật. Mà có thể liên kết với nhiều hay ít vị diện được quyết định bởi số lượng fans của cậu.
Ví dụ như, hôm nay 100 fans có thể kích hoạt hệ thống, sau đó mở ra vị diện thứ nhất, yêu cầu tiếp theo là 1000 fans mở ra vị diện thứ 2, yêu cầu 10000 fans...... Từ đó suy ra, fans càng nhiều thì có thể mở ra càng nhiều vị diện.
Giang Tiểu Mãn đối với chuyện này vừa vui lại vừa buồn, vui chính là có thứ này, nói không chừng cậu có thể đổi được các vật phẩm có giá trị hoặc là linh đan dược liệu, sau đó mẹ cậu lập tức được cứu rồi. Nhưng mà cậu lại không có tự tin, bản thân có thể tích góp được nhiều fans như vậy hay không......
Cân nhắc nửa ngày, cũng không nghĩ được ý kiến gì hay, liếc thấy đã 10 giờ rưỡi, cậu vội vàng lấy đồ rồi chạy đến bệnh viện.
Lúc đến bệnh viện đã là 11 giờ, bà Giang còn chưa ngủ, thấy cậu tay chân nhẹ nhàng tiến vào, khuôn mặt tiều tụy lộ ra một nụ cười nhạt: "Tiểu Mãn tới rồi hả con?"
Giang Tiểu Mãn vừa thấy mẹ dung nhan tiều tụy, lập tức nhịn không được cảm thấy đau lòng, hốc mắt nóng lên thiếu chút nữa rớt nước mắt. Cậu nhịn xuống chua xót trong lòng, giả vờ oán trách: "Thế nào mà mẹ còn chưa ngủ? Không phải nói là mẹ đừng chờ con hay sao, ngày mai còn phải làm kiểm tra, nghỉ ngơi không tốt sao được?"
Mẹ Giang cười cười: "Mẹ đã ngủ một giấc rồi, lúc con vào là mẹ vừa mới tỉnh."
Biết rõ mẹ lại lừa mình, Giang Tiểu Mãn vẫn làm bộ yên tâm nói: "Vậy là tốt rồi, mẹ mau ngủ đi, con sửa lại ga giường rồi ngủ."
"Được." Ngoài miệng nói được nhưng đôi mắt bà vẫn cứ nhìn chằm chằm Giang Tiểu Mãn. Vẫn luôn chờ cậu chuẩn bị cho tốt, nằm xuống, mới chậm rãi nhắm mắt lại. Khóe mắt ửng hồng, giọt nước mắt yên lặng rơi xuống.