Xuyên Nhanh: Cướp Lấy Bàn Tay Vàng Của Vai Chính! - Chương 270
Cập nhật lúc: 2025-03-01 19:54:18
Lượt xem: 31
"Đau lòng cho Hàn Văn Khanh, Cố gia toàn là hạng người gì đâu không. "
"Hy vọng Hàn Quân Thanh thấy rõ bản chất của bọn họ, không cần quay về! "
"Hào môn đúng là nước sâu không thấy đáy! "
....
Một đám dân mạng hóa thân thành thám tử, từ những dấu vết để lại mà tìm ra "Chân tướng sự thật", đồng thời lên án người Cố gia cùng với vị thiên kim giả kia.
Mà trên thực tế, chuyện xảy ra năm đó không hề có âm mưu quỷ kế gì cả, mẹ nuôi của Hàn Văn Khanh ở trên đường bị động thai, được người đi đường khẩn cấp đưa vào bệnh viện gần đó, đúng lúc mẹ Cố cũng đang ở bệnh viện đấy. Trùng hợp lúc đó Cố gia đang bị kẻ thù nhằm vào, bệnh viện gặp một phen náo động.
Trong lúc hỗn loạn, đứa nhỏ đã bị ôm sai.
Mà sau khi mẹ Hàn sinh xong, ba Hàn lại nghe thấy y tá nói chi phí phải trả quá cao, biết rõ gia đình mình không gánh nổi vì thế nên hai người ôm con bỏ trốn, không hề để lại một chút thông tin nào.
Việc này làm cho Cố gia đến hai mươi năm sau cũng không thể tìm được vị thiên kim thật.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-cuop-lay-ban-tay-vang-cua-vai-chinh/chuong-270.html.]
Chỉ có thể nói, tất cả đều do trời xui đất khiến.
Nhưng mà dân mạng nói Cố Niệm không có tội cũng không phải là oan uổng, bà ta là người xuyên không, sâu trong tâm hồn là người trưởng thành, cho dù là trẻ con thấy không rõ thì cũng có thể nghe được bên ngoài xảy ra chuyện gì, đối với việc bản thân bị ôm sai bà ta rất cảm kích, chẳng qua là lấy lí do "Vừa mới xuyên tới đây đầu óc còn hỗn loạn nên không có khả năng làm việc gì, là bản thân đã nghe nhầm,..." để biện bạch và thuyết phục chính mình, làm cho bà ta yên tâm thoải mái hưởng thụ cuộc sống của Hàn Văn Khanh.
Lúc đầu biết được những chuyện mà Hàn Văn Khanh trải qua bà ta vô cùng áy náy, suy cho cùng chuyện bản thân chiếm lấy thân phận của đối phương chính là sự thật không thể chối cãi. Mà lúc này, sau khi thấy những bình luận ở trên mạng thì một chút áy náy của bà ta cũng đã sớm tiêu tan.
Ôm sai con cũng không phải là do bà tự nguyện, bà cũng là người bị hại khi phải chia lìa với cha mẹ ruột! Vì sao lại dùng suy nghĩ độc ác này để suy đoán về bà? Thật ra bà muốn đứng lên làm sáng tỏ việc này một chút, nhưng bà biết loại chuyện này càng trịnh trọng làm sáng tỏ thì chỉ càng làm nó phản tác dụng mà thôi. Nhưng nhìn thấy những lời bàn tán này cũng khiến Cố Niệm sốt ruột, nghẹn khuất trong lòng.
Từ lúc xuyên qua đến nay, hơn bốn mươi năm, cuộc sống của bà luôn thuận buồm xuôi gió, đây là lần đầu tiên gặp phải loại chuyện bực mình đến như vậy! Trước kia khi bị uất ức người nhà sẽ luôn ra mặt thay bà, nhưng tình huống lúc này lại có chút đặc biệt, người của Cố gia cũng không có biện pháp chặn miệng của dân mạng. Hơn bốn mươi năm sống trong nhung lụa cùng nuông chiều, từ lâu đã có thói quen sống cao cao tại thượng, hoàn toàn không chịu được một chút oan ức nào, bởi vậy lúc này chỉ có thể nén giận trong lòng.
Lúc trong lòng có nóng giận, dễ dàng làm hỏng việc, nói ra những lời nói sai trái, bởi vì nói chuyện mà không hề suy nghĩ nên đã đắc tội vài vị quý phu nhân. Cố gia không nghe bất cứ lí do nào, một mực bao che khuyết điểm cho người nhà, đương nhiên ngàn sai vạn sai đều là lỗi của đối phương. Mấy nhà này cùng Cố gia có chút qua lại với nhau, xem như là quan hệ hợp tác, Cố Niệm đắc tội với các quý phu nhân - tuy rằng không đến mức làm cho người nhà bọn họ đối phó với Cố gia, nhưng chung quy cũng có chút ảnh hưởng. Không có mối quan hệ bạn bè vĩnh viễn, chỉ có lợi ích là mãi mãi, có đôi khi suy nghĩ sai lầm sẽ dẫn đến hậu quả nghiêm trọng tạo thành sức ảnh hưởng đến long trời lở đất. Cố gia cũng không phải là đối tượng hợp tác duy nhất không thể thay thế, nếu có đối tượng hợp tác khác tốt hơn thì sao bọn họ còn muốn chọn một đối tác suốt ngày vênh mặt hất hàm sai khiến bọn họ chứ?
Đây không phải là lần đầu tiên, nhưng quyền thế của Cố gia lớn hơn bọn họ, cân nhắc giữa lợi và hại thì chỉ có thể nén giận, bóp mũi mà chịu thiệt thòi, cam chịu hành vi giở thói lưu manh của đối phương, nhưng lần này phía sau họ có người chống lưng, ai còn muốn tiếp tục chịu uất ức nữa?
Chỗ dựa sau lưng này đương nhiên là Lâm gia, nếu không phải Lâm lão gia thả ra tin tức thì người khác còn tưởng Cố gia có thể trèo lên, nối quan hệ thông gia với Lâm gia nữa kìa, thì ra là không phải! Mà lời Lâm lão gia nói đã cho thấy rằng ông không hề có quan hệ gì với Cố gia, suy nghĩ nhạy bén một chút cũng có thể phỏng đoán được lão gia tử không muốn cho Cố gia mượn thế lực của ông, ý nghĩa sâu xa trong đó, tự nhiên không cần nói cũng biết.
Tuyết Lạc Vô Ngấn